Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 149

Sau khi mọi người thức dậy và ăn sáng thì cũng đến thời gian mà Bạch Ngôn Tài hẹn với hai hành khách đó.

Hai người đều đến rất đúng giờ.

Trong đó có một vị khách là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, người còn lại là một cô gái hơn hai mươi tuổi, chính là vị thổ hào trong miệng Bạch Ngôn Tài.

Cô ấy để tóc ngắn húi cua, mặc một bộ quần áo già dặn và đeo kính râm, nếu không có dáng người phập phồng quyến rũ thì hoàn toàn không thể nhìn ra đây là một cô gái.

Cô ấy chỉ mang theo một chiếc ba lô, cứ một thân một mình như vậy đến khu vực thăm dò, lại còn muốn ở đó một mình trong ba ngày?

Tất cả mọi người ở trên xe đều rất tò mò đối với cô gái này, nhưng mà cũng không có ai hỏi gì.

Sau khi lên xe, cô gái cũng nghiên cứu cỗ máy phục vụ tự động này một chút, đôi môi mỏng hơi hé: "Thú vị thật!"

Trên xe này còn có thể mua được một số vật tư hiếm gặp ở bên ngoài, lại còn được thiết lập giá trị cống hiến, chỉ những người có giá trị cống hiến mới có thể mua sắm.

"Tất nhiên... Nếu như chúng tôi không ở gần đó, anh cần đón, chúng tôi cũng có thể đón nếu chúng tôi rảnh, nhưng mà sẽ tính thêm phí."

Sau khi đi qua 10km khu vực ô nhiễm, Ninh Mông đỗ xe tại một điểm tọa độ đã định trước.

Bạch Ngôn Tài mỉm cười nói: "Đúng vậy, nếu sau đó anh không tìm được chỗ qua đêm thì cũng có thể liên lạc với tôi, nếu chúng tôi ở gần, buổi tối anh có thể vào ở, 500 đồng vàng ở một đêm cũng không đắt."

Trên đường đến khu vực chưa được thăm dò, bọn họ phải đi qua khoảng 10km khu vực ô nhiễm, vốn dĩ nhóm người trên xe còn có chút căng thẳng, nhưng khi sắp vào đến khu vực ô nhiễm, tất cả mọi người đều tiến vào trạng thái sẵn sàng đón địch. Có điều, bọn họ nhanh chóng phát hiện, khu ô nhiễm này chẳng là gì so với Nam Thành. Bọn họ đã trải qua hoàn cảnh ác liệt hơn, khu vực này chỉ nhiều zombie hơn một chút mà thôi, chỉ cần không có một đám zombie chắn giữa đường ngăn cản xe, bọn họ sẽ không để ý.

Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi còn lại thì không kìm được sự tò mò, anh ta đi tham quan nhà xe một chút.

Vị hành khách thứ hai cũng nhanh chóng rời đi.

Bạch Ngôn Tài nhiệt tình giới thiệu: "Mặc dù chỉ là xe đưa đón, nhưng mà trong thời gian ở trên xe, hai người vẫn có thể đến phòng nghỉ."

Người đàn ông còn đang nói chuyện với bọn họ, em gái lạnh lùng đã xuống xe trước, nháy mắt đã không thấy người đâu.

"Wow, khách sạn này của mọi người tốt thật đấy, giống như khách sạn thật vậy."

Cô gái lạnh lùng từ chối: "Không cần đâu."

"Hiểu, hiểu."

"Ây da, sao tín hiệu ở đây lại kém như vậy nhỉ." Bạch Ngôn Tài cầm điện thoại di chuyển qua lại trong phòng khách, nhưng mà điện thoại di động của anh ta có lúc thì kết nối internet được, có lúc thì không.

Người đàn ông cảm thấy nhà xe này không tệ, nếu mình thực sự gặp khó khăn, có lẽ gọi điện thoại cho bọn họ cũng có thể cứu mình một mạng.

"Của tôi cũng vậy, vừa rồi bị ngắt kết nối, tín hiệu ở đây kém thật đấy." Hướng Dực cũng phàn nàn.

"Wow, có cá tính!" Bạch Ngôn Tài huýt sáo nhìn bóng dáng rời đi của cô gái.

Mấy thành viên của đội cứu viện Hỏa Bạn không vội xuống xe thăm dò khu vực xung quanh, mà bắt đầu nghiên cứu nhiệm vụ do công hội cứu viện Hàng Thành phát.

"Trùng hợp quá, tôi vừa lướt thấy một nhiệm vụ, mọi người xem, nội dung của nhiệm vụ là: Phá giải nguyên nhân gây nhiễu thông tin trong khu vực thăm dò và khôi phục việc liên lạc tin tức trong khu vực. Độ khó của nhiệm vụ: Cấp A."

Ninh Mông nói: "Nhưng mà chúng ta phải làm như thế nào để tìm được nguyên nhân gây nhiễu liên lạc, không có bất kỳ manh mối nào thì làm sao có thể tìm được."

Hướng Dực cũng nói: "Tôi đồng ý với đội trưởng, chúng ta mới đến đây, không có hiểu biết gì về khu vực này, chúng ta có thể tìm kiếm manh mối về nguyên nhân gây nhiễu liên lạc thông tin trong khi chấp hành các nhiệm vụ khác, không nên chọn nhiệm vụ này là nhiệm vụ chính."
Bạn cần đăng nhập để bình luận