Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 69

"Nhiệm vụ 2 và nhiệm vụ hộ tống vật tư trước đó cậu chấp hành không khác mấy, phần thưởng nhiệm vụ có lẽ cũng sẽ không quá tệ, dù sao một cái cấp E, một cái cấp F, độ khó thấp hơn nhiệm vụ lần trước tớ định tham gia một chút, nhưng thời gian lại dài hơn, tớ không thích tham gia nhiệm vụ thăm dò hơn một ngày, ở bên ngoài màn trời chiếu đất, điều kiện quá khổ, nếu cậu muốn đi, tớ sẽ có thể ở trên nhà xe, dễ chịu hơn rất nhiều, còn có nhận được phần thưởng nhiệm vụ, cho nên tớ cũng muốn tham gia, thật sự rất vui vẻ."

Ninh Mông suy nghĩ một chút, bây giờ, dưới tình huống cô có điểm tích lũy khen thưởng, tạm thời có thể không cần sầu lo chuyện ăn uống, nhưng cứ đợi mãi ở khu cách ly, vật tư quá thiếu thốn, cho dù luyện được cách bắn súng thì cũng không mua được đạn, không bằng tham gia nhiệm vụ thăm dò của đội cứu viện, ít nhất còn có thể có cơ hội lấy được đạn.

Sau khi quyết định, Ninh Mông chọn tham gia nhiệm vụ trên thẻ thông hành, đồng thời chọn tự có xe.

Cao Thiến rất vui mừng, cũng lập tức chọn tham gia nhiệm vụ.

"Đây chính là lần đầu tiên tớ còn có thể có chỗ tắm nước nóng trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, quả thực quá sướng."

Ngày thứ hai, Ninh Mông lái nhà xe đi tới điểm tập hợp chỉ định, hôm nay có ba người dẫn đội, đội trưởng Trọng Tắc, đội phó Đằng Nghiêu và một vị đội phó hậu cần khác, Thích Kim.

Trước đó Ninh Mông đã từng cùng đội với Đằng Nghiêu, trong đội ngũ cũng có gương mặt quen thuộc, nam sinh dán păng dính kính mắt ngồi cạnh Đằng Nghiêu tham gia nhiệm vụ lần trước cũng tham gia nhiệm vụ lần này.

"Chào cô, Ninh Mông, tôi tên Bạch Ngôn Tài, tất cả mọi người đều gọi tôi là Bạch Bạch, cô gọi tôi là anh Bạch cũng được." Nói xong anh ta đẩy mắt kính như thật, dừng lại mấy giây, dường như đang chờ Ninh Mông gọi anh ta là anh Bạch.

Cao Thiến muốn tranh thủ thêm một chút để được cùng tổ với Ninh Mông, nhưng Trọng Tắc nói một không nói hai, danh sách đã đưa ra hoàn toàn không có khả năng sửa đổi, Cao Thiến đành phải vô cùng tiếc nuối mà rời khỏi khách sạn nhà xe, lên xe đội trưởng.

Lần này Cao Thiến đi, có lẽ mấy ngày nay đều sẽ rất khó nhìn thấy người. Trên bảng của hệ thống hiện thông tin khách trọ của khách sạn nhà xe đã trả phòng, thời gian ở còn lại tự động có hiệu lực lần sau.

Trọng Tắc đọc danh sách chia tổ, Cao Thiến ở tổ hành động, do Trọng Tắc tự mình dẫn đội.

Ninh Mông cũng tranh thủ dặn dò: "Cậu cũng chú ý an toàn."

Ninh Mông không nhịn được mà vui vẻ "Ừm."

Ninh Mông và Bạch Ngôn Tài đều ở tổ hậu cần, do đội phó Thích Kim dẫn đội.

Đằng Nghiêu giơ tay đập sau ót Bạch Ngôn Tài: "Đừng nghịch nữa, qua chia tổ."

Đội cứu viện Nghịch Cảnh không hạn chế phương tiện giao thông của đội viên, nhưng Ninh Mông phát hiện chín người được phân tới tổ hậu cần gần như ai cũng tự có xe, chỉ có một mình Bạch Ngôn Tài không có xe, anh ta vốn muốn lên nhà xe của Ninh Mông, nhưng anh ta vừa tới gần đã thấy bốn chữ khách sạn nhà xe trên thân xe, lên xe lại nhìn thấy thiết bị tự phục vụ, nghiên cứu một chút giá vào ở, anh ta quay người xuống xe, đi cùng xe với đội phó Thích.

Không ngờ trường hợp nghiêm túc như vậy mà cũng có đội viên nói đùa, cũng khiến cho cô không còn quá khẩn trương.

Cao Thiến cũng bĩu môi, nhỏ giọng nói với Ninh Mông: "Cậu đừng để ý đến anh ta, anh ta nhìn thấy mỹ nữ là nổi điên. Lần trước mới quen cậu, chưa có cơ hội phát huy, cậu gọi anh ta là Bạch Bạch, hoặc là Tiểu Bạch đều được."

"Ninh Mông, cậu không cần quá lo lắng, nhiệm vụ của tổ hậu cần không nặng, độ khó không lớn, không có gì nguy hiểm, chỉ là phần thưởng hơi ít, lát nữa tớ sẽ tìm đội trưởng lấy chút đạn cho cậu." Cao Thiến nói trước khi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận