Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 51

Từ Tự Kiệt cười khổ, nói: "Thật ra trước đó tôi cũng muốn tìm cách đi qua khu cách ly, nhưng tiền nằm bệnh viện ở đó quá đắt, loại đau đớn bình thường này tự chúng tôi nghĩ cách là được rồi. Đồ ăn và thuốc đều cực đắt, chúng tôi không mua nổi."

Chuyện này cũng là thật, giá hàng hóa ở khu cách ly gần đây tăng chóng mặt, nếu như không phải bệnh nặng đến mức nhất định phải chữa trị thì những người dân cư khu vực ô nhiễm đúng là không muốn đi tới khu cách ly tiếp nhận cứu chữa.

"Vậy ba người muốn đi đâu, nói địa chỉ cho tôi."

"Tiểu khu Kim Sắc Gia Viên."

"Đúng lúc, chúng tôi cũng phải đi tới tiểu khu này, tiểu khu này đã không còn quá nhiều người ở."

"Phải, ban đầu chúng tôi cho rằng cả nhà chuyển tới bên này sẽ an toàn một chút, không ngờ bên này nhiều zombie như vậy, haizzz..."

Nơi ba người được cứu muốn đi đúng lúc là tiểu khu Kim Sắc Gia Viên, cùng đường với bọn họ, Ninh Mông lái xe đưa bọn họ qua.

Bọn họ ở tòa nhà số 5, sau khi đến đích, Ninh Mông lấy một ít băng gạc băng bó vết thương, thuốc tiêu độc và hạ nhiệt từ trong hòm trữ vật ra đưa cho bọn họ.

Từ Tự Kiệt thấy cô do dự, vội vàng nói: "Mọi người cứ đi vào nhà lấy vật liệu với tôi trước đi đã, nhưng sau đó để cho tôi đi theo đi, cô không cho tôi làm chút chuyện, trong lòng tôi sẽ không dễ chịu."

Ninh Mông cũng không còn xoắn xuýt: "Vậy được rồi, chúng ta đi lấy vật liệu trước, sau đó đi tới tầng một tòa nhà số 3 đi, nhà cần gia cố cửa nằm ở tòa nhà số 3."

Từ Tự Kiệt nói: "Có, thật ra ngay nhà tôi có, trước kia tôi làm hàng rào định chế cho người ta, trong nhà có mỏ hàn hơi, vật liệu cũng có, mọi người muốn đi đâu, tôi có thể đi cùng."

Cố Nhiễm Giai cũng nói với Ninh Mông: "Phải, cô để chúng tôi làm thêm một chút chuyện vừa sức đi, như vậy thì trong lòng cả nhà chúng tôi mới dễ chịu hơn chút."

Cố Nhiễm Giai đỡ bố cũng cúi chào với ba người, nói cảm ơn: "Nếu như không có mọi người, lúc tôi và chồng tôi vừa ra đến hành lang đã bị zombie giết rồi, mọi người là ân nhân cứu mạng của cả nhà chúng tôi, lại cho chúng tôi những thuốc này, nếu có việc gì chúng tôi có thể làm thì cứ việc nói, chúng tôi nhất định sẽ báo đáp."

Lúc này Tần Thư đang ở trong nhà đọc sách, trong phòng lúc này đã an tĩnh lại, bà ấy được yên tĩnh một lát.

Một nhà ba người này vô cùng cảm kích bọn họ, Từ Tự Kiệt nói: "Mọi người đã cứu mạng chúng tôi, chúng tôi nên báo đáp mọi người như thế nào đây."

Ở trong kho để công cụ của Từ Tự Kiệt có không ít vật liệu, sau khi hỏi bố cục nhà bà Tần, Từ Tự Kiệt biết hình dạng hai nhà bọn họ chắc hẳn đồng dạng, vậy thì kích thước cửa chắc hẳn cũng đồng dạng, anh ấy đo đạc kích thước nhà mình, dùng máy cắt kim loại cắt vật liệu thành chiều dài cần dùng.

Ninh Mông hỏi: "Thế ba người biết nơi nào có vật liệu gia cố cửa không?"

Cao Thiến: "Chúng tôi cũng không cần mọi người báo đáp, hơn nữa, là người áo đen kia cứu mọi người, chúng tôi chỉ phụ một tay, giúp anh ta đưa mọi người trở về mà thôi."

Hôm nay, Từ Tự Kiệt tận mắt thấy rất nhiều người cùng một tòa nhà tử vong, mình và người nhà may mắn trở về từ cõi chết, anh ấy rất muốn bận rộn, miễn cho mình an tĩnh lại sẽ nhớ lại cảnh tượng kinh khủng vừa rồi.

Lục Trác giúp Từ Tự Kiệt chuyển vật liệu xuống tầng, một đoàn người lại đi đến cửa nhà bà Tần một lần nữa.

Ninh Mông nhìn chỗ bị bỏng trên cánh tay của anh ấy, trên người anh ấy hẳn là còn có rất nhiều chỗ tổn thương, lúc này vẫn còn tinh thần hẳn là đã ráng chống đỡ, mặc dù cô rất cần Từ Tự Kiệt trợ giúp, nhưng cũng không đành lòng để anh ấy như này đi cùng hỗ trợ.

Không ngờ, lúc này ngoài cửa lại có tiếng gõ cửa truyền đến, bà ấy đi đến cửa nhà thì nghe thấy âm thanh quen thuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận