Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 249
"Nhưng cậu không có cách nào tiếp cận nhà xe trong năm trăm mét đúng không?" Ninh Mông cười nói.
Sắc mặt của Khương Hàn thay đổi: "Nhà xe của cô quả thật lợi hại, cô nói không sai, thật ra tối hôm nay là thời cơ tốt nhất để tôi dẫn Khương Tuyết đi, nhưng... mấy người không để cho con bé ra ngoài. Vì vậy bất đắc dĩ, tôi đến rồi. Xin trả con gái lại cho tôi."
"Tiểu Tuyết từng nói, cô bé chưa từng thấy qua ba của cô bé, sao cậu có thể chứng minh được cậu là ba của cô bé? Cậu lại dựa vào cái gì dẫn cô bé đi? Nếu như tin đồn không sai, có lẽ bây giờ cậu đã nhờ cậy vào quân phản loạn từ sớm rồi, cậu cho rằng Tiểu Tuyết theo cậu đi rồi, lẽ nào sống vui vẻ hơn bây giờ sao?"
Lời nói này, dường như đâm trúng tâm sự của Khương Hàn, nắm đấm của anh ta nắm chặt lại thả lỏng ra, cắn chặt răng, dường như suy nghĩ đến chuyện đáng sợ gì đó.
"Mấy người đối xử với con bé... quả thật rất tốt... Nhưng mà dù sao tôi cũng là ba ruột của con bé, tôi đã rời khỏi quân phản loạn rồi, tôi có dị năng, tôi sẽ bảo vệ tốt con bé."
Ninh Mông nói: "Cậu đúng là có dị năng nhưng bây giờ bên ngoài có rất nhiều người và tổ chức đang tìm cậu, Tiểu Tuyết ở chỗ tôi, ít nhất tôi có thể đảm bảo cô bé an toàn, cô bé không cần hốt hoảng lo sợ, sẽ không màn trời đất chiếu, có thể có một cuộc sống bình thường của đứa trẻ, ngoại trừ... gần đây tin tức tương đối nhiều, tôi không thể nào để cô bé xuống xe. Khương Hàn, cậu theo chúng tôi lâu như vậy, chắc chắn cũng nhìn ra rồi, mỗi người trên xe của chúng tôi đều thật lòng thích Tiểu Tuyết. Nếu cậu đã rời khỏi quân phản loạn, thật ra cậu có một lựa chọn, cậu có thể gia nhập vào đội cứu hộ Hoả Bạn của chúng tôi, như vậy cậu có thể chăm sóc và bảo vệ Tiểu Tuyết, cũng không cần phải trốn đông núp tây nữa.
Khương Hàn cười khổ nói: "Gia nhập vào mấy người? Sao tôi phải gia nhập vào mấy người? Tay của tôi trói gà còn không chặt, không biết dùng súng không biết giết zombie, dị năng của tôi đối với mấy người mà nói cái gì cũng sai."
Khương Hàn quả thật không nói tiếp được nữa, vừa nhớ đến những quá khứ như ác mộng, anh ta cảm thấy cả người bản thân đều sắp nổ vậy.
Vừa nhắc đến thí nghiệm, gân xanh trên trán của Khương Hàn đột nhiên nổi lên, anh ta nhảy lên từ ghế, cánh tay đỡ ở trên bàn, cảm xúc kích động nói: "Tôi đã biết! Tôi nên biết từ sớm! Mấy người với đám người đó cũng như nhau! Mấy người lừa tôi đến đây, chính là vì để cho tôi nghiên cứu bệnh dịch biến dịch biến dị có phải không? Vì sao! Mấy người ai ai cũng đang ép tôi, đều lấy con gái của tôi ra ép tôi!"
Ninh Mông đối với chuyện ở trong miệng Khương Hàn nói không bất ngờ, cô bình tĩnh hỏi: "Còn có ai ép cậu?"
Ninh Mông lại hơi lắc đầu, kêu anh ấy tạm thời lui ra, Hướng Dực cắn răng vẫn là không cam tâm lùi một bước.
Hướng Dực chắn lại trước mặt Ninh Mông, sợ rằng Khương Hàn kích động sẽ tổn thương đến cô.
"Tướng lĩnh cấp cao của đám quân phản loạn đó, bọn họ còn đón Tiểu Tuyết đến thành phố Tân Du, mạo danh người thân của con bé, lấy con bé làm con tin ép tôi. Lâu như vậy, ngay cả mặt con gái tôi còn chưa thấy qua, tôi chưa bao giờ nhìn thấy con bé!" Cảm xúc của Khương Hàn rất không ổn định, đau khổ nắm tóc: "Là bọn họ ép tôi, đều là bọn họ ép tôi, tôi đã nghiên cứu ra dịch bệnh biến dị rồi, nhưng mà bọn họ còn chưa đủ, còn muốn tôi nâng cấp dịch bệnh biến dị này, quá trình nâng cấp cần rất nhiều biến dị thể, bọn họ tìm đến rất nhiều người dị năng..."
Ninh Mông nói: "Cậu có thể làm nghiên cứu, tôi có thể chuẩn bị một phòng thí nghiệm cho cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận