Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 213: Chế Tác Riêng Vì Trần Chí Vũ

Ngày tháng năm, thời tiết đã trở nên ấm áp.

Lục tục ra chương mới một đoạn thời gian, nhân khí của truyện tranh «Võng Vương» nhân khí đã dần dần ổn định lại, mà người hâm mộ theo dõi Ảnh Tử, lúc này cũng đột phá một triệu, trở thành tân nhân quý trong giới manga hai tỉnh Tần – Tề!

Ngày này.

Lâm Uyên đi tới công ty phát hiện có người tìm chính mình, người này chính là Triệu Ngọc đã lâu không gặp, nàng chờ hắn trong phòng làm việc.

Công ty hoàn thành chuyển đổi quy mô hoạt động.

Thăng chức không chỉ có lão Chu, còn có Triệu Ngọc.

Lúc trước Triệu Ngọc, mang là ca sĩ ngành nghệ sĩ.

Mà bây giờ, các minh tinh điện ảnh trực thuộc công ty, cũng thuộc về Triệu Ngọc quản lý, chính xác mà nói là những người đại diện dưới tay Triệu Ngọc quản lý.

Triệu Ngọc vẫn là người đại diện thủ tịch danh phù kỳ thực trong cả công ty.

Cố Đông biết Triệu Ngọc cùng Lâm Uyên quan hệ rất tốt, cũng biết Triệu Ngọc chức vị cao hơn Lâm Uyên, cho nên khi nàng đến tìm Lâm Uyên, Cố Đông không thể nào để cho người ta chờ ở bên ngoài.

"Triệu tỷ."

Lâm Uyên mở miệng nói.

"Tới đây."

Thấy Lâm Uyên xuất hiện trong phòng làm việc, Triệu Ngọc trên mặt lộ ra một nụ nụ cười ôn hòa: "Ngươi còn không xuất hiện, ta dự định gọi điện thoại cho ngươi rồi."

Lâm Uyên hỏi: "Tỷ có chuyện gì?"

Triệu Ngọc nụ cười như cũ: "Gần đây có bài hát sao?"

"... Có."

Lâm Uyên suy nghĩ một chút, trả lời.

Tạm thời không có, nhưng hắn có thể yêu cầu hệ thống chế tác riêng, nếu như Triệu Ngọc mở miệng, Lâm Uyên nhất định không dự định cự tuyệt.

"Là như vậy." - Triệu Ngọc nói:

"Gần đây Giải trí Ngân Quang có một ca sĩ thần tượng đã đến kỳ thanh lý hợp đồng, bản thân hắn cũng không muốn gia hạn cùng công ty cũ, đoán chừng có ý tưởng riêng, cho nên bây giờ rất nhiều công ty đều đang tranh thủ kéo hắn, ta cũng muốn ký hợp đồng với người này. Đây là ca sĩ có lẽ ngươi không xa lạ gì."

"Ai?"

"Vạn năm lão... Khụ, Trần Chí Vũ."

Sắc mặt của Triệu Ngọc có chút cổ quái nói.

Lâm Uyên ngẩn người, chợt có ấn tượng đại khái.

Trần Chí Vũ này đúng là ca sĩ thuộc Ngân Quang, mùa giải leo BXH bài hát mới bị Lâm Uyên áp chế qua mấy lần.

Sau đó hắn đi Tề tỉnh, từ đó đến nay chưa cùng đối phương phát sinh thêm sự tình gì.

"Triệu tỷ nghĩ sao?"

"Cho hắn một ca khúc."

Ánh mắt cuả Triệu Ngọc có chút chớp động nói: "Truyền thông bây giờ nhắc tới Trần Chí Vũ, thích dùng danh hiệu Vạn niên lão nhị này để hình dung, mặc dù này gần như tạo thiết lập cứng cho bản thân hắn, nhưng nhất định Trần Chí Vũ vẫn có chấp niệm đối với hạng nhất..."

Lâm Uyên đã biết: "Để cho ta giúp hắn lấy đệ nhất?"

Triệu Ngọc cười một tiếng: "Chính là ý này, ngoại trừ Khúc phụ, ta không nghĩ tới công ty còn ai có thể giúp Trần Chí Vũ vững vàng lấy đệ nhất."

Lâm Uyên sáng tỏ.

Triệu Ngọc thở dài nói: "Tình huống hiện tại của công ty ngươi cũng đã biết, cạnh tranh BXH hàng tháng trở nên khốc liệt hơn, cho nên phía trên rất hi vọng công ty có thể tại mùa giải mới xuất đầu một lần, Trần Chí Vũ gia nhập công ty chúng ta, sau đó nếu cầm tới một lần đệ nhất, ta không nghĩ tới phương thức khác đẹp mắt hơn được nữa."

"Ồ."

Lâm Uyên nói: "Ta quay về sẽ đem bài hát gửi cho tỷ."

Chuyện này đối với Lâm Uyên mà nói, cũng là không phải rất khó.

Triệu Ngọc ngoài ý muốn: "Quay về? Trên tay ngươi bài hát thích hợp với hắn sao?"

"Ừm."

Lâm Uyên ngoài miệng trả lời như vậy, thực ra tâm lý đã đánh chủ ý chế tác riêng cho Trần Chí Vũ một bài hát.

Hắn ở Tề tỉnh tích lũy phong phú kinh nghiệm chế tác riêng.

Duy nhất có chút tiếc nuối, vốn là Lâm Uyên dự định viết một ca khúc cho học trưởng Tôn Diệu Hỏa, Tôn học trưởng bận rộn giúp Lâm Uyên rất nhiều chuyện, Lâm Uyên tự nhiên cũng sẽ muốn giúp lại học trưởng một tay.

Nếu bây giờ muốn ký hợp đồng với Trần Chí Vũ, vậy học trưởng Tôn Diệu Hỏa lại đợi lần sau đi. .

Sau khi Triệu Ngọc rời đi, Lâm Uyên mở máy tính bắt đầu nghe các bài hát của Trần Chí Vũ.

Đối với Trần Chí Vũ, Lâm Uyên không tính là quen thuộc.

Mà muốn chế tác riêng ca khúc phù hợp với phong cách bản thân Trần Chí Vũ, nhất định phải hiểu rõ ưu thế của hắn.

"Tiết tấu blues..."

Cũng chính là cái gọi là phong cách R&B.

Đây là hình thức dung hợp ba loại hình jazz, blues và phúc âm.

Ví dụ như ca khúc gọi là «Huy hoàng» này.

Nó tươi mới mà mãnh liệt, cảm giác tiết tấu không ngừng lặp lại câu hát vui vẻ, lần lượt đánh thẳng vào thính giác người nghe, lại sử dụng điệu khúc cộng hưởng cùng rung động, khơi ra những cảm xúc phấn khích trong lòng...

"Hợp âm thiên hướng đồng bộ..."

"Tiếng hát cùng bộ phận nhạc khí tương hỗ..."

"Khi ca sĩ hát ra mấy âm cuối, hòa âm kéo dài, ca sĩ muốn lặp lại tiết tấu, hát lại vài lần những câu từ trọng điểm, giống như có hỏi có đáp, hoặc tương tự như tự vấn trong lòng, lối hát mang tính tự sự..."

Những thứ này đều là đặc điểm riêng của Trần Chí Vũ.

"Âm vực hoàng kim khoảng từ F4 đến C5, giọng trầm có thể hạ tông tới Eb2 vẫn đọc rõ chữ, chất lượng xuất sắc."

"Đoạn đầu bài hát, ở phạm vi quãng giọng E5 cũng từng có xử lý âm ngực biểu hiện không tệ."

"Giọng cao xử lý năng lực phổ thông, đoạn này hát còi... Không cần tham khảo..."

Lâm Uyên ước chừng sau khi liên tục nghe mấy chục bài hát của Trần Chí Vũ, nội tâm đã dần dần có phương hướng:

"Hệ thống, chế tác riêng ca khúc."

Hệ thống: "Kho ca khúc đã mở ra."

Được rồi, bây giờ Lâm Uyên chế tác riêng ca khúc, phải tự quyết định chọn bài thế nào, cho nên Lâm Uyên mới nghiêm túc cân nhắc phong cách của Trần Chí Vũ.

"Phải hoàn toàn dựa theo phong cách trước đây của hắn sao?"

Trong đầu Lâm Uyên suy tư vấn đề này.

Hắn cảm giác có rất nhiều bài hát đều có thể cho Trần Chí Vũ hát, nhưng lại cảm thấy, có lẽ mình còn có thể cho Trần Chí Vũ một bài tốt hơn nữa.

Khán giả cần kinh hỉ hơn, tốt nhất là ca khúc kinh điển.

Trần Chí Vũ là một ca sĩ thần tượng, người hâm mộ của hắn cùng khán giả, đối với phong cách Trần Chí Vũ đã hết sức quen thuộc, nếu như mình cho hắn bài hát giống con đường trước đây vẫn thể hiện, có thể thiếu kinh hỉ hay không?

Lần trước ở Tề tỉnh, chế tác riêng cho Thủy Vân, không phải có yêu cầu cần thay đổi biến hóa phong cách một chút sao?

Có lẽ toàn bộ ca sĩ thành danh, cũng hi vọng tác phẩm của chính mình có thể giữ lại những đặc điểm cơ bản, sau đó có thể biến hóa tìm điểm đột phá.

"Thủy Vân tương đối nhiều ca khúc tiết tấu chậm, cho nên ta đưa ra một bài hát nhanh..."

"Còn với Trần Chí Vũ, nếu không thì cân nhắc cho hắn một chút nhạc rock..."

âm nhạc không phải là cố định lại thống nhất.

Đơn độc một phong cách, tất nhiên tạo được vị riêng, nhưng nghe nhiều khó tránh khỏi muốn đổi khẩu vị một chút, cho nên bây giờ càng ngày càng nhiều bài hát, đều thích dùng phong cách bất đồng thử kết hợp.

Muốn thay đổi làm mới mình, là thiên tính của mọi người.

Huống chi, dựa theo cách nói của Triệu tỷ, Trần Chí Vũ không muốn lại làm đệ nhị...

Lâm Uyên cũng không muốn làm thứ hai.

Đệ nhất sẽ kiếm tiền nhiều nhất, nhất định phải dùng hết sức cạnh tranh đệ nhất.

Huống chi sau khi kho ca khúc hệ thống mở ra, chính mình có ngàn vạn bài hát để chọn, nếu không lấy đệ nhất, cũng rất có lỗi với kho ca khúc lớn như vậy.

"Nếu yêu cầu thay đổi..."

Lâm Uyên một bên vừa nghe bài hát trong kho ca khúc, một bên suy nghĩ cái vấn đề này, hắn có một phương hướng rõ ràng:

"Tiết tấu Blues, lại thêm vào một chút nguyên liệu Rock, dễ nghe một chút, tốt nhất có thể thêm chút rap..."

Có!

Lâm Uyên nghĩ tới một ca khúc, bài hát này chất lượng không tệ, hơn nữa thích hợp với âm vực Trần Chí Vũ, phong cách cũng không có mâu thuẫn, hơn nữa còn nhiều hơn một chút biến hóa cảm xúc, hơi mang âm hưởng Rock:

"Chế tác riêng ca khúc: «Thay đổi chính mình»."
Bạn cần đăng nhập để bình luận