Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 52

"Bà Tần, là chúng cháu, chúng cháu lại tới rồi."

Tần Thư nhanh chóng mở cửa, giận trách: "Bên ngoài loạn như vậy, mấy đứa lại đến tìm bà lão này làm gì, lỡ đâu trên đường xảy ra chuyện gì thì sao hả."

Ninh Mông nói: "Cánh cửa kia nhìn qua không hề kiên cố, cháu gọi người tới giúp đỡ bà, anh này tên là Từ Tự Kiệt, anh ấy cũng ở cùng tiểu khu với bà. Chúng cháu giúp gia cố cánh cửa kia một chút."

Tần Thư cảm động không thôi: "Thật sự là làm khó mấy đứa rồi, vậy vào đi."

Mấy người vào nhà, Từ Tự Kiệt muốn đi vào trong bắt đầu làm việc, Tần Thư gọi anh ấy lại: "Tiểu Từ, cánh tay này của cậu bị thương không nhẹ."

Từ Tự Kiệt hoạt động cánh tay một chút: "Không có gì, về nhà nghỉ ngơi một chút là được."

Tần Thư lại gọi anh ấy tới: "Đừng vội làm việc, tôi bôi ít thuốc cho cậu, nếu không để miệng vết thương bị nhiễm trùng thì không tốt lắm. Trước kia tôi là một bác sĩ, cậu phải nghe lời bác sĩ."

Từ Tự Kiệt ngoan ngoãn ngồi xuống, Tần Thư lấy băng gạc và thuốc tiêu viêm trong hòm thuốc ra, đeo kính mắt, tỉ mỉ thoa thuốc rồi băng bó cho Từ Tự Kiệt dưới ánh đèn.

Tần Thư gật đầu, thần sắc thản nhiên: "Đây là bạn già của tôi, tôi không cứu được ông ấy, chỉ có thể trông coi ông ấy."

Làm xong tất cả, Từ Tự Kiệt nói với Tần Thư: "Sau này có bất cứ vấn đề thì bà cứ gọi tôi tới gia cố lần nữa bất cứ lúc nào, trong nhà của tôi còn có không ít vật liệu. Hơn nữa, bà Tần à, tôi cảm thấy bà vẫn nên chuyển sang nơi khác ở đi, tới nhà tôi ở đi, nhà tôi còn có một phòng, tôi ở ngay tòa nhà số 5, vậy thì bà cũng có thể an toàn hơn một chút, cũng sẽ không cách bạn đời của bà quá xa."

Anh ấy cũng từng tò mò vì sao phải gia cố cửa phòng, không ngờ bên trong lại có một con zombie.

Gấp đôi cốt thép, gia cố ốc vít lớn hơn, mối hàn vững chắc hơn, cuối cùng lại hàn chặt lưới phòng hộ trên cửa.

"Grào!" Zombie bên trong nghe thấy tiếng động, lại bắt đầu phát điên một lần nữa, va vào cửa rầm một tiếng thật lớn.

Lúc này, ba người cũng đã lắp đặt xong máy lọc nước mang từ kho dưới mặt đất của cửa hàng về.

Sau đó lại giúp anh ấy xử lý các vết thương do bị va chạm và vết thương do bị ngã: "Mấy ngày nay cậu phải nghỉ ngơi cho tốt, để vết thương từ từ khép lại, cũng đừng để dính nước."

Tần Thư cười nói: "Thật sự cám ơn cậu, Tiểu Từ, cậu có thể nói như vậy chính là không có bà lão tôi đây là người ngoài rồi, tôi không đi đâu, ở lại đây. Nơi này mới là nhà của tôi."

Từ Tự Kiệt sửng sốt: "Bà Tần, trong này có zombie"

Sau khi bôi thuốc xong, Từ Tự Kiệt đi làm việc.

Từ Tự Kiệt không nói gì, cầm lấy công cụ, yên lặng làm việc, sau khi nghe nói bên trong là zombie, anh ấy lặng lẽ tăng thêm nhiều biện pháp phòng hộ cho cánh cửa này hơn.

Tần Thư tranh thủ thời gian nói với Từ Tự Kiệt: "Nước uống của tòa nhà chúng tôi đều bị ô nhiễm rồi, cậu về xem nhà một chút, nếu nước nhà cậu cũng có vấn đề, có thể tới đây lấy nước."

Anh ấy vừa trải qua sóng zombie, thật sự quá quen thuộc với âm thanh này, cho nên vừa nghe thấy tiếng vang này đã đoán được.

Từ Tự Kiệt cũng không khách sáo, nghĩ đến việc tới lấy nước còn có thể giúp đỡ chăm sóc bà lão sống một mình này bất cứ lúc nào, tiện thể nhìn xem cánh cửa kia có cần gia cố thêm một bước hay không, nên đồng ý.

Từ Tự Kiệt thấy bà ấy không muốn, cũng không miễn cưỡng, thu dọn công cụ trên đất.

Sau khi dùng thử, phát hiện máy lọc nước này cũng không tệ, nước được lọc xong thậm chí có thể uống trực tiếp.

Nhiệm vụ đưa máy lọc nước đã hoàn thành, Cao Thiến nói tạm biệt, phía sau còn có nhiệm vụ khác.

Ninh Mông: "Vậy bà biết có thể tìm được thuốc giảm đau ở đâu không?"

Tần Thư: "Ừm, không sai."

Ninh Mông hỏi Tần Thư: "Bà Tần, trước đây bà là bác sĩ đúng không"

Bạn cần đăng nhập để bình luận