Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 235: Phản Hồi Tích Cực

Khen ngợi, đều là khen ngợi!

Không khí kinh khủng dĩ nhiên khiến cho rất nhiều độc giả không quá thích ứng, loại hình của « Ma Thổi Đèn » cùng với hai bộ trước của Sở Cuồng xa cách một vạn tám ngàn dặm, thậm chí ngay cả phong cách viết cũng lạ lẫm chưa từng thấy.

Nhưng chỉ từ chất lượng văn chương và nói, sách mới Sở Cuồng vẫn xuất sắc trước sau như một!

Đương nhiên cũng rất đáng sợ.

Tuyệt đại đa số độc giả, đều biểu thị quyển sách này là dọa người, đồng thời lại phi thường kích thích, cho nên trên căn bản đều là một bên sợ hãi, một bên lại không nhịn được hiếu kỳ xem nội dung cốt truyện tiếp theo, cho nên chỉ có thể lấy tâm thái vừa sợ hãi vừa kích động mà đọc hết quyển sách.

Khi đọc tiểu thuyết, có thể cảm nhận được tâm tình kích động, thực ra thật không dễ dàng.

Trong này còn xuất hiện rất nhiều phản hồi của độc giả tỉnh Tề...

Những người này phần lớn là lần đầu tiên đọc tác phẩm Sở Cuồng.

Nhưng như vậy cũng chính là lần đầu tiên nhất định khó quên, « Ma Thổi Đèn » để cho rất nhiều người đọc mới lọt hố Sở cuồng.

Bằng vào kinh nghiệm, Dương Phong đã mạnh mẽ đưa ra phán đoán.

Quyển sách này, ổn rồi!

Giờ khắc hiện tại Dương Phong không hề thấp thỏm nữa, tận tình thở phào một hơi:

"Không hổ là Sở Cuồng..."

Trên thực tế.

Không chỉ có cộng đồng mạng.

Các biên tập viên trong nghề làm việc tại công ty xuất bản khác, cũng không bỏ qua sự chú ý đối với « Ma Thổi Đèn »...

Nhưng cùng độc giả Tần Tề bất đồng, những thứ mà giới biên tập chú trọng lại là:

Loại hình mới!

Kế tiếp sau vận động thi đấu cùng Tiên Hiệp tiểu thuyết...

Sở Cuồng rốt cuộc lại khai sáng một loại hình tiểu thuyết mới!

Chuyện này cũng quá kinh khủng rồi?

Nào có ai viết sách, một quyển khai sáng một loại hình?

Cách cục sáng tác của Sở Cuồng, là giành trước mọi người viết lên thời đại mới?

Nếu như nhìn từ một góc nhìn thoải mái không quá khắt khe, « Ma Thổi Đèn » quả thật có thể tính làm phân loại huyền nghi, phân loại kinh dị, phân loại thám hiểm...

Đều được, dù sao cũng có liên hệ nhất định.

Nhưng nếu như phân chia xem xét tỉ mỉ hơn một chút, cân nhắc đến nội dung thành phần, bộ tiểu thuyết này chính là độc nhất vô nhị trộm mộ tiểu thuyết!

"Đây có thể gọi là trộm mộ lưu?"

"Ta cảm giác, sắp rồi."

Cách gọi "xxx lưu" đầu tiên được lưu hành bởi một cuốn sách.

Bây giờ toàn bộ tiểu thuyết thị trường chỉ có « Ma Thổi Đèn » là viết về đề tài trộm mộ, cho nên đề tài này tạm thời chống đỡ không nổi chữ "Lưu".

Nhưng biên tập viên nào mà không phải người nhanh nhạy...

Bất kể là ai đều thấy được, ý tưởng trong « Ma Thổi Đèn » không nói có thể sao chép, ít nhất vẫn có thể bắt chước!

Đoàn người nhân vật chính tiến vào mộ huyệt thám hiểm, sau đó đủ loại tình tiết kinh hiểm, chuyển nguy thành an trong quá trình khám phá, triển hiện mộ huyệt kinh khủng cùng quỷ dị.

Thích hợp để làm cái gì?

Đương nhiên là theo phong trào!

Có biên tập viên phản ứng nhanh, đã có giàn ý sơ bộ cho việc viết theo phong trào một cuốn tương tự « Ma Thổi Đèn », thúc giục tác gia dưới cờ nghiên cứu một chút.

Thậm chí không cần biên tập nhắc nhở.

Sớm đã có người nhìn chằm chằm sách mới Sở Cuồng rồi.

Đi theo Sở Cuồng có thịt ăn!

Không ăn được thịt, ít nhất cũng có thể ăn canh!

Trước hai làn sóng người theo phong trào Sở Cuồng, đã được nếm không ít ngon ngọt.

Cho nên Sở Cuồng lần nữa khai sáng loại hình mới, rất nhiều người cũng muốn thử một chút, mình có thể cưỡi con sóng này hay không.

Đối với lần này, các biên tập viên trong giới bộc phát cảm khái vạn phần:

"Tam bộ tiểu thuyết, cái gì lãnh môn nhất thì chạy đi viết, hết lần này tới lần khác mỗi bản cũng đều viết tốt như vậy, loại Tiểu Thuyết Gia như vậy đơn giản là quái vật!"

"Ngân Lam Thư Khố quá may mắn, có loại lão khai sơn quái như Sở Cuồng trong tay."

"Đồ chơi như trộm mộ cũng có thể viết thành tiểu thuyết, ta còn thật không nghĩ tới, trên thị trường có loại tác gia như Sở Cuồng, vừa là may mắn của giới tác gia, nhưng xuất bản tiểu thuyết đụng trúng đợt Sở Cuồng phát hành sách thì là một chuyện khác."

"Ngươi đang ở đây nói Hải Thiếu Gia cùng Ma Đồng sao, hai người bọn họ hơn phân nửa phải làm nền rồi."

"Mấu chốt là hắn còn dùng ngôi thứ nhất, chơi thật đẹp! Đầu năm nay đừng nói tới độc giả, sợ rằng giới biên tập chúng ta, có ai không phải thấy ngôi thứ nhất liền cau mày đáp bản thảo vào sọt rác?"

"Cho nên Sở Cuồng chỉ có một..."

"Sở Cuồng trước sau như một tự do phóng khoáng, nhưng nền tảng để hắn tự do phóng khoáng quá hùng hậu rồi."

"Quyển sách này vừa ra, một suất đại thần của hắn đã quá vững vàng rồi."

"..."

Có người không hiểu.

Lượng tiêu thụ còn chưa rõ kết quả, các ngươi xác định như vậy?

Tuyệt đại đa số biên tập đều lộ ra cười khổ.

Chuyện này còn cần đợi thống kê lượng tiêu thụ sao?

Không cần chờ lượng tiêu thụ.

Nói bằng kinh nghiệm là đủ.

Bởi vì từ buổi tối hôm đó bắt đầu, các diễn đàn tiểu thuyết lớn trên Internet đã toàn bộ đều là thảo luận về « Ma Thổi Đèn ».

Cái gì Mạc Kim Giáo Úy, cái gì đảo đấu...

Thậm chí còn có người đang ở trên mạng tiến hành phổ cập tri thức khoa học khoa học đặc biệt, chứng minh Sở Cuồng viết trộm mộ là thật sự có chuyện như vậy, hơn nữa phi thường chuyên nghiệp!

Loại không khí thảo luận nóng bỏng như vậy, đã chứng minh lượng tiêu thụ « Ma Thổi Đèn » không thể kém được!

Nhưng là quả thật có một vài người không nhìn thấu, hoặc là không tin kiểu mơ hồ.

Tóm lại muốn thấy được thành tích rõ ràng mạnh mẽ tại thị trường, để chứng minh trình độ « Ma Thổi Đèn » được hoan nghênh.

Có lẽ tiểu thuyết được đánh giá rất hay, nhưng lại không ăn khách thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận