Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 158
Còn một mặt khác, gần như tất cả các thành viên đều muốn có nhu cầu đi vào trong phòng huấn luyện để huấn luyện, Bạch Ngôn Tài muốn thi bằng lái xe, Cao Thiến muốn nâng cao tốc độ của bản thân, Hướng Dực thì muốn đến chợ đen và khu an toàn đi lòng vòng, nghe ngóng tin tức từ các đội cứu viện khác, còn Ninh Mông vừa mới đổi vũ khí, cũng cần phải vào phòng huấn luyện để cọ sát.
Sau khi Hướng Dực trở về mang đến một tin tức kinh người, hôm nay gần như tất cả đội cứu hộ của Hàng Thành đều nhận được thông báo của công hội gửi đến, tạm dừng phát hành nhiệm vụ mở rộng khai phát bản đồ thăm dò.
Vì vậy hôm nay rất nhiều đội cứu viện đều ở lại khu cách ly không có ra ngoài.
"Không phải chứ, lẽ nào nơi phòng thí nghiệm chúng ta phát hiện thật sự có gì đó không đúng?" Cao Thiến hỏi.
Hướng Dực: "Cái này không dễ nói, nhưng mà phía chính phủ chỉ là phong toả khu vực gần phòng thí nghiệm đó rồi không cho vào nữa, cũng không nói không cho vào cả khu khai phát, nhưng không có phần thưởng cũng không có đội cứu viện nào đồng ý đến đó."
"Không cho đi thì thôi, tạm thời chúng ta không đi cũng được, dù sao cũng có nhiệm vụ khác, cũng không phải không đi không được."
Ninh Mông cũng cho rằng như vậy, nếu phía chính phủ đã không cho đi, chắc chắn gần bên phòng thí nghiệm có chỗ gì đó không đúng, cô cũng không có sự hiếu kỳ mãnh liệt như vậy, không muốn đi tìm chết.
Cao Thiến đau đầu: "Không phải... chính là trùng hợp như vậy."
Hướng Dực hỏi: "Nếu như không đi, hệ thống sẽ có trừng phạt gì không?"
Cao Thiến và Bạch Ngôn Tài đều ghé sát quá, vừa nhìn thấy toạ độ này mặt của hai người đều thay đổi rồi.
"Nơi này chúng ta tạm thời không vào được cho dù có muốn vào đón cô ấy cũng không phải dễ thao tác." Ninh Mông có chút lúng túng.
[Mau đến đón tôi, xin đó! Phải nhanh!]
"Ôi..." Ninh Mông đau lòng không thôi.
Nhưng điều khiến bọn họ không ai ngờ được, ngày thứ hai, khi mọi người đang ăn sáng, một tin tức đã là vỡ tan sự yên bình của bọn họ.
Trong lòng Ninh Mông cũng hỏi ra vấn đề này.
Đồng thời gửi đến còn có một toạ độ, Ninh Mông lấy điện thoại lên xem, toạ độ này vậy mà lại ở ngay khu vực xưởng gần phòng thí nghiệm.
Cô gái lúc trước ngồi xe đưa đò đến khu vực chưa biết lại gửi đến một tin nhắn.
Hướng Dực nhìn về phía Ninh Mông: "Đội trưởng, cô dự định làm như thế nào?"
Cao thiến cũng gào thét: "Chắc chắn đi! Năm nghìn điểm tích luỹ mua được rất nhiều đồ ăn ngon rồi!"
"Không phải trùng hợp như vậy chứ?" Bạch Ngôn Tài thất thanh nói.
Bạch Ngôn Tài cũng nói: "Kết quả huấn luyện hai ngày nay của tôi ở phòng huấn luyện cũng khá rõ ràng, lần sau cho mọi người trị liệu tôi cũng không cần tốn nhiều thời gian hồi phục như vậy rồi, mọi người yên tâm đi."
[Túc chủ đã nhận tiền cọc của đối phương, với lại vị trí của đối phương chưa vượt quá một trăm cây số, trong phạm vị giao hẹn ban đầu, tuy nói bây giờ có tình huống đặc biệt nhưng trước mắt cô đã có hai trang bị có thể điều khiển, hoàn toàn có thể vào được phạm vi nên vào để dẫn người ra. Nếu như thất hứa, hệ thống sẽ trừng phạt, trừ bỏ đặt cọc cùng với điểm tích lũy: năm nghìn điểm tích lũy. ]
Sau khi cô nói biện pháp trừng phạt với mọi người, Hướng Dực lập tức nói: "Vậy chúng ta đi!"
Mọi người đều nhất trí thông qua, đi đến vị trí toạ độ đón cô gái đó.
Hướng Dực ngồi ở ghế lái phụ đề nghị nói: "Phỏng chửng con đường chính có không ít xe của quân đội, nếu như chúng ta đi theo đường chính rất dễ dàng gặp phải, đến lúc đó không dễ che giấu tai mắt người khác, chúng ta có thể từ bên ngoài vòng qua đó."
Hệ thống làm theo.
Ninh Mông nói với hệ thống: "Hiển thị hết tất cả các cách dần đường đến toạ độ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận