Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 46: Khai Sơn Quái

"Đã rõ."

"Đã rõ."

"Tối nay xem."

"Còn chưa mua được..."

"..."

Các biên tập viên của Đỉnh Thịnh trả lời trong group.

Về phần 'Giám đốc có phải mới từ dị giới xuyên tới' loại ý nghĩ này, dĩ nhiên chỉ dám ở trong lòng lởn vởn một chút, không ai đưa ra nghi vấn.

Sau khi tan việc.

Đội biên tập viên của Đỉnh Thịnh lật đật chạy tới các nhà sách, đều thống nhất nhìn được cái thông báo:

"Tiểu thuyết «Võng Vương» đã bán hết! Xin hãy quay lại vào ngày mai. Hết sức xin lỗi vì sự bất tiện này!"

Bán xong rồi?

Nhà sách còn đặc biệt treo thông báo?

Giờ khắc này, các thành viên trong ban biên tập công ty xuất bản Đỉnh Thịnh mới mơ hồ ý thức được tình huống không đúng.

Bởi vì trường hợp để cho nhà sách đặc biệt dán thông báo, nói rõ số độc giả muốn mua «Võng Vương» có rất nhiều, đây là đãi ngộ chỉ dành cho loại tiểu thuyết cực HOT!

Cho nên, bộ này cháy mạnh rồi?

Một biên tập viên kinh ngạc nhìn về phía đồng nghiệp: "Ngươi đã thấy bộ tiểu thuyết thi đấu vận động nào cháy hàng chưa?"

"Chưa thấy."

Đồng nghiệp suy nghĩ rất lâu, rốt cuộc khẳng định: "Chưa từng thấy trong lịch sử."

Nhà sách là nơi có thể thấy xu hướng tiêu thụ của các đề tài tiểu thuyết.

Sách nào HOT, sách nào không ổn, tại nhà sách luôn luôn rõ ràng.

Mà các nhà xuất bản lớn cùng hệ thống nhà sách quan hệ mật thiết, tự nhiên không khó để biết tình trạng tiêu thụ «Võng Vương».

Vì vậy, mấy ngày kế tiếp. Ánh mắt của toàn bộ giới chuyên môn đều tập trung ở quyển sách này, cùng với tác giả của nó – Sở Cuồng!

"Không ngờ tới."

Ngay cả rất nhiều lão đại kiến thức rộng trong ngành xuất bản cũng đều bất ngờ, kinh ngạc: "Loại đề tài thi đấu vận động cũng có thể có lượng tiêu thụ cao như vậy."

"Không tưởng tượng nổi."

"Tân Tiểu thuyết gia tên là Sở Cuồng này đã dùng «Võng Vương» chứng minh một chuyện, chỉ cần viết tốt, đề tài nào cũng có thể viết ra thành tích!"

"Đây là Khai sơn quái chứ?"

"Đề tài thi đấu vận động loại này không phải không có người viết qua, nhưng trong lịch sử chưa từng có ai viết mà bạo hỏa. Dựa theo quy tắc trong nghề, ai đem một cái đề tài viết đến phát hỏa thì chính là khai sơn quái của loại đề tài đó. Cho nên nói như vậy không sai."

"Sau này hẳn sẽ có không ít Tiểu thuyết gia viết thi đấu vận động theo xu hướng, chính những người đấy sẽ khẳng định địa vị khai sơn quái của Sở Cuồng."

"..."

Không chỉ trong nội bộ các biên tập viên.

Các độc giả thảo luận về «Võng Vương» cũng sôi nổi vô cùng. Rất nhiều diễn đàn tiểu thuyết đều thấy các chủ đề liên quan tới quyển sách này.

"Đề cử «Võng Vương»!"

"Quyển sách này ta đọc rồi, quả thật không tệ."

"Đã đọc rất nhiều năm loại tiểu thuyết thanh xuân ảo tưởng, thích nhất là đề tài dị giới mạo hiểm, sau đó gặp «Võng Vương», lần đầu tiên trong đời đối với loại đề tài này nảy sinh hứng thú."

"Ha ha ha, ta cũng vậy, hôm qua đề cử cho người anh em đọc «Võng Vương», con hàng này còn không vui. Nói cái gì Tennis, không có hứng thú nhìn. Về sau ta đè đầu cưỡng ép hắn đọc chương một, sau đó sách của ta thành của hắn."

"..."

Thị trường nhà sách Tần Châu hiện nay rất náo nhiệt. Nếu như nói riêng về lượng tiêu thụ, cao hơn «Võng Vương» cũng có một ít.

Rất nhiều tác phẩm đang phát hành của các Tiểu thuyết gia nổi tiếng, lượng tiêu thụ đều cực kỳ kinh khủng.

Nhưng «Võng Vương» đáng sợ ở chỗ, nó đã khai phá ra một thị trường mới cho tiểu thuyết thi đấu vận động nhiệt huyết thanh xuân. Lấy ánh mắt trong nghề đến xem, cũng không ai có thể dự đoán được sự thành công của nó, vì «Võng Vương» gần như đi ngược lại với xu hướng thị trường nhưng lại rất được độc giả hoan nghênh.

Đối với giới chuyên nghiệp, không thể nghi ngờ là một bom tấn!

Hiện nay các nhà xuất bản lớn đều đang đốc thúc nâng đỡ, phổ biến rộng rãi mãng đề tài thi đấu vận động nhiệt huyết này, cường độ mạnh mẽ chưa từng có. .

Hàn Kỳ là một gã vận động viên Tennis chuyên nghiệp.

Tại Tần Châu, hắn cũng khá có danh tiếng trong giới tuyển thủ Tennis.

Sau khi kết thúc nội dung luyện tập hôm nay, Hàn Kỳ đi dạo bên ngoài một chút. Lúc này điện thoại của hắn chợt nhận được tin nhắn của một người bạn: "Hôm nay ta mới biết Tennis có ý tứ như vậy. Ngày mai ngươi có trận đấu phải không, ta đi xem ngươi đấu, nhớ để lại vé cho ta!"

"Được, nhưng sao đột nhiên ngươi lại có hứng thú với Tennis vậy?"

Hàn Kỳ khá nghi hoặc, người bạn này của hắn từ trước đến giờ đều không có hứng thú với bộ môn này. Từ khi hắn thành tuyển thủ chuyên nghiệp, cũng có hai lần gọi đối phương đi xem thi đấu Tennis chuyên nghiệp. Nhưng đối phương tới ngồi liền ngáp, hắn cũng không làm phiền nữa. Không nghĩ tới hôm nay lại chủ động muốn đi xem.

"Cũng biết là ngươi chưa nghe qua rồi." – Đối phương nhắn:

"Gần đây ta đọc một bộ tiểu thuyết tên là «Võng Vương», bộ này nội dung chính viết về Tennis, thật hấp dẫn. Ngươi nếu rảnh rỗi cũng có thể thử đọc một chút."

"..."

Hàn Kỳ gửi cái ba chấm cạn lời, sau đó nhắn lại: "Tiểu thuyết Tennis chắc là người ngoài viết. Nội dung, tình tiết, kỹ thuật có khi qua loa lừa độc giả ngoài nghề như ngươi thôi."

"Đừng đoán mò." – Người bạn kia nhắn: "Ta lại cảm giác nội dung Tennis được miêu tả trong sách rất chuyên nghiệp, cùng những thứ ngươi nói với ta trước đây không khác lắm."

Hàn Kỳ vẫn phủ định: "Cái này đơn giản, kiến thức cơ sở Tennis tùy tiện lên mạng tra liền rõ ràng. Người ta nếu dám viết tiểu thuyết Tennis, kiến thức cơ sở vẫn phải tìm hiểu. Nói không chừng đây là một người yêu thích Tennis, trình độ nghiệp dư. Ở Tần Châu vẫn có khá nhiều người thích chơi Tennis sau giờ làm việc."

"Mặc kệ nó." – Người bạn kia không tính trò truyện thêm:

"Ngươi quay về đọc thử một chút liền rõ, ngày mai cứ vậy nhé, liên lạc sau."

"Được." – Hàn Kỳ bật cười.

Chính mình, một tên bạn tốt là tuyển thủ chuyên nghiệp, lại không thể làm hắn có hứng thú đối với Tennis, ngược lại một bộ tiểu thuyết liền có thể.

Đúng lúc này, Hàn Kỳ vừa vặn đi ngang qua một tiệm sách. Trong lòng hơi động, hắn đi vào trực tiếp tìm quyển «Võng Vương» mà người bạn vừa nhắc tới.

Làm một tuyển thủ chuyên nghiệp, thực ra hắn rất cao hứng khi thấy có người nguyện ý viết tiểu thuyết lấy đề tài Tennis. Ai không hi vọng đam mê của mình được người khác hoan nghênh nhiều hơn đây?

Tiểu thuyết gia như vậy mình cũng nên ủng hộ một chút.

Quay về nhà, Hàn Kỳ cầm lên «Võng Vương», tùy ý lật một trang.

"Ồ?" – Sau hai phút, Hàn Kỳ kinh ngạc phát hiện.

Kiến thức trong quyển sách này còn rất chuyên nghiệp, không qua loa lừa gạt người ngoài nghề.

Nhưng những kiến thức này vẫn tương đối cơ bản.

Vì vậy Hàn kỳ lại tùy tiện lật về sau nhìn một cái, kết quả lại càng ngạc nhiên. Một số khái niệm chuyên môn trong Tennis cũng được miêu tả rất nghiêm cẩn, không thể bắt được một điểm sơ sót!

"Xem ra cũng am hiểu đấy."

Người chỉ chơi nghiệp dư ngoài giờ làm việc, sẽ không có những kiến thức Tennis phong phú như vậy. Hàn Kỳ dần dần có thêm vài phần hứng thú.

Chính thức mở quyển 1 tiểu thuyết «Võng Vương» ra đọc từ đầu.

Thời còn là học sinh, Hàn Kỳ cũng là người thích đọc tiểu thuyết. Chỉ là sau khi tốt nghiệp, hắn dành quá nhiều thời gian cho Tennis nên ít động tới sách. Hôm nay coi như thả lỏng đầu óc trước trận thi đấu ngày mai đi.

Soạt.

Từng trang sách mới còn vương mùi mực in cứ đều đều chuyển động, từng tờ, từng tờ. Hàn Kỳ càng đọc càng nhập tâm.

Lúc này, thời gian đã về khuya.

Điện thoại di động bỗng phát ra một hồi chuông thông báo. Hàn Kỳ đột nhiên tỉnh thần: "Tiên sư, đã mười một giờ rồi? Ngày mai còn có trận đấu đây!"

Thật khó chịu!

Hàn Kỳ đã bị «Võng Vương» hoàn toàn hấp dẫn, hận không thể đọc xong trong một lần. Nhưng nếu đọc hết quyển này, khả năng tối nay chỉ còn vài tiếng để nghỉ ngơi, dễ dàng ảnh hưởng đến trạng thái trận đấu ngày mai.

"Thi đấu xong lại đọc tiếp!"

Cắn răng, Hàn Kỳ cố nén thôi thúc được đọc tiếp, hắn khép sách lại, sau đó sử dụng hết nghị lực để tắt đèn đi ngủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận