Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
Chương 123: Bản Ghi Chép Của Tôn Học Trưởng
Lâm Uyên dẫn chị gái đi ăn sáng ngoài tiểu khu.
Sau khi ăn xong, Lâm Huyên đang muốn tính tiền, dì thu ngân vội vàng xua tay: "Không cần không cần."
"A?"
Gần đây ta kinh lịch những cái gì thế vậy?
Tới tiệm ăn sáng ăn cũng có thể dùng mặt mũi thay tiền?
Quả nhiên ta mới là nhân vật chính trong mảnh thiên địa này.
Mà Tô Thành chính là nơi phúc địa chứng kiến ta một đường quật khởi?
Bà dì ngồi quầy thu ngân nhìn sang Lâm Uyên, một câu nói phá vỡ chứng vọng tưởng của nàng: "Hỏi một chút, cô với vị kia là quan hệ như thế nào?"
Lâm Huyên sửng sốt một chút, nói: "Hắn là em trai ta."
Bà dì cười nói: "Chị em ruột? Chẳng trách, dù sao dáng dấp các ngươi giống nhau như vậy, gen nhà các ngươi thật tốt, không có chuyện gì, các ngươi tới đây ăn sáng không cần trả tiền đâu."
Lâm Huyên: "? ? ?"
Lâm Uyên nói tiếng cám ơn rồi mang chị gái rời đi.
Lâm Huyên mờ mịt: "Có phải ngươi đã trả một lần tiền ăn sáng cả năm rồi hay không?"
Lâm Uyên lắc đầu: "Chủ tiệm ăn là bạn của em."
Lâm Huyên kinh ngạc: "Sao vừa vặn trùng hợp vậy, bạn bè ngươi lại mở quán ăn sáng cách nhà không xa."
Lâm Uyên nói: Đúng vậy, buổi trưa lúc nào được nghỉ thì nhắn em cái tin, chúng ta đi ăn sườn, cũng là người bạn này của em mời khách."
"Thật sự ăn sườn? Được rồi, ta cũng thuận tiện quen biết một chút bạn mới của ngươi, dứt khoát gọi cả bọn Giản Dịch tới cùng, thật lâu chưa gặp."
"Được."
Lâm Uyên gật đầu một cái.
Chị gái chuẩn bị gọi xe tới công ty.
Lâm Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Không phải chị có bằng lái rồi sao, mua cái xe đi."
Lâm Huyên thở dài: "Ngươi cũng chẳng biết tính toán gì cả, mua xe làm sao có lợi bằng gọi xe."
"Nhưng mà tiện." Lâm Uyên nói.
Lâm Huyên suy nghĩ một chút, cũng đúng, sau này em trai em gái đều ở Tô Thành, có xe tóm lại vẫn tiện hơn.
"Vậy để ta đi mua, ngươi thích xe gì?"
Lâm Uyên suy nghĩ một chút: "Chị thiếu tiền không?"
Lâm Huyên: "..."
Mặc dù không hiểu về xe, nhưng mua hẳn phải tốn không ít tiền.
Những lời này thật giống như từng nghe qua?
Đây chính là là phương thức em trai biểu đạt tình yêu?
Lâm Uyên không đợi chị gái trả lời, trực tiếp chuyển qua cho nàng năm mươi vạn, duy chỉ có những thời điểm như thế này, hắn sẽ phóng khoáng kinh người.
Năm trăm nghìn?
Lâm Huyên nhìn qua tin nhắn thông báo vừa nhận được, cảm giác sắp bị Lâm Uyên cầm tiền đập ngất, nếu như không phải em trai, có phải cần lấy thân báo đáp hay không?
Cũng không biết sau này sẽ tiện nghi cho con hồ ly tinh nào.
Nếu như lòng mang ý đồ xấu, xem ta tới một người giết một người, tới hai người giết cả đôi!
Ai cũng chạy không thoát khỏi pháp nhãn của lão nương!.
Sau đó không lâu.
Lâm Uyên đi bộ tới trường học.
Trong lòng hắn có chút do dự.
Hắn đang suy nghĩ sự tình sang năm đi Tề Châu làm trao đổi sinh.
Bây giờ chị gái đã tới Tô Thành, em gái có lẽ cũng sẽ sớm tới đây, chính mình sang năm xác định còn muốn đi hay không?
Từ từ suy nghĩ lại một chút vậy.
Hắn tiến về phía giảng đường, trên đường thuận tiện nhắn tin cho Giản Dịch cùng Hạ Phồn, nói cho bọn hắn biết chị gái mình tới Tô Thành làm việc, còn hẹn trưa hôm nay ăn cơm.
Hai người vui vẻ đồng ý.
Giản Dịch cùng Hạ Phồn rất thích chị gái Lâm Uyên, khi còn bé Lâm Huyên còn mang bọn hắn cùng đi chơi game.
Lúc đó tất cả mọi người đều thành vương giả trong trò chơi, đáng tiếc chưa kịp hưởng thụ đủ đã bị các phụ huynh tóm được. .
Vào buổi trưa.
Xe của Tôn Diệu Hỏa xuất hiện trước cổng Tần Nghệ.
Lâm Uyên giới thiệu với Giản Dịch: "Đây là Tôn Diệu Hỏa học trưởng."
Giản Dịch chào hỏi: "Chào học trưởng, ta tên là Giản Dịch, bạn tốt của Lâm Uyên."
Tôn Diệu Hỏa cười nói: "Chào các ngươi, lên xe đi."
Hạ Phồn mới vừa lên xe liền xả bực tức: "Diệu Hỏa học trưởng, sự tình Lâm Uyên là Tiện Ngư, không nghĩ tới cả ngươi cũng một mực lừa gạt chúng ta!"
Hạ Phồn không cần Lâm Uyên giới thiệu, bởi vì nàng quen biết Tôn Diệu Hỏa.
Tôn Diệu Hỏa liếc nhìn Lâm Uyên, thấy Lâm Uyên coi như bình tĩnh, cười cười chuyển di đề tài: "Ta với Lâm Uyên không phải muốn làm việc khiêm tốn một chút sao. Hôm nay muốn ăn sườn phải không, ta tìm được một nhà hàng chế biến sườn rất ngon đấy!"
"Hết sảy!"
Hạ Phồn thành công bị dời đi sự chú ý.
Hơn 20 phút sau, mọi người đến nhà hàng, Lâm Uyên phát hiện chị gái đã đến, lên tiếng chào từ xa.
"Đã lâu không gặp."
Lâm Huyên cũng cùng Giản Dịch Hạ Phồn chào hỏi.
Hạ Phồn trực tiếp tiến lên ôm lấy Lâm Huyên, Giản Dịch nhìn mà rục rịch, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống ——
Khi còn bé hắn từng bị Lâm Huyên bắt nạt.
Nhưng hắn vẫn nói đùa: "Chị gái càng ngày càng xinh đẹp đấy."
Lâm Huyên nói: "Miệng lưỡi trơn tru, ngươi đừng làm hư Lâm Uyên."
Giản Dịch không dám lên tiếng nữa.
Tiếp đó Lâm Uyên lại giới thiệu Tôn Diệu Hỏa cùng Lâm Huyên nhận biết.
Sau khi chào hỏi trò chuyện làm quen xong, mọi người vào bàn ngồi xuống.
Hạ Phồn với Lâm Huyên rất gần gũi, không ngừng cùng nhau nói chuyện phiếm: "Chị sau này sẽ làm việc ở Tô Thành sao?"
Lâm Huyên cười nói: "Đúng vậy, sau này ta sẽ quan tâm tới các ngươi nhiều hơn."
"Chúng ta hẹn bữa nào làm nồi lẩu đi, lâu rồi không cùng chị ăn lẩu, nhớ khi bé chị còn ước mơ mỗi ngày đều có một nồi lẩu để ăn!"
Lâm Huyên ho khan một tiếng: "Lời như vậy cũng không cần nói ra đâu, ta còn chưa nói ngươi vừa căng thẳng liền..."
Hạ Phồn vội vàng giơ tay đầu hàng.
Lâm Uyên cùng Giản Dịch theo thói quen giả bộ ngu.
Tôn Diệu Hỏa thì len lén lôi ra một quyển sổ nhỏ ghi chép lại, đây là bảo bối của hắn:
32: Chị gái của Tiện Ngư sau này sẽ làm việc ở Tô Thành, bà cô tổ thích ăn lẩu (sau này có thể cân nhắc mở một quán lẩu)
Cuốn sổ nhỏ này đã ghi lại khá nhiều tin tức.
1: Tiện Ngư thích ăn chân giò (không nên quá ngọt).
2: Tiện Ngư buổi sáng thứ tư không có tiết (có thể hẹn ăn cơm).
3: Tiện Ngư thích uống vị ô mai, trà sữa vị trái cây, không thích thêm trân châu (tiệm trà sữa cần thiết kế vị riêng cho phù hợp).
4: Tiện Ngư bữa sáng ăn không nhiều, mỗi ngày nhất định sẽ gọi một phần bánh bao cùng một phần sữa đậu nành, thỉnh thoảng sữa đậu nành sẽ đổi thành tào phớ mặn (cho nên ta quyết định chuyển từ thích ăn ngọt sang thích ăn mặn).
5: Trời mưa cần liên hệ trước đón Tiện Ngư đi học.
6: Cuối ngày Tiện Ngư thích nhiệt độ trong xe là 25 độ.
7:...
Cho đến hiện tại, cuốn sổ nhỏ đã ghi được đến mục thứ 32.
Suy nghĩ một chút, Tôn Diệu Hỏa lại tăng thêm một cái:
33: Hạ Phồn cùng Giản Dịch là bạn tốt của Tiện Ngư, nàng vừa căng thẳng liền... (?)
Lại nghĩ một chút, Tôn Diệu Hỏa đem ba chữ 'cùng Giản Dịch' xóa đi. .
Lúc này, nhân viên đã dọn thức ăn lên.
Mọi người thấy từng đĩa sườn được bày ra, biểu tình càng ngày càng rung động.
Tôn Diệu Hỏa lại tự nhiên giới thiệu: "Đây là canh sườn nấu bí, đây là khoai tây hầm xương sườn, bún thịt này cũng làm từ thịt sườn, đây là sườn xào chua ngọt, không biết các ngươi có thích hay không, còn có sườn kho, bên này là sườn rang muối, cái tương đối lòe loẹt kia là sườn nướng phô mai, nghe nói các cô gái rất thích ăn..."
Thật sự ăn tiệc sườn?
Tôn Diệu Hỏa nhìn về phía Lâm Uyên: "Lâm học đệ, ngươi có hài lòng không, nếu như muốn ăn gì, chúng ta có thể gọi thêm."
Lâm Uyên nói: "Không ăn hết."
Giản Dịch nói: "Ta có thể gói lại mang về, mấy tên trong ký túc xá của ta thích ăn sườn nhất đấy, Tôn học trưởng có thể không?"
Tôn Diệu Hỏa vung tay lên: "Cần gì phải gói, trực tiếp gọi cho bọn họ một phần."
Giản Dịch: "..."
Đây chính là bá khí của học trưởng sao?
Hạ Phồn nắm chặt quả đấm giơ lên nói: "Học trưởng, ngươi khiến ta kiên định giấc mơ trở thành ca sĩ!"
"Cố gắng lên!"
Tôn Diệu Hỏa nói xong, mặt tươi cười nhìn về phía Lâm Huyên nói: "Cô... chị gái bên đây thích ăn gì cứ tùy ý gọi. Nhà hàng này thực ra cũng có rất nhiều món ăn khác, nhưng riêng về chế biến xương sườn khá nổi danh."
Lâm Huyên: "..."
Luôn cảm thấy sai sai?
Tại sao gặp một màn này ta lại có một cỗ cảm giác deja-vu mãnh liệt?
Rốt cuộc mình đã bỏ quên cái gì?
Cầm lên một miếng sườn nướng lớn, Lâm Huyên một bên gặm, một bên đăm chiêu suy nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận