Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 242: Mua Lại Từ Công Ty

Nhưng mà còn không chờ lão Chu Đồng ý, Lâm Uyên liền chậc chậc nói tiếp: "Nếu không đưa ra rạp công chiếu, vậy công ty kia bên này cũng không giúp được ta quá nhiều."

Lão Chu lúng túng cười một tiếng.

Cửa kiểm duyệt của phim trực tuyến rất thấp, công ty ra ra mặt hay không, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » đều có thể phát lên.

Đối với dự án điện ảnh chiếu rạp mà nói, quy mô đầu tư không tới ngàn vạn, không có một chút cảm giác tồn tại.

Nhưng đặt tại thị trường phim trực tuyến, con số mà « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » được đầu tư, mặc dù không tính là nhiều, nhưng cũng không phải vài bộ phim trên mạng có thể so sánh được.

"Cho nên..." - Lâm Uyên nói ra sự lựa chọn trực tuyến là có mục đích khác:

"Ta hi vọng công ty bán lại « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » cho ta, riêng ta nguyện ý dùng mười triệu mua đứt bộ phim này."

Lão Chu: ? ? ?

Công ty xuất người xuất lực bỏ tiền cho ngươi đóng phim, quay chụp xong sau đó ngươi nói với ta, bộ phim này ngươi mua lại với tư cách cá nhân?

Lão Chu lần đầu tiên thấy có người dám quang minh chính đại nhổ lông dê của công ty như vậy.

Công ty đầu tư chín triệu quay chụp « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », Lâm Uyên tung mười triệu mua lại, nhìn như công ty đã kiếm chút đỉnh.

Nhưng nếu tính toàn bộ tiền công và thời gian nhân viên trong ban điện ảnh bỏ ra, công ty thực sự không kiếm chút nào.

Bởi vì đây là ê- kip riêng của công ty, toàn bộ tiền công của họ do công ty chi trả.

Lâm Uyên trước đây nếu như muốn tự quay chụp bộ phim này đạt hiệu quả tương tự, không có mười lăm triệu trở lên căn bản không làm được.

Nhưng như đã nói qua.

Công ty vốn là cũng định đem khoản tiền này đổ xuống sông xuống biển rồi, không nghĩ tới Lâm Uyên lại nguyện ý tiếp nhận trả tiền phí vui chơi cho mình...

"Ta đồng ý."

Hạng mục không tới ngàn vạn, lão Chu bây giờ đã là một quản lý cao tầng trong công ty, có quyền tự quyết định. .

Lâm Uyên lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn, hắn vốn là muốn lấy ngang giá mua lại bản quyền của « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », nhưng cân nhắc đến công ty dù sao cũng bỏ ra nhiều như vậy, hắn cuối cùng vẫn chi thêm ——

Cho công ty kiếm một triệu đi.

Đây không phải Lâm Uyên phóng khoáng, mà là hắn không thể để cho công ty uổng công cấp tài nguyên cho mình làm phim, nào có ai cực khổ mấy tháng sản xuất sản phẩm, cuối cùng không cân nhắc lợi nhuận chút nào lấy giá vốn bán cho người khác?

Tâm an lý đắc.

Thực ra đột nhiên quyết định đem « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » phát lên nền tảng phim trực tuyến, ngoại trừ bởi vì không tin tưởng bộ phim này có thể trong kỳ nghỉ hè giết ra khỏi trùng vây hoàn thành nghịch tập, Lâm Uyên còn có một tầng dụng ý sâu hơn ——

Hắn muốn nổi tiếng!

Lâm Uyên đã nghĩ thông suốt nguyên nhân « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » không lấy được suất chiếu, đây chính là đãi ngộ tam vô điện ảnh chắc chắn phải có, nếu bộ phim đầu tiên đã không được coi trọng, vậy cần gì phải cắm đầu cắm cổ bỏ thêm tiền ra đi chạy chọt mấy suất chiếu trong khung giờ nát?

Sập tiệm ai chịu?

Lâm Uyên sau này còn muốn tiếp tục để công ty đầu tư cho mình làm phim, nếu như bộ phim đầu tiên liền gặp thất bại, vậy hắn dựa vào cái gì để cho công ty tiếp tục rót đầu tư cho hắn, không có đạo lý này.

Cho nên phát trực tuyến thật tốt.

Cửa kiểm duyệt quá thấp.

Có thể chính là bởi vì cách tiếp cận với khán giả quá dễ dàng, cho nên « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » mới có thể được nhiều người chú ý đến hơn, phim này nếu thật vứt ra rạp, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào những thứ bom tấn đầu tư ngàn vạn kia, ai sẽ mua vé nhìn một bộ tam vô điện ảnh?

Cho nên...

Dứt khoát dùng « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » mở ra tiếng tăm trước, sau này gặp được cơ hội thích hợp lại làm thêm bộ nữa, nếu như bộ phim này có thể lấy hình thức trực tuyến đạt được thành công, vậy Lâm Uyên coi như đã có một cái lý lịch tốt, ít nhất mọi người sẽ công nhận thân phận biên kịch chính thức của mình.

Không chỉ có Lâm Uyên.

Bộ phim này nếu thật sự có thể thành công mà nói, đội ngũ sản xuất cùng các diễn viên cũng liền không còn là công cụ nhân vô danh nữa, đến thời điểm Lâm Uyên khởi quay phim mới, chắc chắn sẽ được công ty ủng hộ.

Chuyện này không trách công ty.

Càng không trách được cục điện ảnh.

Chỉ là thực tế cưỡng bách.

Nhưng khi Dịch Thành Công biết được « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » không được ra rạp, vẫn không thể tránh khỏi có chút thất lạc.

Mỗi một đạo diễn cũng có một chút mơ mộng về tác phẩm của mình.

Dịch Thành Công cho rằng bộ phim này vì kinh phí đầu tư không lớn có thể sẽ không có cơ hội ra rạp.

Tuy nhiên hắn vẫn hi vọng « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » có quan hệ của Lâm Đại Biểu, có thể ổn thỏa ra rạp, kết quả không nghĩ tới cuối cùng vẫn phải xịt.

"Ngươi biết phương thức hợp tác của nền tảng phim trực tuyến không?"

Lâm Uyên hỏi Dịch Thành Công, đối phương từng có kinh nghiệm làm một bộ phim trực tuyến dài tập khá hot.

Dịch Thành Công nói: "Biết một chút, đại khái chia làm hai loại, một loại là bán đứt, một loại là phân chia lợi nhuận..."

"Chúng ta chọn phân chia."

Lâm Uyên không chút do dự mở miệng.

Đối với điện ảnh « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » nghịch tập thì không có lòng tin, nhưng đối với sức hút khi phát trực tuyến, Lâm Uyên có cực lớn lòng tin.

Dịch Thành Công gật đầu một cái: "Phần lớn công ty chế tác sẽ chọn bán đứt, không quá mạo hiểm cũng có thể thu về chô tốt, chỉ là nếu chọn phân chia thì Lâm đại biểu tìm người nói chuyện với bên nền tảng, ta đề nghị để cho đại quản gia đi, hắn chắc có mạng lưới giao thiệp trong phương diện này."

Trầm Thanh là giám đốc sản xuất của « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương ».

Lâm Uyên thường gọi Trầm Thanh là "Đại quản gia", cho nên Dịch Thành Công cũng liền gọi theo.

"Đã biết."

Lâm Uyên trực tiếp liên lạc với Trầm Thanh.

Nghiêm khắc trên ý nghĩa mà nói, chuyện này đã không có quan hệ gì với Trầm Thanh rồi, bởi vì « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » bây giờ là bộ phim hoàn toàn thuộc về Lâm Uyên, nhưng hắn cảm thấy Trầm Thanh hẳn sẽ đồng ý hỗ trợ đi tiếp xúc với bên nền tảng trực tuyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận