Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 240
Đằng Nghiêu không còn hứng thú nói chuyện nữa, anh ta thầm nghĩ nếu xe quân dụng được cải tạo có đến mấy chục chiếc, vậy sợ là rất khó tìm.
Người nọ trở lại xe quân dụng còn nói với đồng bạn của mình: "Có lẽ chiếc nhà xe của người này còn không tốt bằng xe quân dụng của tôi đâu. Tiếc là không để lại cách liên lạc, nếu không có thể giới thiệu thêm một khách hàng cho Lão Lưu."
"Cậu đang nói gì vậy? Người vừa rồi chắc hẳn là thành viên của đội cứu viện Hỏa Bạn, vậy mà cậu không biết chiếc nhà xe đó sao? Gần đây, khách sạn nhà xe đó nổi tiếng lắm."
"Anh nói gì cơ? Bọn họ là đội cứu viện Hỏa Bạn? Nhưng mà chiếc xe đó nát như vậy mà!"
"Cậu không hiểu, đó gọi là ngụy trang. Bên ngoài rách nát, bên trong chính là siêu xe cao cấp năm sao! Trên diễn đàn thảo luận nhiều như vậy mà cậu không thấy sao?"
Sau khi trở lại xe, Đằng Nghiêu nhắc lại lời của người vừa rồi cho Ninh Mông nghe.
Ninh Mông cũng cảm thấy hơi khó giải quyết: "Xem ra thật sự rất khó tìm..."
"Được."
Đặc điểm duy nhất mà bọn họ biết là lớp sơn trên hộp bảo hiểm bị xước một chút, thực sự là rất khó tìm.
Ninh Mông nhanh chóng bắt máy.
Lúc trước, camera của nhà trẻ chỉ quay được chính diện của chiếc xe, không quay được phần sau.
Cô vừa bắt đầu suy nghĩ miên man thì nghe thấy điện thoại vang lên.
Mặc dù video giám sát ở cửa sau của nhà trẻ không chụp được chính diện của gã, nhưng mà từ hình xăm trên cánh tay có thể nhận ra đây là cùng một người.
Rốt cuộc Lục Tự có thể tìm thấy Khương Tuyết không...
Trong ảnh chụp được Lục Tự gửi đến, Ninh Mông lại tìm thấy một đặc điểm khác của chiếc xe, phía sau ở bên phải của nó có một vết lõm, có lẽ là từng bị va chạm, mặc dù không rõ lắm nhưng cũng là hai đặc điểm nhận dạng, như vậy sẽ dễ dàng xác định chiếc xe này hơn.
Là Lục Tự gọi đến!
Trong lòng cô rất bất an, luôn cảm thấy chuyện này đối với Lục Tự cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Quả nhiên Lục Tự tuân thủ lời hứa, gửi tất cả những manh mối mình tìm thấy cho Ninh Mông.
Sau đó, Đằng Nghiêu và các đội viên của đội cứu viện Hỏa Bạn điên cuồng tiêu diệt zombie khắp nơi, kiếm được rất nhiều điểm tích lũy và tinh hạch, Ninh Mông cũng không giữ lại, trực tiếp đổi rất nhiều flycam, để những flycam này bay đến những nơi xa hơn để tiến hành tuần tra và tìm kiếm chiếc xe trong phạm vi rộng hơn.
"Ninh Mông, bên tôi tìm được video ghi lại hình ảnh tất cả các xe quân dụng cải tiến ra vào thành phố Tân Dư trong hai tháng nay, cách vài ngày chiếc xe này lại xuất hiện một lần, cho nên đã ghi lại được toàn bộ hình ảnh của nó và dáng vẻ của tài xế. Tôi gửi những hình ảnh này cho cô, hiện tại, tôi vẫn chưa tìm thấy chiếc xe này."
Trưa hôm đó, trong khi mọi người vẫn ở ngoài chém giết zombie, trong bộ đàm truyền đến giọng của Hướng Dực: "Đội trưởng, có phát hiện, cô qua đây xem."
Ngoài ra, tài xế cũng có một số điểm đặc biệt bị nhận dạng, đây là một người đàn ông có hình xăm trên tay và gương mặt dữ tợn.
Hướng Dực quan sát bức ảnh cẩn thận, có chút hưng phấn nói: "Thứ mà flycam của chúng ta thiếu chính là những bức ảnh chính diện như thế này. Bây giờ đưa ảnh chụp vào, chắc chắn việc tìm kiếm sẽ dễ dàng hơn."
Ninh Mông cất súng và trở lại phòng điều tra của nhà xe, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hình ảnh do flycam truyền về.
Hình ảnh có chút xa, bởi vì Hướng Dực không muốn rút dây động rừng nên đã cài đặt flycam bay ở khoảng cách tương đối cao, ngoài ra, còn phải giữ một khoảng cách nhất định rồi mới quay chụp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận