Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 335
Nhưng mọi người đều rất có ích, suy nghĩ rất kỹ càng, Ninh Mông cũng không có gì bổ sung, trên mặt vẫn luôn lộ ra vẻ lo lắng, không giấu được.
Lục Tự đặt mọi thứ vào đúng vị trí, sau khi điều chỉnh lại, anh ta có thể nhét thêm vào một ít. Trong nháy mắt mọi người đã giúp anh ta chất đầy.
Những lo lắng, lời dặn dò đều không nói quá nhiều, nhưng cũng không có ai muốn lắm lời, bây giờ cái gì cũng không thiếu, chỉ có thời gian là cái thiếu nhất.
Trước khi rời đi, mọi người tiến lên ôm lấy Lục Tự.
Đến lượt Ninh Mông, Lục Tự nói với cô: "Tin tôi đi, tất cả mọi chuyện này sẽ qua thôi."
Ninh Mông gật đầu: "Tôi tin tưởng anh, nhưng anh phải an toàn, chú ý giữ gìn sức khỏe của bản thân."
"Vâng."
"Người của đội cứu viện chúng ta tuyệt đối không được thua, tuyệt đối không để thua đội cứu viện Bắc Hải!"
Thật không may, con đường duy nhất còn lại bây giờ là đường hầm dưới biển.
"Được rồi, chúng ta hãy làm việc chăm chỉ hơn!"
Nước E là một quốc đảo, muốn đến đó trước ngày tận thế thì vẫn có nhiều cách, lựa chọn đầu tiên cho các chuyến du lịch tự lái là phà và đường hầm dưới biển, không có xe còn có thể đi máy bay.
Sau khi chia tay, tâm tình mọi người đều không tốt lắm, đều lo lắng cho sự an toàn của Lục Tự, cuối cùng Ninh Mông lên tiếng: "Trước mắt, chúng ta còn cách thành phố Munsterberg của nước E hai ngày đường, chỉ cần chúng ta hoàn thành nhiệm vụ càng sớm, thì chúng ta có thể đến thành phố Bruton của nước D tụ họp với Lục Tự rồi."
Thế là mọi người thương lượng với nhau và lựa chọn đi đường hầm dưới biển.
Cứ như vậy, đội được chia làm hai, Bạch Ngôn Tài lái nhà xe và chở các thành viên của đội cứu viện đến thành phố Munsterberg, một cảng của thành phố nước E, trong khi Lục Tự lái chiếc xe việt dã một mình đến thành phố Bruton của nước D.
Thật ra, họ vẫn có những lựa chọn khác và họ cũng có thể sử dụng điểm tích lũy để đổi lấy chuyến đi dưới nước và chuyến bay trên không.
"Đúng vậy, tại sao tôi lại quên điều này? Nếu suôn sẻ, chúng ta có thể lấy được tài liệu ngay trong ngày đến Munsterberg, và sau đó chúng ta có thể đến thành phố Bruton."
Độ khó của hai bên đều rất lớn, đương nhiên khó khăn mà Lục Tự gặp phải càng lớn hơn, trước hết đoạn đường này căn bản không có thông tin gì, mặc dù Ninh Mông có thể chia sẻ thông tin dẫn đường trên nhà xe với cậu ta, lúc chia tay, Hướng Dực đã lắp đặt thiết bị giám sát trên xe của Lục Tự, ít nhất Hướng Dực có thể theo dõi tình hình trong xe của anh ta một chút, tuy nhiên khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng xa, cho dù Lục Tự có gặp nguy hiểm thì họ cũng lực bất tòng tâm, Lục Tự chỉ có thể dựa vào chính mình.
Sau khi Ninh Mông động viên mọi người, các thành viên trong đội lấy lại tinh thần, trên miệng nói rằng họ không thể thua, nhưng thực ra Ninh Mông hiểu rằng họ đều lo lắng cho sự an toàn của Lục Tự, sau khi hoàn thành nhiệm vụ muốn tham gia cùng anh ta càng sớm càng tốt.
Tuy nhiên, thời gian gần đây gấp gút, đội cứu viện cũng không thể tiêu diệt quá nhiều zombie trên đường, con đường này nếu đi đường hầm dưới biển hoặc bay qua bằng máy bay là quá lãng phí điểm tích lũy.
"Đúng vậy, trước đây tôi đã xem qua bản đồ, qua eo biển Munsterberg sẽ sớm đến đó, nhưng chúng ta vẫn phải lái xe vài ngày nữa mới đến được thành phố Bruton. Đừng để đến cuối cùng Lục Tự cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, mà chúng ta vẫn đang lề mề, vậy thì sẽ bị người khác cười chết mất."
Đường hầm này dài khoảng 100km, đã cho xe đi qua hơn 30 năm kể từ khi hoàn thành công trình, luôn là phương thức vận tải quan trọng giữa nước E và đất liền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận