Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 240: Cục Điện Ảnh

Về phần giá cả tinh lực dược tề...

Đúng là mắc tiền một chút, nhưng mình không phải cũng là để kiếm tiền sao.

Có đầu tư mới có hồi báo.

Sau khi Lâm Uyên bận rộn đến thời điểm trung tuần tháng sáu, đạo diễn Dịch Thành Công bỗng nhiên liên lạc với hắn, cũng mang đến cho hắn một tin tức tốt:

Bộ phim « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » đã hoàn thành xong phần hậu kỳ!

Lâm Uyên biết được tin tức, nhất thời tinh thần phấn chấn, ngày tiếp theo liền chạy tới công ty cùng Dịch Thành Công gặp mặt một lần, cũng trực tiếp duyệt qua thành phẩm.

Khoan hãy nói...

Mặc dù diễn viên thay đổi, nhưng « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » vẫn chế tác ra mùi vị quen thuộc kia.

Dù lấy ánh mắt quen thuộc của Lâm Uyên đến xem, bộ phim này đã được trả lại nguyên vị, những điểm khôi hài cơ bản cũng phô diễn trọn vẹn.

Tuy nhiên quá trình Lâm Uyên xem ngược lại không có quá nhiều tâm tình chập chờn.

Kịch bản hắn đã quá quen thuộc.

Về phần Dịch Thành Công thì bất đồng, làm đạo diễn điện ảnh cũng cực kỳ quen thuộc kịch bản lại xem rất vui vẻ, gần như toàn bộ quá trình xem đều cười lăn lộn.

Xem xong bản dựng cuối.

Dịch Thành Công bình ổn xong cảm xúc, mới quay đầu nhìn về phía Lâm Uyên:

"Bản điện ảnh đã gửi bên kiểm duyệt, phỏng chừng không có vấn đề gì, tiếp theo liền phải cân nhắc đến chuyện phát hành, Lâm Đại Biểu liên hệ cùng ban điện ảnh bên kia một chút?"

"Được."

Lâm Uyên gật đầu.

Hắn đã đọc qua vô số sách vở kiến thức về điện ảnh, bây giờ cũng coi như người hiểu thị trường, cho nên hắn biết một bộ phim trước khi muốn được công chiếu, đầu tiên cần được cấp giấy phép, bằng vào cá nhân Lâm Uyên rất khó làm được chuyện này, phải nhất định có Tinh Mang ra mặt mới được.

Chuyện này không khó làm.

Tinh Mang nếu đồng ý bỏ vốn quay chụp « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », không thể nào mặc kệ bộ phim chế tác xong rồi để đấy chẳng ngó ngàng tới, chung quy phải giúp một tay lấy được giấy phép công chiếu, Lâm Uyên cũng không có quan hệ với cục điện ảnh Lam tinh.

Cấp phép cho phim thuộc về cục điện ảnh.

Công ty đầu tư vậy là việc của công ty, nhiều bộ phim vì không được cấp phép công chiếu mà tiền đầu tư đổ sông đổ biển.

Giải trí Tinh Mang muốn công chiếu phim cũng phải làm việc cùng cục điện ảnh, sau khi gửi lên cần xếp hàng chờ thẩm duyệt, thời gian có dài có ngắn, dĩ nhiên bản thân sức ảnh hưởng của Giải trí Tinh Mang cũng sẽ được cục điện ảnh cân nhắc.

Thử nghĩ thêm một chút...

Nếu như Lâm Uyên là đơn thương độc mã chiến đấu, tình huống phía sau không có một công ty lớn làm chỗ dựa, muốn dựa vào một bộ phim đầu tư không tới ngàn vạn đi xếp hàng xin giấy phép, có bao nhiêu khó khăn trắc trở?

Khó như lên trời!

Chưa nói người ta có vừa lòng cấp giấy phép cho « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » hay không, coi như thật sự thưởng thức bộ phim này, tuyệt đối sẽ có người trong cục điện ảnh đòi hỏi phương án mua đứt lại bộ phim này của Lâm Uyên, cá nhân nhỏ bé căn bản không có tư cách đàm phán ngang hàng với cục điện ảnh.

Nghĩ tới đây.

Lâm Uyên gọi điện thoại đến cho lão Chu, nhiều chuyện về mảng điện ảnh phân nửa phải dựa vào lão Chu hỗ trợ tranh thủ.

Lâm Uyên nhớ lão Chu đối với kịch bản « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » là khen không dứt miệng!.

"Chuẩn bị chiếu phim sao..."

Cả hai người đều trong công ty, sau khi nhận được điện thoại lão Chu liền hẹn gặp tại văn phòng làm việc ban điện ảnh một lần.

Đối với khuôn mặt đầy mong đợi của Lâm Uyên, lão Chu cảm giác có chút nhức đầu, một bên trầm ngâm, một bên lựa lời nói:

"Bộ phim này của ngươi, nhất định có thể công chiếu được..."

"Nhưng là?"

Lâm Uyên cảm thấy kiểu lời như vậy, nhất định có chuyển biến.

Không ra ngoài dự đoán.

Lão Chu quả nhiên ho khan một tiếng:

"Nhưng là công ty chúng ta gần đây bận bịu dự án « Lôi Bạo » chuẩn bị công chiếu, hơn nữa tháng bảy đang là giữa kỳ nghỉ hè, thị trường điện ảnh cạnh tranh phi thường kịch liệt, các suất chiếu giờ vàng đã kín chỗ..."

Lâm Uyên cau mày.

Hắn dĩ nhiên biết dự án « Lôi Bạo » này.

Công ty hạng mục đầu tư điện ảnh đầu tiên của công ty, cho nên phía trên rất coi trọng.

Khác biệt với Địa cầu.

Công nghiệp điện ảnh tại Lam Tinh không thể nghi ngờ càng phát triển hơn, đủ loại đặc hiệu kỹ xảo, treo Hollywood tại địa cầu lên đánh cũng không thành vấn đề.

Việc này có nghĩa là tốc độ sản xuất một tác phẩm điện ảnh sẽ được đẩy cực nhanh.

Dưới nền tảng khoa học kỹ thuật cao như vậy hỗ trợ, dự án điện ảnh « Lôi Bạo » có tốc độ hoàn thành so với các dự án được đầu tư nhỏ không kém bao nhiêu.

Trên Địa cầu không cách nào tưởng tượng, ở Lam Tinh làm được loại trình độ này lại không thành vấn đề.

"Cho nên nói." - Lão Chu bất đắc dĩ:

"« Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » nhất định lấy được giấy phép ra rạp, nhưng sẽ không có quá nhiều suất chiếu, dù sao các bộ phim ra mắt trong thời kỳ này quá nhiều, còn có chiến dịch tuyên truyền trước khi công chiếu, sẽ không có dư quá nhiều ngân sách tuyên truyền cho bộ phim của ngươi."

"Ta đây thay đổi thời gian khung giờ chiếu một chút?"

Lâm Uyên dĩ nhiên biết tầm quan trọng của khung giờ chiếu.

Lão Chu sửng sốt một chút, không nghĩ tới Lâm Uyên lại còn suy nghĩ đến chuyện khung giờ chiếu.

Kỳ nghỉ hè đương nhiên chỉ là lão Chu mượn cớ.

Hắn quả thật không có cách nào tranh thủ cho « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » quá nhiều suất chiếu.

Điện ảnh đầu tư không tới mười triệu, toàn bộ diễn viên chung vào một chỗ, không có một gương mặt có thể gánh nổi phí phòng vé.

Đạo diễn không kinh nghiệm thì coi như xong đi, Biên Kịch còn là một người làm Soạn nhạc, hết lần này tới lần khác kịch bản cũng để cho người ta sờ được sóng não...

Phải biết.

Xếp lịch chiếu không chỉ xem chất lượng của bộ phim, cũng phải nhìn công ty chế tác đút lót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận