Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
Chương 163: Đệ Tử Đầu Tiên
Thời điểm Giản Dịch còn đang ngủ thẳng giấc, hắn đã ngồi trên xe của Cố Đông tới công ty.
Có điểm hơi giống lần đầu tiên Lâm Uyên xuất hiện tại Tinh Mang âm nhạc.
Cơ hồ khi hắn vừa bước tới tầng hai, tất cả ánh mắt của mọi người đang làm việc trong phòng đều tập trung vào Lâm Uyên.
Những người thuộc ban soạn nhạc công ty, ánh mắt càng thêm vài phần sùng bái!
Có thể không sùng bái sao?
Đơn đặt hàng ba triệu, thời hạn sáng tác một tháng, cộng thêm nội dung phong cách hạn chế phe Giáp đưa ra.
Trong mắt rất nhiều người, khả năng Lâm đại biểu có thể hoàn thành được đơn hàng này chỉ một thành!
Kết quả thế nào đây?
Lâm đại biểu chẳng những giải quyết xong đơn đặt hàng, thỏa mãn Giải trí Lôi Đình, hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, «Thích ngươi» trực tiếp thành Hit!
Phải biết!
Hoàn thành nhiệm vụ đơn đặt hàng là một chuyện, ca khúc có thể được đông đảo người nghe đón nhận hay không lại là một chuyện khác.
Đối với Tinh Mang âm nhạc mà nói, từ giây phút bắt đầu đồng ý tiếp nhận các đơn đặt hàng, ca khúc chế tác ra có thành Hit hay không, đã không phải là vấn đề trọng yếu cần quan tâm nữa!
Giống như trước đây đã từng nói...
Thực ra 80% ca khúc chế tác riêng trở lên không thể thành Hit được.
Bởi vì chế tác riêng tương đương với việc ca khúc bị ép vào một khuôn khổ nhất định, rất khó phát huy ra toàn bộ thực lực của nhạc sĩ, đồng thời phải đặt bài hát vào điều kiện cụ thể thì người nghe mới có thể hiểu và đồng cảm, chưa nói tới thích.
Đây là nguyên nhân trọng yếu thứ hai mà các nhạc sĩ Tần Châu ghét bỏ đơn đặt hàng chế tác riêng từ Tề Châu:
Ta cực khổ nhiều ngày như vậy, dựa theo yêu cầu cứng ngắc của ngươi, viết một bài hát ngươi thích, nhưng đại chúng lại không hề thích?
Dựa vào cái gì?
Ta tình nguyện không nhận cái đơn đặt hàng này của ngươi!
Ta tùy ý phát huy, viết một ca khúc mà đại chúng đều yêu thích, sau đó ăn phân chia lợi nhuận không thơm hơn sao?
Thù lao ngoài định mức?
Sợ là giày vò vất vả, lấy được thù lao ngoài định mức rồi, kết quả lại đem thù lao cơ bản đi quét rác.
Cho nên trừ phi là loại đơn đặt hàng chế tác riêng giá trị vài triệu, nếu không nhạc sĩ lợi hại không ai vui vẻ nhận.
Vì vậy.
Đối với nhóm nhạc sĩ trực thuộc Tinh Mang âm nhạc mà nói, Lâm Đại Biểu hoàn thành đơn đặt hàng độ khó cấp địa ngục, đồng thời bài hát viết ra còn thành Hit, đơn giản là tồn tại cấp bậc thần tiên trong cõi người!
Ngược lại Lâm Uyên vẫn không có phản ứng gì đặc biệt.
Ngươi đừng hi vọng vào một hài tử, từ khi đi vườn trẻ đã luôn bị mọi người xung quanh nhìn chăm chú, sẽ có phản ứng gì đó trong trường hợp này.
Biểu tình của Lâm Uyên bình thản, tiếp tục đi lên phòng làm việc của mình.
Cố Đông giống như tiểu nô tỳ xách đồ, cun cút theo sau, mặc dù trên tay nàng không có đồ.
"Thấy không, đây mới gọi là phong thái Khúc phụ!"
"Vừa mới tiếp xúc ta chỉ cảm thấy Lâm đại biểu bất cận nhân tình, bây giờ ta cảm thấy, loại nhân vật thần tiên như vậy đã coi như bình dị gần gũi, ta cũng không dám để người ta nhiệt tình xởi lởi với mình đâu."
"Vô địch đều tịch mịch, thật sự là do chúng ta quá yếu."
"Lâm Đại Biểu mới tới công ty bao lâu, lúc này đã xong hai đơn rồi!"
"Đây chính là một thần kéo bốn chó?"
"Ngươi nói cái đíu gì vậy —— rõ ràng là một thần kéo cả bầy chó."
"Ngươi nhìn cái dáng vẻ nịnh bợ của bà cô trẻ đi, nàng đối với cha nàng cũng chưa từng ngoan ngoãn như thế."
"Ta ngược lại thật ra muốn nịnh bợ, cũng nịnh không được."
"Ta có một phần năm thực lực của Lâm đại biểu là tốt rồi, cũng không phải chịu cảnh mấy tháng mới xong một đơn, còn là cái loại đơn nát ba chục năm chục ngàn."
"Nghe nói có công ty liên hệ đặt ý hướng đơn mới, đều là bị ảnh hưởng từ Giải trí Lôi Đình, Tinh Mang âm nhạc chúng ta cũng có thể có phe Giáp chủ động liên lạc đề xuất đơn đặt hàng?"
"..."
Nhóm nhạc sĩ trong công ty thảo luận hết sức sôi nổi.
Mà trong văn phòng giám đốc chi nhánh, Cố Cường Vận đang cười nở hoa.
Từ tối hôm qua tới bây giờ, hắn đã nhận được vài cuộc điện thoại, đều là phe Giáp muốn cùng Tinh Mang âm nhạc hợp tác.
Đương nhiên.
Loại bàn bạc qua điện thoại chưa ký hợp đồng chính thức gọi là ý hướng đơn.
Năng lực công ty có hạn, Cố Cường Vận cũng không thể đơn nào tới cũng nhận rồi đẩy toàn bộ cho Lâm Đại Biểu làm được.
Khảo nghiệm của Lôi Đình đã đủ kinh hiểm, hắn cũng không dám lại chơi trò mạo hiểm kích thích như vậy thêm lần nữa.
Hắn chỉ suy nghĩ, quay lại để Lâm Đại Biểu tự chọn.
Trước tiên tổng hợp lại ý hướng đơn đặt hàng, sàng lọc một lần, dù sao rất nhiều phe Giáp còn không biết quy củ nhận đơn của Lâm Đại Biểu. .
Lâm Uyên hôm nay không có ý tưởng nhận đơn mới, một tháng một ca khúc với hắn là cực hạn rồi, nhiều hơn nữa sẽ đưa tới chú ý không cần thiết.
Hắn hôm nay đến vì nhiệm vụ, cho nên sau khi yên vị trong văn phòng của mình, hắn trực tiếp hỏi Cố Đông:
"Tiết Lương ở công ty không?"
Cố Đông sửng sốt một chút, chợt nhớ tới lúc trước Lâm Uyên yêu cầu mình gửi tài liệu toàn bộ nhân viên trong ban soạn nhạc cho hắn:
"Lâm Đại Biểu tìm hắn có chuyện?"
"Ừm." - Lâm Uyên nghĩ nghĩ, cảm giác mình vẫn phải giải thích một chút:
"Ta dự định nhận ba tên đệ tử trong số nhân viên ban soạn nhạc, Tiết Lương là người thứ nhất."
"A?"
Cố Đông sau khi kinh ngạc, lộ ra nụ cười vui vẻ.
Nàng biết Lâm Uyên sớm muộn sẽ rời đi, đến thời điểm đó chi nhánh công ty rất có thể lại trở về cái máng lợn cũ.
Cho nên Lâm Uyên nguyện ý hướng dẫn nhạc sĩ trong công ty một chút, dĩ nhiên mình cầu còn không được.
Ngược lại thực lực Lâm Đại Biểu đặt rõ ràng ra đấy.
Nhưng Cố Đông cũng không quá hi vọng Lâm Uyên có thể dạy ra đệ tử lợi hại cỡ nào.
Suy nghĩ của nàng rất đơn giản.
Chỉ cần hơi đề cao một chút thực lực của nhạc sĩ trong công ty là được.
Dù sao học tập soạn nhạc cũng không phải sự tình đơn giản, đồ chơi này rất chú trọng thiên phú.
Sau năm phút, Tiết Lương đi lên.
Hắn vừa vào cửa, không khỏi hơi khẩn trương, ánh mắt nhìn Lâm Uyên cũng tương tự như những người khác trong công ty, mang theo sùng bái và khâm phục.
Hơn nữa Tiết Lương năm nay 25 tuổi, là một trong những người viết ca khúc trẻ nhất công ty, nhìn một Lâm Uyên còn trẻ hơn mình nhưng đã có những thành tựu như vậy, loại cảm xúc này so với người khác còn khắc sâu hơn chút ít!
Hắn biết.
Nếu như không phải tổng công ty điều Lâm Đại Biểu tới, chính mình khả năng cả đời cũng không có cơ hội tiếp xúc với nhân vật cấp bậc này.
Tiết Lương tin tưởng, dù là ở quê hương âm nhạc như Tần Châu, Lâm Đại Biểu cũng tuyệt đối là nhân vật phi thường lợi hại!
"Lâm đại biểu."
Hắn thấp thỏm mở miệng: "Ngài tìm ta có chuyện gì?"
Ngoại trừ những suy nghĩ thông thường, Tiết Lương còn mơ hồ lo lắng...
Có phải là mình làm việc không được ổn hay không, cho nên Lâm Đại Biểu muốn giết gà dọa khỉ, chỉnh đốn nội bộ công ty?
Lâm Uyên ngẩng đầu, nhìn Tiết Lương nói: "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi cuối tuần theo ta học soạn nhạc, ngươi nguyện ý không?"
"Cái gì?"
Tiết Lương bối rối, sau khi phân tích kỹ càng ý nghĩa thể hiện ra từ trong câu nói của Lâm Uyên, vội vàng lắp bắp trả lời: "Ta nguyện ý, ta nguyện ý! Ta... Ta..."
Lâm Uyên nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn lựa chọn Tiết Lương là có nguyên nhân.
Lúc nhìn tài liệu nhân viên trong công ty, Lâm Uyên biết Tiết Lương là một người viết ca khúc có tỷ lệ hoàn thành đơn rất cao.
Người này rất thông minh.
Hắn chưa bao giờ tiếp những đơn lớn mấy trăm nghìn, mà chuyên chọn một ít đơn hàng nhỏ lẻ dưới một trăm nghìn hạ thủ.
Có chút ý tứ tích tiểu thành đại.
Mà một vài tờ đơn đặt hàng dưới một trăm nghìn, Tiết Lương có thể nói quen tay hay việc.
Đây là lĩnh vực hắn am hiểu nhất.
Bởi vì những đơn này yêu cầu đối với ca từ không cao, nhịp điệu sáng sủa trôi chảy, dễ nghe dễ thuộc là được, cho nên Tiết Lương hoàn thành rất đơn giản!
Đây là một loại năng lực.
Lâm Uyên cảm thấy tư chất của Tiết Lương cũng không hề kém, còn một nguyên nhân khác chính là:
Hắn không phải một nhạc sĩ xuất thân chính quy!
Trước khi trở thành nhạc sĩ, thực ra Tiết Lương được đào tạo để trở thành lập trình viên máy tính.
Nghe rất không liên quan, nhưng hắn đúng là một tên lập trình viên, nửa đường mới nhảy sang làm nhạc sĩ.
Đại khái do Tinh Mang âm nhạc cũng không thèm nhìn chuyên ngành đại học của hắn, mà là thiếu người vơ bừa.
Loại người chưa qua hệ thống đào tạo chính quy, còn có thể đại khái hoàn thành những đơn đặt hàng chế tác riêng, nhất định phải có yếu tố thiên phú.
Nghĩ tới đây, Lâm Uyên yêu cầu Cố Đông mang một chiếc bảng trắng và vài cây bút dầu tới.
Sau khi Cố Đông đã sắp xếp xong rồi rời đi.
Lâm Uyên vừa động tâm niệm, phát động thẻ nhân vật Dương Chung Minh, trong đầu nháy mắt xuất hiện vô số kiến thức soạn nhạc chuyên nghiệp, cùng lúc, hào quang sư giả bắt đầu mở ra!
"Bắt đầu thôi."
Tiết Lương mơ hồ có cảm giác, thật giống như trong một cái nháy mắt, Lâm đại biểu trở nên có chút không giống vừa nãy.
Nhưng cụ thể là nơi nào không giống, hắn lại không thể nói rõ.
Hắn chỉ cảm thấy, lúc này bản thân ở trước Lâm đại biểu, thật nhỏ bé...
Bạn cần đăng nhập để bình luận