Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 263

Chỉ cần có thể thành công đánh thức người tỉnh dậy, lại còn cứu sống họ, thì anh em của tôi sẽ có cách khiến cho bọn họ không chết."

Lúc này, ở ngoài cửa phòng của Lục Tự, mấy đứa nhỏ Hỏa Bạn đều đứng ở cửa lúng ta lúng túng.

Bạch Ngôn Tài áp sát tai vào cửa phòng, Cao Thiến ở bên cạnh hồi hộp hỏi: "Sao rồi? Trong đó nói thế nào? Có cãi nhau không?"

"Tôi cảm thấy không tới mức đó, trước đó chúng ta cùng với Lục Tự cũng xem như là cùng ở với nhau, có lẽ anh ta là một người có tâm trạng ổn định, hai người này nhìn thế nào cũng không giống sẽ cãi nhau." Đằng Nghiêu phân tích.

Cao Thiến: "Rốt cuộc anh có nghe thấy gì không."

Bạch Ngôn Tài bực bội nói: "Ây ya cô hối gì mà hối, các người ồn quá tôi chẳng thấy cái gì cả."

Hai người vào đó nói chuyện cả nửa ngày cũng thấy ra, mọi người cũng không biết bọn họ nói cái gì, chỉ có thể ở ngoài cửa lo xa.

"Anh không được, để tôi." Cao Thiến vừa đẩy Bạch Ngôn Tài ra, Lục Tự liền mở cửa, đứng trước mặt mọi người.

Lục Tự là ai, là người sáng lập và là đội trưởng của ba đội quân lớn ở Hoa quốc!

Nửa câu sau vẫn chưa kịp nói hết thì, liền nghe đội trưởng nói anh ta đưa 2000 mảnh tinh hạch.

Mọi người nhìn Ninh Mông ở sau lưng Lục Tự: "Đội trưởng?"

Bạch Ngôn Tài vừa mở miệng nói: "Ngôi miếu nhỏ này của chúng tôi..."

Mọi người há hốc mồm, đùa gì vậy?

Lúc này trên mặt của Lục Tự lộ ra vẻ mặt vui vẻ: "Anh đừng khách sáo, lúc trước mọi người từng cứu tôi, đều là ân nhân cứu mạng của tôi, nếu tôi đã gia nhập vào đội mọi người, thì đừng xem tôi như người ngoài, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."

Bạch Ngôn Tài lúng túng vểnh mênh lên, vẫn giữ tư thế nghe trộm, gãi đầu đứng thẳng lên: "Ây ya, Lục Tự, bọn tôi chính là muốn hỏi anh... ăn cơm chưa."

Bạch Ngôn Tài mới lập tức đem nửa câu sau nuốt vào lại, đổi thành: "Hoan nghênh anh đại thần, thật vinh hạnh khi anh đến đây!"

Đường đường là đội trưởng đội cứu viện Bắc Hải, muốn gia nhập vào một đội nhỏ?

Lục Tự nhìn mọi người, trong mắt lộ ra biểu cảm cười nhẹ: "Chào mọi người, mặc dù trước đây chúng ta đã gặp nhau rồi, nhưng tôi vẫn nên chính thức giới thiệu bản thân mình một chút, tôi tên Lục Tự, là đội trưởng của đội cứu viện Bắc Hải, từ hôm nay tôi chính thức gia nhập với mọi người, trở thành khách thuê lâu dài của khách sạn nhà xe, cũng trở thành một thành viên trong đội cứu viện Hỏa Bạn với mọi người, hy vọng mọi người có thể chấp nhận tôi."

Người như vậy, vậy mà muốn gia nhập đội cứu viện Hỏa Bạn của bọn họ?

Đại đội chính là hào phóng như vậy, ra tay khoa trương như vậy, khiến cho tôi muốn cướp bóc rồi." Đằng Nghiêu nghiến răng nghiến lợi.

Ninh Mông đi ra nói: "Ừm, anh ta thật sự muốn gia nhập với chúng ta, hơn nữa còn đưa 2000 mảnh tinh hạch zombie biến dị làm tiền phòng..."

Hướng Dực vỗ vai Lục Tự: "Tới thì tới, còn đem theo quà cáp gì, khách sáo rồi."

Lục Tự bình thường vẻ mặt nghiêm túc, thân phận, năng lực của anh ta, lại thêm khuôn mặt bị zombie cào bị thương, luôn khiến người ta cảm thấy người này rất khó gần.

Mọi người nhìn Lục Tự đều đã từng ở chung với nhau, cũng không nói thêm gì nhiều.

Lúc trước Lục Trác có gặp Lục Tư mấy lần, cũng chủ động chào hỏi với anh ta.

Sau khi gia nhập, Lục Tự dẫn mọi người đi phân tích tình trạng trước mắt, sau khi kiểm tra tuyến đường mà họ đặt ra, Lục Tự nói: "Như thế này không được, cứ xem như nhà xe có chức năng ẩn nấp, có thể tăng tốc, cũng chỉ là nhất thời, không thể sử dụng lâu dài, hơn nữa trong đoạn đường này, các thế lực ở khắp nơi đã thiết lập rất nhiều kiểm soát để tìm kiếm Khương Hàn.

Vì anh ta vẫn là đội trưởng của đội cứu viện Bắc Hải, giống như Khương Hàn, không tiện để chính thức gia nhập đội cứu viện Hỏa Bạn, nên xem như là người ngoài đội.

Lục Tự căn bản không cần phải thích ứng, rất nhanh liền được mọi người chấp nhận rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận