Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
Chương 203: Chữ Ngư Trong Tên
Nhưng sau bữa tối khi lên lầu, Lâm Uyên luôn có cảm giác ánh mắt em gái nhìn mình có cái gì đó không đúng?
Hắn cũng không suy nghĩ nhiều.
Những ngày sau đó, Lâm Uyên chỉ đọc sách và đi học bình thường.
Hắn còn mua một loạt công cụ hỗ trợ sáng tác manga ở trên mạng. Nhưng nghĩ đến việc sau này muốn thuê một trợ lý, Lâm Uyên liền cảm thấy không tiện lắm.
Chẳng lẽ sau này phải để cho trợ lý đến nhà mình sao?
Liên quan đến việc này, hắn chỉ cần nhờ Cố Đông giúp mình tìm một nơi để làm văn phòng làm việc riêng của mình.
Có trợ lý vẫn là thuận tiện nhất, ít nhất Lâm Uyên không gây phiền toái cho học trưởng Tôn Diệu Hỏa.
Gây ra phiền toái cho người khác, hắn cũng sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Hiệu suất làm việc của Cố Đông rất cao, vừa mới đầu tháng tư, nàng đã tìm được một phòng làm việc gần công ty.
"Chính là nơi này."
Sau khi Lâm Uyên quan sát xung quanh liền gật đầu nói.
Cố Đông vốn muốn hỏi Lâm Uyên muốn thuê một phòng làm việc để làm gì, nhưng lời đã đến khóe miệng lại bị nén trở lại, chỉ nhắc nhở Lâm Uyên:
"Ê- kíp phim bên kia cũng sắp hoàn thiện hậu kỳ rồi."
Lâm Uyên gật đầu một cái.
Cố Đông lại nói:
"Bài hát mới của Tiết Lương đã phát hành, hiện tại đang đứng ở vị trí thứ 5 trên bảng xếp hạng các ca khúc mới trong tháng 4. Đáng tiếc, lần này hắn chỉ hợp tác với một ca sĩ hạng hai phổ thông, nếu đổi lại là ca sĩ hạng nhất thì bài hát có thể lọt vào top ba rồi."
Lâm Uyên lại gật đầu.
Ca khúc của Tiết Lương viết không tệ, dù sao trình độ của hắn cũng không kém gì vương bài. Trên thực tế, Lâm Uyên đã để ý thấy danh tiếng âm nhạc của mình đang tăng lên.
Hiển nhiên đều là do bài hát «Rừng Cây» của Tiết Lương mang đến.
Điều mà Lâm Uyên không biết là...
Bởi vì Tiết Lương là học trò của Tiện Ngư, cho nên trong giới âm nhạc cũng tồn tại sự hiếu kỳ, muốn biết xem trình độ của học trò mà Tiện Ngư dạy ra sẽ như thế nào.
Kết quả, bài hát «Rừng Cây» vừa ra đã làm kinh động đến rất nhiều người.
Vì chỉ cần có chút hiểu biết thì cũng đều nghe ra được trình độ của bài hát sáng tác này!
"Đây là trình độ của một vương bài sáng tác phải không?"
"Nhưng Lý Ngư này không phải là người mới sao?"
"Thật sự là ngư tử, ngư tôn sao?"
"Tiện Ngư lại có thể dạy ra học trò cấp bậc nhạc sĩ vương bài?"
"Dạy sáng tác còn tốt như vậy?"
"Chỉ là một bài hát thôi, cũng không loại trừ khả năng linh quang chợt lóe, còn phải quan sát thêm nhiều."
"Cũng có thể là Tiện Ngư tham dự hỗ trợ sáng tác?"
"..."
Thái độ của những người trong nghề phần lớn đều là kinh ngạc, nếu như Tiện Ngư có thể dạy ra học trò ở cấp bậc vương bài thì đúng thật là rất đáng sợ!
Bởi vì sáng tác không giống như những ngành còn lại, giảng lý thuyết liền có thể dạy ra vương bài.
Ngay cả khi là một người sáng tác cấp bậc Khúc phụ cũng không dám nói bản thân mình nhất định có thể dạy ra học trò ở cấp bậc nhạc sĩ vương bài.
Nhưng có một điều không thể nghi ngờ.
Lý Ngư là một nhà soạn nhạc cũng có chữ Ngư trong tên, đây là bước đầu để cho tất cả mọi người Tần Tề nhận thức.
Thậm chí còn có người tìm thấy những tác phẩm trước đây của Lý Ngư.
Mặc dù Tiết Lương lấy tên Lý Ngư để sáng tác nhưng cũng không hoàn toàn che giấu được thông tin về thân phận của mình.
Kết quả, so sánh với tác phẩm của Tiết Lương trước đây, người trong ngành lại thêm mấy phần kinh ngạc.
"Đây là bài hát do cùng một người sáng tác sao?"
"Những tác phẩm trước đây của Lý Ngư và tác phẩm của hắn sau khi trở thành học trò của Tiện Ngư, hoàn toàn là khác nhau một trời một vực!"
"Đây có phải đều là Tiện Ngư dạy cho không?"
"Ngày hôm qua, Lý Ngư đã nhận lời phỏng vấn, hắn nói rằng được Tiện Ngư dạy chưa tới một năm đâu."
"Hóa ra lại là tự Lý Ngư phấn đấu nữa sao?"
"..."
Mà trong nội bộ Tinh Mang.
Chứng kiến biểu hiện xuất sắc của Tiết Lương, rất nhiều nhạc sĩ đều bị kinh động.
Có ai không biết rằng Tiết Lương từ chi nhánh công ty tới chứ?
Mà người trong nghề đều biết trình độ của đám người tới từ chi nhánh công ty như thế nào.
Mọi người trong lúc nhất thời thậm chí không phân biệt được là do Tiện Ngư dạy tốt, hay bản thân Tiết Lương là một thiên tài, còn Tiện Ngư chỉ là tiện tay thêm dầu vào lửa?
Tiết Lương lần đầu tiên trong đời cảm nhận được hoa tươi và những tiếng vỗ tay!
Lần đầu tiên phát hành tác phẩm dưới tên Lý Ngư đã đạt được thành công vang dội, điều này trực tiếp đưa hắn trở thành một nhân vật trung tâm trong bộ phận sáng tác tầng chín!
Giờ khắc này, Tiết Lương vừa kích động lại vừa cảm kích.
Nếu như không có sư phụ thì cuộc đời hắn sẽ như thế nào đây?
Tiết Lương không dám tưởng tượng, cho nên hắn càng cảm kích ân tình của sư phụ hơn.
Người bên ngoài có những suy đoán như thế nào cũng không quan trọng, trong lòng Tiết Lương tự hiểu rõ, hắn có thể thành công, tất cả đều nhờ vào sự dạy dỗ của sư phụ!
Kể cả những người đồng nghiệp trong bộ phận hỏi, Tiết Lương cũng đều trả lời như vậy.
Nếu không phải như vậy, hắn cũng sẽ không dùng hai chữ "Lý Ngư" làm nghệ danh của mình trong giới sáng tác.
Đúng là như vậy.
Khi Lâm uyên đến công ty lần nữa, Tiết Lương đã cố ý mua lá trà thượng hạng cho Lâm Uyên, bởi vì hắn đã nghe ngóng và được phó phòng Ngô Dũng nói cho biết, Lâm đại biểu thích uống trà.
Mà lúc này.
Lâm Uyên vô cùng hài lòng đối với những biểu hiện của Tiết Lương, hắn thậm chí còn muốn ngay lập tức thu nhận một học trò khác!
Có thẻ nhân vật Dương Chung Minh, cộng thêm hiệu quả từ hào quang sư giả, thực sự làm rất dễ.
Nhưng hắn cũng không thể ngay lập tức làm chuyện này.
Trong bộ phận có khá nhiều người, Lâm uyên dự định xem xét một chút các ứng viên rồi mới đưa ra quyết định học trò thứ hai là ai.
Về phần Tiết Lương.
Lâm Uyên cũng không trực tiếp đem con bỏ chợ, hắn quyết định sau này khi Tiết Lương phát hành ca khúc mới, hắn sẽ tự mình sử dụng thẻ nhân vật Dương Chung Minh, sau đó hắn xem xét lại sáng tác của Tiết Lương.
Lâm Uyên hỏi qua hệ thống.
Mặc dù hắn không thể dùng thẻ nhân vật Dương Chung Minh để sáng tác, nhưng sau khi học trò tạo ra thành phẩm, hắn có thể mượn thẻ nhân vật để đưa ra một số gợi ý, điều này hoàn toàn không thành vấn đề.
Về phần trà của Tiết Lương, Lâm Uyên đã nhận.
Là quà thì không thể từ chối.
Huống chi đây còn là món quà của đệ tử hiếu kính.
Kết quả, Tiết Lương vừa mới đi ra khỏi phòng làm việc của Lâm Uyên thì Ngô Dũng lại đi vào:
"Đại biểu, gần đây ngài có cân nhắc ra tay không?"
"Sao vậy?"
Lâm Uyên có chút sửng sốt.
Hắn gần đây không có bài hát nào để phát hành.
Ngô Dũng cười khổ nói:
"Tiết Lương lấy được hạng năm rồi, đương nhiên đây là chuyện tốt, nhưng bây giờ thị trường thay đổi quá nhanh, ngài chưa xem bảng xếp hạng ca khúc mới của mùa này sao?"
Lâm Uyên lắc đầu.
Ngô Dũng bất đắc dĩ nói:
"Hạng nhất là ca khúc của Lôi Đình âm nhạc, hạng nhì là ca khúc của Thất Tinh giải trí còn hạng ba là ca khúc của Lâm Phong. Đây là một công ty giải trí mới thành lập, nhưng lại có người rất mạnh đứng đằng sau."
"Ba lão đại của Tần Châu không ai lọt top ba sao?"
Rốt cuộc Lâm Uyên cũng phát hiện ra mấu chốt của vấn đề.
Ngô Dũng gật đầu:
"Thành tích tốt nhất của Tinh Mang chính là hạng năm của Tiết Lương, vị trí thứ tư là Ngân Quang, mà Sa Hải đã rơi xuống vị trí thứ chín. Bây giờ các công ty đều đang cải tổ lần nữa. Sức ảnh hưởng của Tinh Mang chúng ta và hai công ty đối thủ cũ trong giới âm nhạc đều đang giảm xuống."
"Bởi vì thay đổi nhân sự sao?"
Lâm Uyên đã biết trước việc các công ty đào người của nhau.
Ngô Dũng nói:
"Đúng vậy, bây giờ mỗi công ty đều có nhạc sĩ vương bài nổi trội, Tinh Mang chúng ta mặc dù có mấy vị Khúc phụ trấn giữ, nhưng tốc độ sáng tác của mấy vị Khúc phụ này cũng không phải là nhanh, bọn họ đối với chất lượng của ca khúc yêu cầu quá cao, không nắm chắc được các yêu cầu đặt ra thì bọn họ sẽ không phát hành bài hát."
"Gần đây, ta cũng không có ý định phát hành bài hát."
Lâm Uyên đã ngay lập tức bác bỏ suy nghĩ của Ngô Dũng, bởi vì trong thẻ ngân hàng của hắn không còn tiền, gần đây quẹt thẻ quá nhiều, hắn còn phải tiết kiệm một chút để đối phó với bất cứ tình huống nào xảy ra.
"Được rồi."
Ngô Dũng do dự một chút, nói:
"Vậy lúc nào ngài có thể phát hành? Nếu mấy vị Khúc phụ không ra tay thì rất có thể Tinh Mang sẽ yêu cầu ngài đứng ra. Bằng không qua mấy tháng nữa, tên của chúng ta sẽ không xuất hiện trên BXH bài hát mới. Nếu chuyện đó xảy ra sẽ khiến cho mấy công ty mới nổi danh của tỉnh Tề đả kích toàn bộ uy tín và tinh thần bộ phận sáng tác của chúng ta."
"Chờ một chút, nhạc sĩ vương bài của chúng ta còn lại bao nhiêu người?"
"Không nhiều lắm, hiện tại tổng cộng có 38 vị."
"Nhiều người bị đào đi như vậy sao?"
Trước đây, Tinh Mang tuyệt đối không chỉ có một chút vương bài sáng tác như vậy.
Ngô Dũng giải thích:
"Mặc dù chúng ta tổn thất một lượng lớn vương bài sáng tác, nhưng chúng ta cũng đào được rất nhiều nhân tài điện ảnh, nếu dựa trên góc nhìn tổng quát mà nói thì cũng không ai chiếm được ưu thế, cho nên bây giờ thị trường mới trong trạng thái khó lường như vậy."
Lâm Uyên đã hiểu rõ.
Hắn quyết định đợi một chút.
Chờ đến khi thế cục dần dần ổn định mới phát hành bài hát mới, hắn cũng không thể mỗi tháng đều phát hành bài hát, cho nên phải lực chọn kĩ một chút thời điểm mấu chốt để phát hành. Huống chi hiện tại hắn rất bận, vẫn là câu nói cũ, chuyện muốn làm phải làm từng cái.
Trước tiên là phát hành manga.
Hắn đã lập xong tài khoản trên Bộ Lạc, chỉ chờ tìm được một trợ lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận