Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 114
Thế là Ninh Mông lái xe đi tìm một chỗ an toàn rồi đỗ xe, ba người bắt đầu cẩn thận sàng lọc những lời cầu cứu trên diễn đàn.
Trên diễn đàn có rất nhiều lời cầu cứu.
Ninh Mông để ý thấy một cái khá được: "Cái này được đấy, chúng ta có vũ khí rồi thì có thể tấn công từ xa."
Cao Thiến và Lục Trác lập tức xúm vào nhìn.
[Phát hiện một lượng lớn zombie trước cổng một tiểu khu ở ốc đảo, cầu đội cứu viện xung quanh đến đây trợ giúp, đây là hình ảnh... ]
Đối phương gửi mấy bức ảnh lên, có thể thấy chúng được chụp từ trong nhà ra, quả thực ngoài cổng tiểu khu có rất nhiều zombie đang vượt qua hàng rào. Bảo vệ tiểu khu đang cố gắng trục xuất zombie nhưng vì số lượng quá nhiều nên mới lên mạng gửi lời cầu cứu đến cư dân mạng.
Cao Thiến phân tích: "Được đấy, một phát súng của tớ có thể giải quyết một con, nhưng Lục Trác thì không dễ lắm, cậu ấy không có súng. Nếu cậu ấy tay không xuống xe đấu với nhiều zombie như vậy thì nguy hiểm lắm."
Mặc dù đã là đội trưởng đội cứu viện, không cần chứng minh bản thân ở loại nhiệm vụ cấp thấp này nhưng cô vẫn có thói quen lưu giữ chứng cứ.
"Lúc ngắm bắn, nhất định phải giữ nòng súng ổn định, em có thể điều chỉnh tầm nhìn theo tỷ lệ trên ống ngắm, đây là bí quyết sử dụng J16."
Ninh Mông không nghĩ nhiều, cô cũng muốn biết dưới phạm vi nhà xe có chức năng công kích mà đội viên dùng súng sẽ kiếm được bao nhiêu điểm cống hiến.
"Hình dạng bàn tay em có vấn đề, khi cầm súng phải cố gắng giữ ổn định, ngón trỏ đặt ở cò súng, ba ngón khác nắm chặt thân súng. Em phải hiểu, tay cầm ổn định là cơ sở đến bắn chính xác,"
Cao Thiến nói: "Chị có một trăm năm mươi phát đạn ở đây, có thể cho em dùng mười phát, thêm nữa thì không được. Em thử xem có thể tăng được bao nhiêu điểm cống hiến."
"Ầm!"
Ninh Mông thầm nghĩ: Cũng không đến lượt Lục Trác xuống xe giải quyết, chủ yếu là nhà xe có chức năng xua đuổi zombie trong phạm vi một trăm mét, chỉ cần lái xe đến đó là được.
"Đúng rồi, lúc ngắm bắn tốt nhất nên giữ ở trạng thái hít vào, hít được một nửa thì kéo cò súng, vậy thì suốt quá trình hít vào có thể giảm thiểu nòng súng lay động xuống mức thấp nhất, gia tăng độ chính xác."
Đạn rất quý, không phải thứ cứ muốn là có được, mang ra chấp hành loại nhiệm vụ như vậy quá thực quá lãng phí. Cao Thiến theo bản năng cảm thấy cách kiếm điểm cống hiến như vậy không tốt lắm.
Lục Trác ngẫm nghĩ, nói: "Chị Cao, bây giờ chị chưa cần đến điểm cống hiến lắm, hay chị cho em thuê khẩu súng của chị đi, em sẽ trả phí dựa vào số đạn đã dùng, em sẽ ra chiến với chúng."
Lúc này, có rất nhiều zombie tụ tập trước cổng khu dân cư, Ninh Mông đậu xe cách đám zombie khoảng năm mươi mét. Lục Trác ngồi vào chỗ cạnh tài xế, quay kính xe xuống rồi nhấc lên trên. Cao Thiến đứng sau lưng cậu giảng giải bí quyết dùng loại súng J16 bán tự động này.
"Khá lắm, bắn đẹp đấy." Cao Thiến vô cùng hài lòng với thành quả dạy dỗ của mình.
Lúc ba người đến gần tiểu khu trên ốc đảo, Ninh Mông mở chức năng camera trước xe ra rồi chuẩn bị làm nhiệm vụ.
Lục Trác xoa xoa bả vai, tạm không nói đến tốt hay không, bắn súng đúng là chẳng dễ dàng gì.
Lúc Lục Trác học tập, Ninh Mông ngồi cạnh cũng chăm chú lắng nghe, cô chưa từng luyện tập nên lúc này nghe rất vào.
Một tiếng súng vang lên, một viên đạn bay vèo ra bắn trúng đầu một con zombie, não nó lập tức phun ra ngoài, cơ thể ngã nhào xuống.
"Em vẫn là tân binh, cách dùng súng loại J này là liên hoàn kích hoặc bắn phá, nhưng bây giờ ngay cả chị đây cũng chưa bắn chuẩn xác tuyệt đối, như thế chỉ lãng phí đạn dược thôi."
Cao Thiến cảm thấy lần trước chấp hành nhiệm vụ ở đội cứu viện Nghịch Cảnh khá thoải mái, trong đội hành động có nhiều cao thủ bắn súng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận