Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1821. Nghĩ thông suốt

Chương 1821. Nghĩ thông suốt


Mặt trời đang chìm về phía tây.

Hoàng hôn chiếu sáng đại sảnh Kim Sắc, nhìn bề ngoài như được mạ một lớp vàng óng ả.

Chưa đến sáu giờ tối, tấm thảm đỏ kéo dài hơn trăm mét trước cửa đại sảnh Kim Sắc lại một lần nữa lấp lánh. Hôm trước bao nhiêu nhân vật có tiếng tăm đều đến cả, muốn người thế nào có thế ấy.

Hôm nay đội hình thảm đỏ còn phóng đại hơn hôm qua. Đám người Dương Chung Minh hay Abigail không làm bịn họ ngạc nhiên bằng một người đàn ông trung niên để râu, đội mũ lễ xuất hiện.

Russell người xếp hạng hai trong bảng âm nhạc Lam Tinh.

"Russell!"

"Chúa ơi!"

“Sao ngài ấy lại đến đây?”

"Khúc phụ xếp thứ hai toàn cầu!"

“Trong lĩnh vực âm nhạc còn có sức ảnh hưởng hơn cả Dương Chung Minh đó.”

“Russell từng nói trên thế gian này chỉ có một buổi hòa nhạc khiến ngài ấy đích thân đến hiện trường sao? Lần này là vì Tiện Ngư nên phá lệ à?”

"Ngài ấy không biết Tiện Ngư phải không?"

"Phỏng chừng là do sức lan toả của buổi hòa nhạc tối hôm qua?"

"Phản ứng của khán giả trong buổi hòa nhạc này hơi thái quá!"

Hiện trường trở nên nhốn nháo, Dương Chung Minh đến cổ vũ thì không nói cả Russell cũng đến thì mọi người ai cũng thấy có điềm.

......

Đám người Dương Chung Minh cũng nhìn thấy Russell.

Lục Thịnh nhướng mày: "Yêu nghiệt này cũng đến ư? Trong mắt chỉ có bản thân và hạng một thôi mà.”

“Có cần chào hỏi không?” Trịnh Tinh có chút do dự mở miệng.

Sắc mặt Abigail cũng không tốt lắm: “Ta khuyên ngươi không nên làm vậy, hắn ta sẽ không để ý đến ngươi đâu.

Abigail vừa dứt lời, Dương Chung Minh liền mở miệng gọi một tiếng: “Russell.”

Russell đang cúi đầu đi thảm đỏ nghe vậy nhìn qua, mỉm cười gật đầu nói:

"Gặp sau."

Sau đó làm như không phát hiện đám người bên cạnh Dương Chung Minh, nhanh chóng cúi đầu.

Abigail đỏ mặt: “Cái tên khốn này.”

Cũng là người Trung Châu, Abigail thỉnh thoảng cũng sẽ đụng phải Russell, nhưng mỗi lần chào hỏi đối phương, đều sẽ bị coi thường. Lâu dần Abigail cũng không thèm để ý đến đối phương nữa.

Nhưng điều khiến Abigail cảm thấy an ủi là Russell không nhằm vào mình, và cũng chẳng coi ai ra gì, ngoại trừ Tần Chân.

Người đứng đầu bảng xếp hạng âm nhạc Lam Tinh, thiên tài đầu tiên đi ra khỏi vùng đất âm nhạc, yêu nghiệt đã thống trị làng nhạc gần mười mấy năm.

Nhưng ngay hôm nay, ngay tại thời điểm này, Russell vốn không để ý đến hắn lại mỉm cười hiền lành với Dương Chung Minh.

Xưa nay Abigail có máu hiếu chiến rất mạnh bèn hỏi thẳng: “Lão Dương quen biết hắn khi nào thế?”

“Không quen." Dương Chung Minh nói.

Abigail khó chịu: "Vậy làm sao mà hắn ta lại quan tâm đến ngươi vậy?" Y

Dương Chung Minh nói: “Vé của hắn là do ta đưa.”

Abigail nhất thời ngẩn người, cả đám người Lục Thịnh, Trịnh Tinh cũng không khỏi ngạc nhiên. Ý của Dương Chung Minh là Russell là bị Tiện Ngư thu hút, vì thế không tiếc công tìm lão Dương cầu vé!?

......

Chương trình thảm đỏ vẫn tiếp tục.

Ước chừng mười phút sau khi Russell đi thảm đỏ, lại xuất hiện một nhân vật nặng ký khác, Vương Lạc tỷ phủ đứng đầu Lam Tinh.

Vương Lạc yêu nghệ thuật mọi người đều biết. Trước đây có tổ chức triển lãm tranh của Ảnh Tử, đối phương cũng từng đi cổ vũ.

Đêm nay là bản giao hưởng đầu tiên của Tiện Ngư phát hành, Vương Lạc đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Khi có phóng viên đến thăm, tại sao khi đến đây, câu trả lời của hắn là: “Vì ta là fan hâm mộ của Tiện Ngư đồng thời cũng là fan của Ảnh Tử và Sở Cuồng. Đặc biệt ta đã đọc hệ liệt Tam Thể và Vây Thành của Sở Cuồng, vô cùng cuốn hút. Đây là một trải nghiệm theo đuổi thần tượng tuyệt vời.”

“Ngài nói mình đang theo đuổi thần tượng, vậy ngài sẽ vì thần tượng mà làm gì?

Vương Lạc suy nghĩ trong giây lát rồi trả lời: “Ta sẽ bảo vệ toàn bộ những thứ liên quan đến thần tượng, ta cũng có dự định tham gia vào việc sáng tác nghệ thuật của thần tượng. Ví dụ ta dự định một thời gian nữa sẽ đi khảo sát Tinh Mang và thảo luận với chủ tịch Lý Tụng Hoa về việc hợp tác kinh doanh phát triển.”

Khi trả lời những câu hỏi này, bên cạnh Vương Lạc cũng có mấy vị tỷ phú. Một số là người kỳ cựu, một số rất lạ mặt. Nhưng bọn họ có thể xuất hiện bên cạnh Vương Lạc, thường có ảnh hưởng khủng bố.

Lời của Vương Lạc nói ra, chẳng phải là đại diện cho toàn bộ bọn họ hay sao.

......

Ca vương, ca hậu đến Tần Châu rất đông, nhìn thấy thế thì run rẩy.

"Ông chủ của ta đến rồi."

"Ông chủ nhà ngươi là vị nào?"

"Nhìn vị phía trước kìa, ông chủ của ngươi đang ra sức nịnh bợ đấy."

"Đây là đãi ngộ chỉ có Ngư phụ mới có, ta vừa mới nhìn thấy Russell tới.”

"Cái gì?"

“Vị tôn thần kia đều tới rồi!?"

“Còn cao hơn Dương phụ một bậc, là người xếp thứ hai toàn cầu.”

"Phí ca Vương, ngươi thấy thế nào?"

Mọi người nhìn về phía Phí Dương, hắn không nói gì, trong lòng càng nhận ra chênh lệch giữa mình và Tiện Ngư.

Nhớ đến khí thế kiêu ngạo hiếu thắng năm đó của Tiện Ngư, Phí Dương không khỏi thổn thức. Tiện Ngư không huỷ diệt hắn, nhưng đã quét sạch bảng xếp hạng mùa giải. Chẳng hề để tâm đến ca vương Phí Dương đang liều mạng cạnh tranh thứ hạng.

Cho tới bây giờ hắn chưa từng là đối thủ cùng cấp bậc với Tiện Ngư. Mấy năm nay đi theo phía sau Tiện Ngư, hắn lại nghĩ thông suốt rồi. Bây giờ hắn là một thính giả bình thường, không có tư cách so sánh với các đại nhân vật đến buổi hoà nhạc hôm nay.

"Xin tiến vào có trật tự."

"Buổi biểu diễn giao hưởng của Tiện Ngư lão sư sẽ bắt đầu trong nửa tiếng nữa."

Trên sân khấu, người chủ trì đại sảnh Kim Sắc thông báo. Hiện trường ồn ào, trên mặt không ít người xuất hiện vẻ chờ mong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận