Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 57
Đầu óc Ninh Mông nhanh chóng xoay chuyển, dù cô không nhìn ra hai người này có vấn đề gì, nhưng nhất định cũng phải để tâm, Cao Thiến sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy, đương nhiên cũng có thể là cô ấy khá cẩn thận.
Cao Thiến dứt lời, người đàn ông trung niên hơi ngơ ngác, nhanh chóng ha ha hai tiếng che giấu cho qua.
Vừa ăn mì, vừa nói chuyện phiếm với các cô, tròng mắt lại liếc khắp nơi, dường như đang tìm cái gì.
Tốc độ ăn mì của người đàn ông mặc áo sơ mi hoa rất nhanh, người đàn ông trung niên nhắc nhở nhiều lần đều không ngăn được anh ta, cuối cùng đành phải tùy ý để anh ta ăn như hổ đói hết một bát mì.
Người đàn ông trung niên lại ăn rất chậm, dường như đang cố ý kéo dài thời gian, cũng giống như đang do dự chuyện gì.
Mãi mới chờ đến lúc hai người bọn họ ăn mì xong, Cao Thiến nói: "Nếu không chúng ta xuống xe xem bọn họ đã sửa xong chưa đi."
Người đàn ông trung niên giật giật khóe miệng, nụ cười hơi kỳ quái, nhưng cũng không có hành động tiếp tục muốn ở lại trên xe, mang theo cháu trai xuống xe.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên kia đột nhiên quay đầu, đánh nhau với Cao Thiến, Lục Trác mới chui ra từ gầm xe, thấy thế biết không đúng, tranh thủ thời gian muốn tiến lên hỗ trợ.
Lục Trác quay đầu, trong đôi mắt bùng lên lửa giận, người đàn ông trung niên kia đang chĩa súng vào huyệt Thái Dương của Cao Thiến, ngón tay đặt trên cò súng.
Nhưng vừa rồi khi Cao Thiến nghe thấy đối phương nhắc đến chuyện vũ khí đã có lòng phòng bị, nói ra trên xe cũng trang bị vũ khí, đối phương có lẽ cũng không dám ở lại trên xe, chuẩn bị ra tay dưới xe.
Người đàn ông trung niên kia cao giọng hô: "Này, thằng nhóc, không muốn cô nàng này chết thì đừng cử động."
Cô cũng rất muốn xuống dưới xe giúp đỡ, nhưng lý trí khiến cô ở lại trên xe, lỡ đâu có biến, ba người đều xuống xe sẽ rất bị động.
Người đàn ông mặc áo gile xanh: "Vậy ông ra tay trên xe không được sao?"
Cao Thiến kiên trì để hai người bọn họ đi trước, cô ấy đi sau cùng, sau đó quay đầu liếc mắt ra hiệu cho Ninh Mông một cái, để cô ấy quay về trên xe, đóng cửa.
Người đàn ông trung niên triệt để xé rách bộ mặt giả nhân giả nghĩa, người đàn ông mặc áo gile xanh cũng cười lạnh nói: "Thật sự khó khăn."
Ninh Mông rất hối hận, không nên để hai người kia xuống xe, nếu như đều ở trên xe, bọn họ có động tác gì, nhà xe có tự động kiểm tra và chấp hành cưỡng ép trục xuất.
Lúc này, Ninh Mông đã hoàn toàn chắc chắn nhất định có chuyện phát sinh, cô không biết rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, nhưng ám hiệu vừa rồi của Cao Thiến rất không bình thường, cô ấy muốn cô quay về xe đóng cửa lại, đây là ý muốn liều mạng với ba người dưới xe sao
Người đàn ông mặc áo gile xanh móc ra một con dao găm, đâm về phía cậu ấy, Lục Trác có một chút bản lĩnh võ thuật, nghiêng người sượt qua dao găm, bay lên một cước đá rơi dao găm trong tay anh ta, lúc vừa muốn tiếp tục chế ngự anh ta, đột nhiên một tiếng súng vang lên.
Nói xong, ông ta túm tóc Cao Thiến kéo về phía trước, trên đầu Cao Thiến bị đau, lảo đảo hai bước, sắc mặt trắng bệch.
Ninh Mông tính toán trong lòng, muốn xem làm thế nào để dụ dỗ ba người này lên nhà xe, Lục Trác và Cao Thiến sẽ đều an toàn.
Lục Trác: "Này, ông muốn làm cái gì, ông thả chị ấy ra."
Người đàn ông trung niên bất đắc dĩ nói: "Còn không phải do tôi sợ trên xe bọn họ còn có người khác sao, sau khi xác nhận thì mới ra tay được đây."
Người đàn ông trung niên: "Cô nàng này nói trên xe có vũ khí, tôi cảm thấy cô ta chỉ đang lừa tôi, nhưng mà vì an toàn nên vẫn xuống xe ra tay thì tốt hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận