Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 118

"Hai người làm gì thế?" Cao Thiến kinh ngạc hô lên.

Bạch Ngôn Tài cao giọng gào lên: "Cao Thiến, cô không phải khuyên, ai khuyên cũng vô dụng. Hôm nay tôi nhất định không nhường cho ai!"

Hướng Dực bị anh ta chọc cho tức nổ phổi: "Là ông đây nói muốn tắm rửa trước, cậu chỉ là tên theo đuổi thôi mà giờ lại dám ám hại tôi! Tôi thấy cậu chán sống rồi đúng không?"

Ninh Mông nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài cũng thò đầu ra hóng: "Ui, hai người này là đứa trẻ ba tuổi à mà còn đánh nhau nữa!"

Cao Thiến bồi thêm một đao: "Cộng lại cũng không đến ba tuổi."

Bạch Ngôn Tài nói: "Hôm nay tôi có chết ở đây cũng nhất định không nhường phòng cho thằng nhóc này."

Chẳng mấy chốc Hướng Dực đã đè Bạch Ngôn Tài xuống đất, sau khi quấn tay ra sau lưng, anh ta quay đầu hỏi Ninh Mông: "Cô có dây thừng hay cái gì không, thanh sắt cũng được."

Ninh Mông chợt hiểu ra, cô hỏi: "Chẳng lẽ hai người đang tranh nhau phòng?"

Hướng Dực cũng bần thần ngồi trên cỏ.

Bạch Ngôn Tài chẳng nghĩ nhiều, sau khi nhận phòng, anh ta hí ha hí hửng đi tắm rửa.

Hai người ngẩn người, bọn họ ở đây đánh nhau ầm ĩ còn suýt xảy ra án mạng mà không ngờ nhà xe đã đủ quân số rồi.

Sau khi vào tận trong tham quan nhà xe, nhìn thấy bố cục bên trong thực sự khác trước thì Hướng Dực và Bạch Ngôn Tài mới tin nhà xe thật sự có thể thăng cấp, gian phòng còn có thể lớn lên và nhiều hơn.

Hướng Dực và Bạch Ngôn Tài nhìn thấy Lục Trác đều sững sờ, Bạch Ngôn Tài nuốt nước miếng, nói: "Không thể nào, nhà xe đã có hai người rồi á!"

Đến lúc ra ngoài, anh ta cảm thấy toàn thân đều khác trước, hai mắt trợn tròn như mới phát hiện kỳ tích thế giới, khóe miệng khẽ nhếch lên, vừa kinh hỉ vừa cảm động.

Hướng Dực: "Ừ, không thì còn tranh cái gì nữa."

Hướng Dực thì dò hỏi được khá nhiều chức năng của nhà xe từ miệng Ninh Mông và Cao Thiến.

Ba người trên xe đồng thời gật đầu.

Lúc này Lục Trác cũng thò ra xem trò vui.

Ba người trên xe không hẹn mà cùng xấu hổ, Ninh Mông cười nói: "Ừm, chắc mọi người còn chưa biết, nhà xe đã thăng cấp rồi, bây giờ có tổng cộng năm căn phòng, thế nên hai anh có thể cùng nhau vào ở. Sau khi vào ở có thể tắm rửa luôn, có tận hai cái phòng tắm luôn."

Thứ đó được gọi là hy vọng.

Bạch Ngôn Tài nằm trên cỏ quá kinh ngạc lập tức lăn lộn tại chỗ: "Sao có thể? Tôi không tin! Cô mau bảo thằng nhóc này trả phòng đi, bây giờ tôi muốn tắm rửa! bây giờ tôi muốn tắm rửa luôn!"

Khác với tất cả mọi người, Hướng Dực đã trải qua quá nhiều chuyện ở thời tận thế này. Anh ta có năng lực xuất chúng, biểu hiện xuất sắc nên mới là người đầu tiên trong đội cứu viện Nghịch Cảnh ngoài đội trưởng và đội phó nhận được tiêu chuẩn vào khu an toàn.

Sau khi nghe về phòng huấn luyện, anh ta đã vào đó luyện tập suốt nửa tiếng.

Dường như trước mắt anh ta vừa xuất hiện một thế giới mới, đó là một thứ vô cùng xa lạ, vô cùng nguy hiểm từ sau khi tiến vào tận thế. Hai tay anh ta nắm chặt thành quyền, như thể đang siết chặt thứ quý hiếm mình yêu thích.

Rồi sao?

Anh ta không nhìn thấy làm vậy có ý nghĩa gì.

Nhưng Hướng Dực đã từ chối hết.

Lần này vì một tai nạn bất ngờ mà đội cứu viện kề cận trên bờ vực tan rã, trái tim anh ta đã như một vùng nước chết. Thật ra nhiều đội viên có thực lực trong đội chẳng thiếu chỗ đi, ngay cả anh ta cũng được đội cứu viện lớn tung cành ô liu, rất nhiều người đến thuyết phục anh ta gia nhập.

Chấp hành các nhiệm vụ vô tận và tiêu diệt lũ zombie giết mãi không hết.

Nhưng dù có được vào khu an toàn thì sao, anh ta không nhìn thấy vất kỳ đường đi nào, không biết thế giới này còn có thể nát đến mức nào, không biết tương lai sẽ ra sao.

Ngày hôm nay, trong nháy mắt khi nhìn thấy phòng huấn luyện, có vài thứ cứ như vừa xuyên thủng mặt đất chui lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận