Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 155: Khoảng Cách Tình Yêu

Lâm Uyên về đến nhà, ngạc nhiên phát hiện trên bàn lại để hai đĩa thịt bò to sụ chưa chế biến.

"Trở về rồi hả?"

Hôm nay là thứ bảy.

Giản Dịch đang ngồi trước máy vi tính trong phòng khách chơi game online, thấy Lâm Uyên trở về hắn không tiếp tục chơi nữa, tháo xuống tai nghe nói: "Hôm nay sẽ để cho ngươi biết một chút về bản lĩnh làm thịt bò bít tết của ta."

"Vất vả rồi."

Lâm Uyên cười một tiếng, đi vào phòng của mình.

Phòng bếp rất nhanh phát ra âm thanh lèo xèo, hiển nhiên Giản Dịch đã bắt đầu làm bò bít tết của hắn.

Lôi ra văn kiện.

Lâm Uyên nhìn yêu cầu của đơn đặt hàng chế tác riêng ca khúc mới.

Đây là một bài hát chủ đề cho phim truyền hình, có tên gọi «Khoảng cách tình yêu».

Nội dung cốt truyện được khái quát coi như chi tiết, ước chừng trên dưới năm nghìn chữ.

Khi Lâm Uyên mới đọc qua kịch bản, cứ ngỡ đây là một bộ phim thần tượng, nhưng nhìn kỹ toàn bộ nội dung lại phát hiện không phải.

Mặc dù diễn biến câu chuyện, quả thật có chút ý tứ phim thần tượng ——

Nam chính cùng nữ chính khi còn học đại học là một đôi tình nhân khiến người người hâm mộ, sau khi tốt nghiệp, hai người liền kết hôn trong hạnh phúc.

Sau đó bởi vì điều kiện kinh tế quá kém, kết hôn xong, hai người bị xã hội vùi dập tràn đầy đau khổ.

Tuy nhiên hai người vẫn hạnh phúc ân ái, không bị khó khăn quật ngã.

Mấy năm sau, công ty của nam chính cắt giảm biên chế, hắn thất nghiệp, lúc đó nam chính liền sinh ra ý tưởng khởi nghiệp.

Kết quả khởi nghiệp hoàn toàn thất bại, đốt rất nhiều tiền, chủ nợ tới cửa gây khó dễ.

Giữa hai người cãi vã càng ngày càng nhiều, sự khác biệt trong suy nghĩ càng ngày càng lớn, cuối cùng cô gái không chịu nổi gánh nặng, lựa chọn ly hôn với nam chính.

Nhiều năm sau, nữ chính sinh hoạt vẫn kham khổ như cũ, khắp nơi tìm việc làm, cuối cùng xin được vào một công ty lớn, lại cùng nhân vật nam chính gặp lại.

Thì ra nam nhân chính là chủ tịch hội đồng quản trị của công ty này.

Nội dung cốt truyện phía sau không hề khó suy đoán.

Nam chính hận nữ chính khi bản thân nghèo khó nhất lại rời bỏ mình, cho nên cố ý nhận nữ chính vào làm, mục đích lại là vì hành hạ, trêu đùa nữ chính.

Nữ chính khổ cực nhẫn nại.

Mà trong quá trình này, nhân vật nam chính còn bất ngờ phát hiện, nữ chính có con trai.

Nhân vật nam chính không khỏi ghen tức bốc phát, hành hạ nữ chính với xu thế leo thang, càng ngày càng quá đáng.

Cho đến có một ngày, hắn kiếm cớ bắt nữ chính làm thêm giờ, con trai của nàng lại đang sốt cao ở nhà, mâu thuẫn giữa hai người rốt cuộc bị đẩy tới đỉnh điểm.

Kết quả nhân vật nam chính lại tình cờ phát hiện, nữ chính qua nhiều năm như vậy vẫn không có người mới...

Vậy đứa con trai kia của nàng, khả năng cũng là con của hắn.

Vì thế tâm tình của hắn phức tạp.

Nội dung cốt truyện phía sau, chính là nhân vật nam dần dần phát hiện chân tướng cùng nỗi khổ mà nữ chính phải gánh vác khi ly hôn năm đó.

Hắn nhớ lại những ngày ban đầu hai người sống chung, mặc dù nghèo khó, nhưng lại trải qua rất hạnh phúc.

Là mình lần lượt thất bại, cuối cùng phá hủy đi gia đình này.

Nữ chính qua nhiều năm như vậy, một mình vất vả nuôi dưỡng đứa bé, chưa từng tìm tới mình đòi hỏi một xu một đồng.

Năm đó khi ly hôn, mẹ hắn thiếu tiền thuốc thang, có người góp tiền, thì ra cũng là nữ chính bỏ ra...

Sau khi lộ ra các loại bí mật mà tất cả mọi người đều biết, đến bây giờ nam chính mới biết.

Hắn quyết định đoạt lại nữ chính.

Mà lúc này, lại có một nam phụ xuất chúng ra sân, hơn nữa rất thích nữ chính.

Nội dung cốt truyện sau đó, chính là tình tiết ngược thê kinh điển thoải mái, cùng quá trình truy thê bắt gặp tu la tràng tay ba tay tư thường thấy trong phim Hàn Quốc tại Địa cầu.

Kịch bản không viết kết cục.

Tuy nhiên Lâm Uyên có thể đoán được đại khái.

Câu chuyện này vẫn theo khuôn sáo cũ, nhưng trong đó lồng ghép một số tình tiết thực tế xã hội, rất dễ nhận ra.

Ý đồ của kịch bản, đại khái muốn đưa những tiết tấu sinh hoạt thường nhật trong xã hội, quay thành một bộ phim truyền hình pha chút ngôn tình...

Nói tóm lại vừa muốn làm phim về hiện thực còn muốn có cả ngôn tình.

Nam nữ mỗi người có một lý do riêng, lại mỗi người có một nỗi khổ riêng, rất khó nói rõ ai đúng ai sai.

Nhất là trong kịch bản viết:

Nữ chính quyết định sau khi ly dị sẽ theo đuổi tiếp giấc mơ riêng của bản thân, lại phát hiện mình đã mang thai. Nàng không thể không sinh đứa bé ra, lần nữa buông bỏ giấc mơ của mình. .

Lâm Uyên ngược lại không đi suy nghĩ vấn đề nam sai hay nữ sai. Hắn suy nghĩ là, hệ thống sẽ vì câu chuyện này, chế tác riêng một ca khúc như thế nào? Tốn bao nhiêu tiền?

Phe Giáp yêu cầu một ca khúc bằng Tề ngữ.

Ca khúc muốn thể hiện ra tâm tình của nam chính nữ chính, còn phải xen kẽ thêm chút yếu tố mộng tưởng, bất đắc dĩ, tiếc nuối...

Ngược lại trong phần chú thích đã liệt kê đủ các loại yêu cầu, ước chừng bảy tám cái.

Hơi phức tạp.

Lâm Uyên gọi ra hệ thống, đưa ra yêu cầu của phe Giáp, sau đó hỏi: "Chế tác riêng một ca khúc phù hợp yêu cầu mất bao nhiêu tiền?"

Hệ thống trả lời: "Một triệu."

Lâm Uyên gật đầu, không quá ngoài ý muốn.

Hệ thống cũng đã đưa ra quy tắc từ đầu.

Yêu cầu ca khúc càng cặn kẽ, giá cả chế tác riêng sẽ càng cao.

Lần này chỉ riêng yêu cầu bên Giáp chú thích đã có tới bảy tám cái gạch đầu dòng, nếu không phải mỗi một yêu cầu đều không quá đặc biệt, sợ rằng chi phí chế tác riêng không chỉ một triệu.

Nhưng hợp đồng này giá ba triệu.

Lâm Uyên chỉ cần hoàn thành đơn hàng này, liền có thể hoàn vốn ngay tại chỗ, vì vậy lần này hệ thống báo giá có vẻ rất có lương tâm.

"Lần này là giá hữu nghị." - Hệ Thống lên tiếng: "Càng về sau chi phí sẽ dựa theo trình độ soạn nhạc của ký chủ mà tăng lên, cho đến khi ký chủ có thể tự lực gánh sinh. Xin đừng quá dựa dẫm vào hệ thống!"

"Biết."

Lâm Uyên nói: "Chế tác riêng đi."

Hệ thống: "Ca khúc đang trong quá trình chọn lọc và chế tác, xin chờ một chút."

Sau ba mươi giây processing.

Hệ thống ting một tiếng: "Chúc mừng kí chủ lấy được bài hát «Thích ngươi», có hai phiên bản để cung cấp tham khảo."

Bên trái là nguyên bản, bên phải là phiên bản của Đặng Tử Kì hát.

Nói cách khác, bài hát này nam hay nữ đều có thể hát, nhưng hai phiên bản biểu đạt nội hàm tồn tại khác biệt nhất định.

Lâm Uyên suy nghĩ.

Hệ thống đưa ra bài hát này, thực ra khiến hắn tương đối ngoài ý muốn, nhưng suy nghĩ kỹ nội dung trong bài hát, tựa hồ cũng không kỳ quái.

Có vẻ rất phù hợp với yêu cầu.

Về phần vấn đề chất lượng, Lâm Uyên ngược lại không hề lo lắng, chất lượng của ca khúc này đã sớm được chứng minh tại một thời không khác.

Lâm Uyên đem hai phiên bản nghe qua một lần.

Cả hai đều không tệ, một bản càng thêm bi thương, bản sau lộ ra một cỗ hi vọng.

"Ăn cơm!"

Nghe xong bài hát, ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới tiếng gọi của Giản Dịch.

Lâm Uyên đứng dậy, đi tới phòng khách.

Trên bàn đã bày hai phần thịt bò bít tết, bên cạnh miếng bít tết còn có hai quả trứng ốp la lòng đào.

Trứng ốp la có vẻ không tệ.

Nhưng hai phần thịt bò bít tết, nói thế nào nhỉ, Lâm Uyên cảm giác thịt hơi đen hơn thịt bít tết mà hắn thường thấy, có cảm giác quá lửa, khó trách trong căn phòng vẫn quanh quẩn mùi khét chưa tan.

"Ăn tạm đi."

Giản Dịch ho khan một tiếng: "Ai mà biết cái đồ chơi này làm khó thế, ta xem trong video mấy tên đầu bếp kia chế biến đơn giản như vậy, còn tưởng rằng dễ làm."

"..."

Lâm Uyên có chút ghét bỏ.

Giản Dịch bĩu môi nói: "Nếu không chúng ta gọi đồ ăn ngoài đi, thức ăn ngoài hình như cũng có thịt bò bít tết, dù sao hai phần này đã bị ta làm hỏng, đáng tiếc, lãng phí mất hơn năm trăm của ta đấy..."

Vừa nói, Giản Dịch chuẩn bị dọn hai đĩa bít tết đi.

Lâm Uyên bỗng nhiên đè tay hắn lại: "Đừng lãng phí."

Giản Dịch tròn mắt sửng sốt, Lâm Uyên đã ngồi xuống bàn, cầm lấy dao nĩa nghiêm túc ăn.

"Quá cảm động rồi, hảo huynh đệ!"

Giản Dịch cười nói, cũng ăn phần của mình. Phần của hắn so với của Lâm Uyên còn cháy lợi hại hơn, một mặt đen đến nỗi sắp bong ra, mặt còn lại thì mơ hồ thấy huyết thủy hơi đỏ...

"Sao không có vị gì?"

"Hình như quên cho gia vị rồi...".
Bạn cần đăng nhập để bình luận