Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 296

Ninh Mông cười nói: "Có gì không thể sao? Trước đó, chúng ta đều đã sử dụng qua những chức năng được nâng cấp như tăng tốc độ chạy, chạy tự động và nhà xe tàng hình, đều rất tốt, hai chức năng còn chưa sử dụng qua, tôi thấy đây là cơ hội tốt để thử."

Bạch Ngôn Tài ôm đầu: "Aaaaaa, nhưng tôi sợ, tôi chưa lái qua thuyền, chúng chưa lái qua máy bay."

Ban đầu Cao Thiến cũng cảm thấy suy nghĩ này qua là mạo hiểm, nhưng cô ấy nghĩ lại, việc tăng tốc độ chạy lúc trước không phải cũng khá mạo hiểm sao? Vẫn thành công mà, làm này nhất định cũng sẽ được!"

Hướng Dực: "Tôi cũng cảm thấy được, nhưng vấn đề là tốt cuộc nên sử dụng chức năng bay trên không hay chạy dưới nước."

Ninh Mông nhìn mọi người: "Mọi người tự quyết định đi."

Lục Trác đẩy cửa đi vào: "Cơm xong rồi, có gì vừa ăn vừa nói."

Mọi người ngồi trước bàn cơm, Cao Thiến tiếp tục nói: "Tôi cảm thấy đều được, nhưng cho dù sử dụng chức năng nào, tôi cũng đề nghị sử dụng chức năng chạy tự động, dù sao chúng ta cũng chưa có ai lái qua tàu hay lái qua máy bay cả."

Hướng Dực nói: "Chạy dưới nước đi, tôi cảm thấy khá ổn đấy."

Những người còn lại cứ ở rằng sao cũng được, chỉ cần qua sông là được rồi.

Một phút phải trừ 100 điểm tích lũy, thật là... quá mắc đi.

Những thứ này Khương Tuyết đều chưa ngồi qua, cô bé rất có hứng thú, nhưng lời nói vừa rồi của Đằng Nghiêu khiến cô bé tò mò, cô bé muốn biết lái xe xuống nước có xem được cá hay không, dưới đáy sẽ như thế nào."

[Ký chủ, cô đã mở chức năng chạy tự động, hệ thống đã thay cô lái xe, hệ thống chạy dưới nước sẽ bật chức năng chống nước cho cả chiếc xe, thời gian sử dụng cao nhất của lần này: 60 phút, số điểm tích lũy trừ của mỗi phút: 100 điểm tích lũy. ]

Lúc này, Khương Tuyết cũng vỗ tay cười nói: "Bữa ăn dưới nước, em thích lắm! Có xem được cá không nhỉ?"

Nhà xe dần dần chạy đến bên sông, do những viên sỏi bên sông không bằng phẳng, nên xe có hơi lắc lư, trong khoảng thời gian hệ thống lái xe còn căn cứ vào tình hình mà chọn đường đi, tránh để xe bị trũng xuống.

Đằng Nghiêu gắp một miếng bít tết lên, miếng bít tết vừa chín tới, khiến tâm trạng của anh khá tốt, anh ta nói một câu: "Tôi bầu một phiếu cho chạy dưới nước ha, bây giờ chúng ta ăn cơm, khi xe xuống nước, sẽ trở thành bữa ăn trong nước đấy."

Nhưng nếu phải lãng phí thời gian như thế, Ninh Mông thà sử dụng hết điểm tích lũy cho chức năng chạy dưới nước.

Thẩm Ngôn suy nghĩ: "Có vẻ khó đó, này hên xui thôi. Nếu để Khương Tuyết chọn thì em muốn ngồi tàu hay máy bay?"

Thẩm Ngôn nghe xong cười haha.

Cho nên, theo phiếu bầu của mọi người, Ninh Mông chọn chức năng chạy dưới nước của xe, và mở cả chức năng chạy tự động.

Khương Tuyết vô cùng hứng khởi, tuy những cuốn truyện cổ tích trong nhà sách nhiều đến mức cô bé được không hết, nhưng ở trong nhà xe lâu như vậy, thấy phong cảnh ngoài cửa sổ cũng đang thay đổi, đây chính là khoảnh khắc mà cô bé vui nhất từ khi lên xe.

Khương Tuyết suy nghĩ kỹ rồi nói: "Em chọn chạy dưới nước."

Cô bé lại có thể ngồi nhà xe đi xuống đáy sông, quan sát trong sông có những thứ gì.

Bên cạnh có một cửa sổ sát sàn to lớn, mọi người đều nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bánh xe tiếp xúc được với mặt nước, sau đó là thân xe, mọi người trong xe nhìn thấy nước dần dần qua khỏi cửa sổ.

Tay của Ninh Mông nắm lấy bàn, nói không căng thẳng là nói dối.

Nhưng cảm giác này đã biến mất khi động cơ được khởi động, nhà xe bắt đầu di chuyển dưới nước, đảm bảo được một tốc độ và độ sâu nhất định.

Lúc này, người ngồi trong xe có thể cảm nhận được lực đẩy của nước, bởi vì hướng lái của xe có tí thất thường, thậm chí lệch so với dòng chảy của nước, và Ninh Mông còn cảm nhận được xe đúng trũng xuống.

Tuy cô tin vào hệ thống chức năng của nhà xe, nhưng dù sao đây cũng là lái xe xuống sông, nếu có bất cứ sự cố nào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận