Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 260

"Không đến nỗi cho anh ăn mì gói đâu." Ninh Mông cười nói: "Chuyện ăn cơm anh cũng không cần lo lắng, Lục Trác nấu xong sẽ đưa vào đây cho anh. Chờ một lúc nữa tôi sẽ mua cho anh thêm 5 giờ."

"Được."

"Đúng rồi, Khương Hàn, có chuyện này... Trước tiên, chúng tôi phát hiện được một phòng thí nghiệm, ở cạnh bên bờ hồ ao đầm, bên trong có không ít người ngâm trong nước, lúc ấy tôi không biết làm thế nào để cứu bọn họ, anh có biết chuyện này là sao không?"

Sắc mặt Khương Hàn trắng bệch, anh ta biết, rồi sẽ có một ngày khắp nơi sẽ biết toàn bộ câu chuyện.

Anh ta khó khăn gật đầu: "Tôi biết con đường đó... Đó là phòng thí nghiệm thuộc về quân phản loạn, những người đó những người có dị năng bị bắt lại, để lấy ra kháng thể vi khuẩn biến dị trên người bọn họ, nghiên cứu ra zombie lợi hại hơn. Thật ra thì tôi chỉ nói qua rất nhiều phương án, không ngờ rằng bọn họ phát hiện ra, đối với chuyện lần đó, tôi cực kì hối hận..."

Khi đó, tướng của quân phản loạn lấy tính mạng con gái anh ta ra uy hiếp, nếu anh ta không nói ra phương án, chỉ sợ con gái vừa mới lên thành phố đã bị sát hại, anh ta không còn lựa chọn nào khác.

Đây cũng là nỗi đau trong lòng Khương Hàn.

Ninh Mông thấy biểu cảm của anh ta không đúng, nói: "Anh không cần để gánh nặng trong lòng, chúng tôi sẽ không nhắc lại chuyện cũ trước kia anh từng làm gì, tôi chỉ muốn biết là, những người ngâm trong nước kia, còn cứu được không? Có thể thức tỉnh bọn họ không?"

"Nếu như mọi người quyết định muốn cứu, vậy tôi cần thời gian 3 ngày, tạo ra một vật liệu sinh học mới. Loại vật liệu này phản quân không có, chỉ cần có được loại vật liệu này, nắm giữ kỹ thuật nhất định mới có thể khiến cho bọn họ tỉnh lại."

Sau khi Khương Hàn do dự trong chốc lát, trước mắt phòng thí nghiệm đó đang trong tình trạng bỏ hoang, sở dĩ những thiết bị này vẫn còn ở đó, là vì bọn họ không có cách nào chuyển đi, nếu như di chuyển sẽ làm cho chất lỏng bị đục, những người ở trong đó vĩnh viễn không thể tỉnh lại, cũng không có cách nào để nghiên cứu khoa học. Lúc rút lui, chủ yếu là do phản quân đã bị chính phủ theo dõi, vị trí ở địa phương kia mặc dù rất xa, nhưng một khi bị phát hiện, căn bản không có khả năng trốn thoát, nên bọn họ lấy Tân Du làm thành cứ điểm mới. Muốn cứu bọn họ không phải là không có khả năng, nhưng hy vọng vô cùng mỏng manh, dù sao thì bọn họ ngủ càng lâu, thì càng khó tỉnh lại."

Ninh Mông nói: "Chỉ cần có một tia hy vọng, chúng tôi đều muốn thử một chút."

Đằng Nghiêu đề nghị: "Điểm tích lũy trên xe đã không còn lại nhiều, còn phải nghiên cứu vacxin và thuốc giải, còn phải cứu người, không có điểm tích lũy và tinh thể thì không được. Trong ba ngày chúng ta đại khai sát giới?"

"Cứu, nhất định phải cứu!" Cao Thiến cũng nói: "Nơi đó cách thành phố Tân Du khoảng hai ngày đi đường, trên đường đó phải đi qua thành phố Long Xuyên, chúng ta cũng tiện đường, chủ yếu là có thể cứu không, cứu như thế nào?"

Những người đó, có đồng đội của Lục Tự, có đội viên của đội cứu viện Lam Thiên, chỉ cần vẫn còn một tia hy vọng, cô đều sẽ nỗ lực hết sức mình.

Đây không phải là một chuyện dễ làm.

Từ trong phòng nghiên cứu đi ra, Ninh Mông tập hợp đội viên của đội cứu viện Hỏa Bạn, nói cho tất cả mọi người biết tình hình.

Khương Hàn hít một hơi: "Thật ra không phải không có cách, sở dĩ tim của bọn họ ngừng đập và ngừng thở, là vì nhiệt độ thấp và do chất ức chế. Nhưng dị năng trong cơ thể bọn họ vẫn đang hoạt động, chính vì như vậy, nên những chất tinh khiết nhất bị đột biến bởi các cuộc tấn công của zombie có thể dễ dàng bị chiết xuất ra khỏi cơ thể. Bọn họ cũng không dễ dàng bị đánh thức, là vì bọn họ đã ngủ quá lâu rồi, năng lượng trong cơ thể bọn họ cũng dần dần biến mất, e rằng, đã không kịp rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận