Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 186

Lúc này mọi người đã vào trong đường hầm và tiến về phía trước, tất cả đều cố gắng hết sức không gây ra nhiều tiếng động để không kinh động đến zombie ở đầu đường hầm bên kia.

Không ngờ rằng Bạch Ngôn Tài vừa nói chuyện này thông qua bộ đàm thì đầu bên kia đường hầm vang lên tiếng bước chân nặng nề, một người chạy vào còn vừa chạy vừa hét lớn: "Mọi người chờ tôi với, tôi đến tham gia với mọi người."

Lúc này Hướng Dực cầm súng ở sau lưng, anh ta đã không ưa Từ Dương từ lâu, bây Từ Dương lại ở trong đường hầm la hét, thật là khiến anh ta tức chết.

"Câm mồm." Anh ta gằn giọng.

Từ Dương không quan tâm đi lướt qua Hướng Dực vì Ninh Mông đang đi ở giữa đội.

"Đội trưởng Ninh Mông, tôi đến rồi, tôi đến đây vì em..." Anh ta vẫn đang hét lên, mọi người đều cau mày quay đầu lại nhìn.

Hướng Dực không chịu nổi nữa liền giơ chân đá Từ Dương ra. Anh ta từng tập taekwondo nên lực chân của anh khỏe hơn lực tay nhiều.

Cố An đi lên phía trước thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy người ồn ào đá bị đá văng đi: "Anh Hướng, anh thật lợi hại! Sau này anh dạy tôi đi."

Từ Dương không muốn bị bỏ lại phía sau, muốn chen vào giữa Ninh Mông, nhưng chỉ cần anh ta động một chút là sẽ bị đá.

Ninh Mông không trực tiếp tham gia chiến đấu, cô nắm chặt con dao găm trên tay, trong tư thế phòng bị.

Đường hầm chật hẹp, chỉ đứng cạnh nhau được hai người, nên dù không bắn, cũng rất dễ tiêu diệt zombie.

Điều cấm kỵ nhất trong đội là loại thanh niên làm bừa này, lúc này đã bước ra khỏi phạm vi bảo hộ 500 mét của nhà xe, Hướng Dực không thèm nói lý lẽ với người như vậy, liền lên tiếng đe dọa anh ta.

Rắc rối vừa nãy Từ Dương gây ra đã làm kinh động zombie vốn ở trong đường hầm này, Ninh Mông nghe thấy động tĩnh.

Cuối cùng mọi người cũng đi ra khỏi đường hầm, đi đến chỗ nguồn năng lượng trong trung tâm điều khiển.

Hướng Dực: "Không thành vấn đề."

Nhưng mà, vẫn may thay, Tạ Tử và Thẩm Ngôn đã dụ zombie ra khỏi đường hầm, sau khi xử lý xong đám zombie ở trong đường hầm, áp lực của họ đã nhỏ đi rất nhiều, đoạn sau của đường hầm thông suốt không bị zombie cản trở, đội ngũ đẩy nhanh tiến độ.

Hướng Dực nói: "Mọi người hãy chú ý, tường tròn đường hầm sẽ phản đạn lại, không phải trường hợp cấp bách thì đừng bắn. Chú ý phối hợp, chú ý tránh sự tấn công của zombie."

Ninh Mông nhẹ giọng nói: "Cẩn thận, zombie đến rồi."

"Là do cậu một mình tới đây, muốn sống sót thì phải thành thật một chút. Nếu dám bước lên trước nữa, ông đây sẽ bắn cho một phát."

Cao Thiến nói: "Mọi người có phát hiện không, vừa rồi sóng zombie này đều mặc quần áo lao động ở đây. Xem ra tất cả nhân viên làm việc ở đây đều bị nhiễm bệnh rồi."

Hanh anh em Cố Bình và Cố An đứng ở phía trước nhanh nhẹn tiêu diệt vài con zombie, lực võ của Cao Thiến và Lục Trác ở phía sau cũng rất mạnh, bốn người đều vô cùng giỏi cận chiến.

Hướng Dực cũng nói: "Trong bức ảnh trước đây điều tra được, đa số bộ phận zombie đều mặc các loại quần áo lao động, có lẽ zombie đều nhiều như vậy, chính là bởi vì ban đầu người làm việc ở chỗ này... e rằng đều không chạy thoát ra ngoài."

Từ Dương một đường bị Hướng Dực áp chế, căn bản không có cách hay bất luận hành động gì, anh ta bị đá hai lần vào mặt, lúc này anh ta càng chật vật xấu hổ, chỉ có thể đi phía sau đội ngũ.

Ở đây cũng không ít zombie, đội ngũ đã có sự hiểu ngầm nhất định phối hợp ăn ý, nhanh chóng giải quyết đám zombie, lúc này cuối cùng mới dừng lại để nghiên cứu nơi này.

Ninh Mông nói: "Nhiệm vụ lần này không có bất kỳ tín hiệu cầu cứu nào, chỉ yêu cầu chúng ta khôi phục hoạt động của máy móc, đoán chừng công hội cứu viện đã sớm biết toàn bộ nhân viên làm việc nơi này đều bị tiêu diệt."

Nơi này có rất nhiều thiết bị khổng lồ, vô số dây dẫn ngang dọc đan xen, nhìn qua thập phần đồ sộ.

Máy móc hiển nhiên không có chuyển động, hẳn là xảy ra trục trặc gì rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận