Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 224: Hoàn Thành Sơ Bộ

Trong đa số tình tiết « Ma Thổi Đèn » mà hệ thống giữ nguyên, đồng thời đã thêm thắt một số văn tự nhuộm đẫm bầu không khí quỷ quái, trong câu chuyện trộm mộ khó tránh khỏi các chi tiết sởn tóc gáy.

Hệ thống xuất phẩm, chính là để cho độc giả khi đọc tiểu thuyết, càng có một loại cảm giác khẩn trương tê dại lạnh xương sống...

Phim kinh dị kinh khủng hay tiểu thuyết kinh khủng?

Đại đa số người đều sẽ cho rằng cảm giác khi xem phim kinh dị kinh khủng hơn, bởi vì hình ảnh trực quan có thể đánh thẳng vào nỗi sợ trong lòng.

Nhưng nếu như câu chữ được sử dụng hiệu quả, thực ra cũng có thể đánh sâu vào cảm giác sợ hãi mãnh liệt, còn có thể khơi gợi lên trí tưởng tượng khi đọc sách, đưa đến tác dụng tương tự như xem phim kinh dị.

Lâm Uyên cảm thấy...

Phiên bản « Ma Thổi Đèn » của hệ thống rất đáng sợ!

Bên trong có một ít văn tự, chỉ miêu tả đã rất có cảm giác hình tượng.

Chưa nói tới một vài tình tiết bình thường không có gì lạ, nhưng khi suy nghĩ tỉ mỉ lại gợi lên cảm giác nổi hết da gà.

Cho nên, Lâm Uyên tổng kết đối với phiên bản này chính là: Ma Thổi Đèn plus!

Đương nhiên rồi.

Chỉ địa phương khủng bố mới cần sự kinh khủng, nếu vì muốn tạo cảm giác kinh khủng mà thêm loạn tình tiết khủng bố, vậy sẽ không có ý nghĩa.

Hiển nhiên hệ thống cũng minh bạch đạo lý này, cho nên trong phiên bản « Ma Thổi Đèn », lúc miêu tả đến loại tình tiết cơ quan mộ huyệt, cũng sẽ không chú trọng việc miêu tả rùng rợn, mà là sử dụng hai từ khóa quan trọng để diễn tả:

Tinh xảo!

Kích thích!

Tinh xảo, tự nhiên tinh xảo trong thiết kế cơ quan, thiết kế cấu trúc mộ huyệt, cho thấy trình độ khoa học kỹ thuật của cổ nhân luôn khéo léo kinh người.

Mà kích thích chính là tính nguy hiểm của những thứ cơ quan này, bởi vì một chiêu cờ đi sai sẽ thua cả bàn cờ.

Rất nhiều lúc, Mạc Kim Giáo Úy cũng phải đối mặt tình cảnh yêu cầu đánh cược mạng sống.

Đây đại khái do trong nguyên tác « Ma Thổi Đèn », nhân vật chính số một Hồ Bát Nhất quá mạnh mẽ, luôn cho người đọc một loại cảm giác lãnh tĩnh mà đa mưu túc trí, cho nên hệ thống mới có thể gia tăng độ khó phó bản, khiến Hồ Bát Nhất cũng trải qua một ít tình tiết nguy hiểm khiến người tê dại da đầu.

Hệ thống đã từng thuyết minh, biên lại tiểu thuyết thật ra đều dựa theo trình độ của một số tác gia lợi hại thực hiện...

Bây giờ Lâm Uyên ngược lại khá bội phục vị tác gia được hệ thống chọn trúng, bởi vì năng lực biên lại của vị này đã đem những yếu tố xuất sắc nhất của « Ma Thổi Đèn », tăng lên một tầng cao mới!

Lâm Uyên có vài ký ức linh tinh vụn vặt...

Kiếp trước thời điểm hắn đọc « Ma Thổi Đèn », không hề cảm thấy kinh khủng cùng quỷ dị như vậy, chẳng qua là cảm thấy mới mẻ, mang một ít kích thích nhỏ khó tả bằng lời.

Cho nên thời điểm đọc những quyển sau, cảm giác có chút nhàm chán mệt mỏi.

Nhưng kiếp này sau khi duyệt qua phiên bản « Ma Thổi Đèn » của hệ thống, mỗi một quyển đều có thiết kế tự giải thích chặt chẽ câu chuyện.

Vì vậy không khí trong sách được thể hiện ra vừa quỷ bí vừa đặc sắc, để cho người ta muốn ngừng cũng không được.

Chuyện này trực tiếp dẫn đến hậu quả, thời điểm Lâm Uyên gõ chữ, có loại cảm giác chảy mồ hôi lạnh...

Người bình thường đối mặt những sự kiện quỷ dị khó hiểu, đại khái đều là phản ứng như vậy, Lâm Uyên cũng không ngoại lệ.

Phải biết...

Lâm Uyên từ nhỏ đã không dám xem phim kinh dị, nhớ ngày bé xem phim về cương thi cũng phải chui vào trong chăn bịt mắt.

Cái gì mà không làm chuyện trái lương tâm không sợ quỷ gõ cửa, loại lời nói mang tính an ủi này đối với Lâm Uyên không có tác dụng.

Huống chi hắn ăn vụng lòng đỏ trứng muối bị muội muội phát hiện, loại chuyện trái lương tâm như vậy cũng làm không ít.

Kết quả dưới tình huống đó, Lâm Uyên lại muốn kiên trì đến cùng viết một bộ « Ma Thổi Đèn » so với nguyên tác càng huyền bí đáng sợ hơn, có thể không hoảng hốt sao?

Nhưng, vừa nghĩ tới chế tác « Ma Thổi Đèn » tốn của mình mười triệu, lá gan của Lâm Uyên liền phình to!

Tiểu thuyết đắt như vậy, nếu như vẻn vẹn vì sợ mà không đi viết, vậy đơn giản là phí của trời!.

Vật như lá gan to này là có thể luyện ra.

Lâm Uyên trước nghe qua một chuyện bát quái, Giản Dịch kể.

Nghe nói người kia là bạn của Giản Dịch, khi còn bé xem một bộ phim kinh dị, tối ngủ chắc chắn sẽ tè dầm, cho đến tận bảy tám tuổi loại tình huống này cũng không cải thiện.

Vì vậy, bạn của Giản Dịch quyết định luyện lá gan, phương pháp luyện lá gan chính là ——

Mỗi ngày đều ép bản thân xem một bộ phim kinh dị!

Như vậy liên tục một tháng, bạn của Giản Dịch quả nhiên không sợ hãi phim kinh dị như vậy nữa, cũng không có phát sinh tình huống xem phim kinh dị liền tè ra giường.

Giản Dịch cuối cùng còn cảm khái: "Người bạn kia của ta, bây giờ giống như ta, xem phim kinh dị không hề sợ một chút nào."

Lâm Uyên rất bội phục người bạn kia của Giản Dịch.

Hắn hiện tại đối mặt tình huống có chút tương tự.

Vừa mới bắt đầu viết phiên bản « Ma Thổi Đèn » của hệ thống thì rất sợ hãi.

Nhưng theo hắn càng viết càng nhiều, tâm lý sợ hãi ngược lại đã nhỏ đi rất nhiều.

Bởi vì đa số tình tiết trong « Ma Thổi Đèn », đều có thể giải thích, không cần biết về sau giải thích có hợp lý hay gượng gạo, cơ bản chỉ cần tự bổ khuyết những điểm kinh dị là được, dù sao tiểu thuyết trộm mộ bản thân nó là do tưởng tượng ra dựa trên một vài chi tiết thực tế.

Mà đối với rất nhiều sự kiện linh dị, một khi biết đến nguyên lý, thực ra cũng sẽ không quá đáng sợ nữa.

Về phần Lâm Uyên tại sao lại có đầy đủ thời gian viết sách...

Bởi vì hắn xin nghỉ học!

Thực ra từ khi Lâm Uyên bắt đầu có được thẻ nhân vật cấp Khúc phụ Dương Chung Minh, liền có cảm giác rõ ràng, chương trình học soạn nhạc trong đại học mình đã không cần phải học.

Ngây người ở trường học chính là lãng phí thời gian.

Trước cân nhắc đến loại yếu tố như điểm số, điểm chuyên cần, Lâm Uyên một mực nhẫn nại tới trường.

Nhưng bây giờ hắn phát hiện việc mình cần phải làm có rất nhiều, cho nên hắn quyết định tận dụng thời gian tới trường, có thể không lên lớp liền trực tiếp xin nghỉ.

Vốn Lâm Uyên cho rằng loại chuyện xin nghỉ dài ngày này sẽ phiền toái.

Nhưng khi hắn nói với phụ đạo viên Hoa Lệ, sau này mình muốn thường xuyên xin nghỉ, Lâm Uyên rõ ràng thấy, phụ đạo viên lộ nụ cười vui vẻ, giống như là một loại trút được gánh nặng?

Lâm Uyên hoài nghi mình nhìn lầm rồi, nào có giảng viên thích sinh viên của mình xin nghỉ chứ?

Nụ cười thoải mái trên mặt Hoa Lệ chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, ngay sau đó phụ đạo viên liền khôi phục nghiêm túc ——

Nghiêm túc phê duyệt giấy xin phép nghỉ.

Lâm Uyên bắt đầu cảm giác mình nhìn lầm thật, lão sư đúng là không thích mình xin nghỉ.

Nhưng lão sư có thích hay không không có quan hệ gì với Lâm Uyên, hắn không phải là không tôn trọng lão sư, cũng không phải là không tôn trọng trường học, chỉ là bởi vì bây giờ hắn ở trường học thật học không được thứ gì rồi.

Thẻ nhân vật Dương Chung Minh cộng thêm hào quang Sư giả giảng bài, hiệu quả so với Lâm Uyên ngồi học trong trường gấp vài chục lần.

Coi như có một số học trình không phải môn chuyên ngành, Lâm Uyên cũng có thể dùng thuốc tăng cường trí nhớ giải quyết, xoạch xoạch xoạch lật xong một quyển sách, hắn đã có thể đem toàn bộ kiến thức ghi lại trong đầu ——

Không còn phương pháp nào có hiệu suất học tập cao hơn được nữa.

Tóm lại, bây giờ mặc dù Lâm Uyên vẫn là sinh viên đại học, nhưng hắn đã có thể tự do xử lý thời gian của chính mình.

Hắn lựa chọn sử dụng thời gian lúc trước dùng để đi học, chôn mình trong văn phòng làm việc riêng.

Buổi sáng vẽ Manga.

Buổi chiều gõ tiểu thuyết.

Phân phối mạch lạc rõ ràng.

Cũng bởi vì thời gian gõ chữ sung túc, Lâm Uyên viết « Ma Thổi Đèn » với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Mới không tới mười ngày thời gian, Lâm Uyên liền đem Quyển 1: « Tinh Tuyệt Cổ Thành » giải quyết xong.

"Phù..."

Thở phào một hơi, Lâm Uyên liên lạc với biên tập viên Dương Phong của Ngân Lam Thư Khố: "Sách mới viết xong, tháng sau có thể phát hành không?"

"Gửi bản thảo tới cho ta đọc trước một chút!"

Dương Phong sợ ngây người, ngay sau đó là ngạc nhiên mừng rỡ!

Giới xuất bản Tần - Tề đang trong giai đoạn cướp đoạt thị trường trên quy mô lớn, Sở Cuồng lúc này phát hành sách mới, nói không chừng có thể mang đến cho Ngân Lam Thư Khố trợ lực không hề nhỏ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận