Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 37: Đập bóng xoáy

Viết về tennis?

Loại hình vận động thi đấu?

Dương Phong có thể khẳng định, mình có thiên hướng tìm các tiểu thuyết đề tài mới mẻ độc đáo, nhưng thấy một bộ viết về thi đấu tennis đặt trước mặt như vậy, hắn vẫn theo bản năng nhíu mày –

Mới mẻ độc đáo thì không sai.

Nhưng cũng đừng quá mới như vậy chứ?

Tiểu thuyết đề tài thi đấu vận động, dù là ngươi viết bóng đá, bóng rổ hoặc bóng bàn đều có thể, ít nhất mấy cái loại hình vận động này, tất cả mọi người đều ít nhiều tiếp xúc qua, hơn nữa nhân số không phải ít. Vì cái gì hết lần này lần khác muốn chọn bộ môn có ngưỡng cửa tương đối cao như tennis đây?

Mới mẻ độc đáo không sai, nhưng quả thực cái tennis này chỉ có một bộ phận số ít người hứng thú.

Bất quá làm một biên tập viên, mặc dù trong lòng Dương Phong có đánh giá không cao, hắn cũng không trực tiếp nhảy qua bộ bản thảo tiểu thuyết này, một phát liền loại. Nếu như đây là một bộ có tiềm lực, hắn sẽ vui lòng nhận biết đối phương.

Cái này ở trong giới tiểu thuyết rất bình thường.

Gặp phải bản thảo tương đối có tiềm lực, coi như câu chuyện của đối phương không quá tốt, các biên tập viên cũng sẽ thử bồi dưỡng một phen. Thậm chí có rất nhiều Tiểu thuyết gia chính là từ Biên tập viên bồi dưỡng thành công, nhưng trước khi bước lên con đường này, bọn họ rất có thể sẽ tao ngộ vô số lần bị các biên tập viên khác trực tiếp loại.

Trên màn hình máy tính bắt đầu mở ra trang thứ nhất, Dương Phong chính thức xem xét bản thảo.

Chưa cần nhắc tới bản thân cố sự, hắn đối với người dám lôi đề tài thi đấu vận động tennis ra viết đã rất có hảo cảm. Loại tác giả không khuất phục trước số đông thị trường, Dương Phong vô cùng thưởng thức. Nếu như đa số người đều có loại tinh thần này, thị trường tiểu thuyết cũng không phải bị đồng chất hóa nghiêm trọng như bây giờ.

Cố sự bắt đầu.

Trên một chiếc xe điện chở học sinh đến học viện Thanh Xuân, có một tên thành viên chính thức trong câu lạc bộ tennis đang vênh váo nghênh ngang giáo huấn đồng đội mới của mình, một bên không ngừng giảng thuật cách cầm vợt, đỡ bóng như thế nào, kết quả không cẩn thận văng trúng mặt một cô gái gần đó.

"Xin lỗi."

Thanh niên liếc nhìn cô bé, sau đó tiếp tục dạy đội viên mới của mình, nhưng mà ngay lúc hắn nước miếng văng tung tóe quơ múa cây vợt, một đạo thanh âm lạnh nhạt vang lên: "Ngươi rất ồn ào đấy."

Người nói chuyện là thiếu niên trên xe điện.

Thành viên chính thức nổi giận, thiếu niên đã đeo lên túi đựng vợt Tennis, trước khi xuống xe, chỉ tùy ý cải chính, nói:

"Nắm lên phía trên một chút, mặt vợt đặt ngang mới là phương pháp cầm đỡ kiểu phương tây chính xác. Đem mặt vợt dựng thẳng, tay cầm vợt tư thế giống như vậy, đó là phương pháp cầm vợt truyền thống của phương đông."

"Ngươi."

Lại bị một người thiếu niên sửa dạy chuyên môn, thanh niên trên mặt có phần không nén giận được, khá mất mặt, trợn mắt nhìn thiếu niên. Nhưng khi hắn muốn nói thêm cái gì, thiếu niên đã xuống xe rời đi.

"Nhân vật chính?"

Dương Phong gật đầu một cái.

Câu chuyện này mở đầu coi như tạm được, dù là hắn không hiểu Tennis, vẫn có thể xem hiểu kiến thức căn bản liên quan đến tennis này, hơn nữa nhân vật chính nhìn như sửa chữa cho thanh niên, thực ra cũng có ý tưởng hả giận thay cho nữ hài vừa mới bị thương kia đi.

Hình ảnh chuyển cảnh.

Vài tên nam sinh vây quanh một cái danh sách thảo luận, một người trong đó nói: "Năm nay câu lạc bộ tennis có người mới vừa vào học gia nhập, hơn nữa không cần làm dự bị, trực tiếp làm thành viên chính thức được sắp xếp ra sân."

"Không thể nào?"

"Làm sao có thể?"

"Danh sách ghi nhầm đi."

Xung quanh các đội viên có chút hoài nghi: "Sinh viên mới đại học năm nhất, vừa học xong Trung học phổ thông, thế nào đủ khả năng trực tiếp vào câu lạc bộ tennis, lại còn được suất đánh chính? Phải biết câu lạc bộ tennis trong trường cũng đều là tuyển thủ chuẩn bị lên chuyên nghiệp!"

Trong danh sách.

Người năm thứ nhất đại học, liền có tư cách vào thẳng vị trí đánh chính trong câu lạc bộ tennis tên là Long Mã, hắn năm nay mười bảy tuổi, so với tuổi trung bình của toàn bộ thành viên câu lạc bộ Tennis còn nhỏ hơn một đoạn, bởi vì người trẻ tuổi nhất có thể ra sân đánh chính đều là đại học năm hai.

Thời điểm mấy người còn đang thảo luận.

Long Mã đeo vợt tennis sau lưng xuất hiện.

Mấy thanh niên gặp trên xe điện lúc trước cũng xuất hiện, hơn nữa thoáng cái liền dẫn phát bọn học sinh chú ý. Nguyên lai bọn họ hôm nay tới trường là muốn đánh một trận so tài khiêu chiến. Nhưng thanh niên cầm đầu thấy Long Mã, liền phát tiết tức giận, trực tiếp dùng vợt tennis chỉ Long Mã cười lạnh nói: "Ngươi biết ngươi vừa mới dạy đời ai trên xe điện không? Ta chính là thành viên chủ lực trong câu lạc bộ tennis, ngươi biết chơi tennis sao?"

Long Mã yên lặng nhìn hắn.

Ánh mắt này để cho thanh niên cả người không thoải mái, trực tiếp huy động vợt tennis đánh về hướng đầu Long Mã. Dĩ nhiên hắn chỉ là hù dọa Long Mã một chút, cũng không phải thực dự định động thủ, nhưng để cho quần chúng vây xem kinh ngạc là, Long Mã không tránh không né, tựa hồ đoán được vợt tennis sẽ không thật đập phải chính mình.

"Đi thôi, còn có chính sự."

Thành viên trong đội đều cười một tiếng, khuyên.

Thanh niên hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị rời đi, Long Mã lại nhặt lên bình nước mà thanh niên vừa uống hết, chính xác đem ném vào thùng rác, sau đó nhìn đối phương hỏi:

"Học được cách cầm vợt ta vừa chỉ chưa? Nếu không ta tới dạy ngươi đánh tennis như thế nào?"

Chung quanh hiện lên vẻ kinh sợ.

Một nhóm thanh niên có tư cách tới học viện Thanh Xuân khiêu chiến, nói rõ thực lực của bọn hắn rất mạnh. Nhưng nhìn một thiếu niên tư thế non nớt như vậy nói ra lời, thật sự làm cho rất nhiều người mộng bức.

"Hắn điên rồi sao?"

Từng ánh mắt nhìn Long Mã.

Mà trước máy vi tính, Dương Phong thật nhiều hứng thú lướt từng trang sách. Hắn vốn tưởng rằng đề tài tennis sẽ rất có rất ít thị trường, nhưng nhìn tới bây giờ hắn lại một chút cũng không cảm thấy khô khan, cũng không cảm thấy cách cố sự viết tối tăm, ngược lại có loại cảm giác mong đợi. Đây là hình thức tranh đấu ganh đua dùng phương thức đánh tennis đến miêu tả sao.

Thanh niên nghênh chiến.

Vì vậy sự tình để cho vô số học viên vây xem khiếp sợ xảy ra, thiếu niên bề ngoài non nớt, lại lấy điểm số lớn dẫn trước người tự xưng là thành viên chủ lực của đội tennis!

Thanh niên nổi giận.

Trước hắn không có đem Long Mã coi vào mắt, nhưng liên tiếp bị nâng cao tỷ số, thật sự mất hết thể diện, vì vậy hắn tính dùng tuyệt chiêu! Tuyệt chiêu này được chuẩn bị cho trận đấu với thành viên chủ lực câu lạc bộ tennis học viện Thanh Xuân, lại bị một người thiếu niên ép phải sử dụng ——

Hắn thành công gỡ được vài điểm.

Lúc này, huấn luyện viên của câu lạc bộ tennis Thanh Xuân học viện cũng xuất hiện, hơn nữa liếc mắt liền thấy được Long Mã trong sân quần vợt, khóe miệng lộ ra nụ cười:

"Hắn tới so với tưởng tượng của ta sớm hơn một chút đây."

"Bà biết hắn?"

Nữ hài lúc trước bị thanh niên ngộ thương trên xe điện cũng ở đây, hơn nữa nàng chính cháu gái vị huấn luyện viên này. Bất quá huấn luyện viên cũng không giải thích, vẫn ung dung quan sát trận đấu.

Bụp chát – Bụp chát – Bụp chát...

Long Mã lại bị mất vài điểm.

Hai người bắt đầu đánh có tới có lui.

Dương Phong cau mày, cố sự mở đầu một mực nhấn mạnh Long Mã thiên tài, nhưng loại trình độ mà Long Mã lộ ra trước mắt, còn không đạt tới cao trào của câu chuyện, quả nhiên Tennis loại đề tài này không tốt viết.

Hắn lắc đầu một cái tiếp tục xem.

Ngay sau đó, nội dung câu chuyện để cho tuyến thượng thận của hắn mãnh liệt tiết adrenaline bắt đầu.

Trong biểu cảm trợn mắt há hốc mồm của mọi người xung quanh, Long Mã lại trực tiếp đem vợt tennis từ tay phải đổi sang tay trái!

"Hắn là thuận tay trái."

Huấn luyện viên cười giống như hồ ly.

Thấy đoạn này, Dương Phong trong nháy mắt khô miệng khô lưỡi, hắn vạn vạn không nghĩ tới Long Mã lại là thuận tay trái. Cái này giống như biểu hiện người thường xuyên dùng tay trái ăn cơm, lại mạnh mẽ đem đũa sang tay phải cầm. Một Long Mã chỉ cần dùng tay phải là có thể chế trụ được đối phương, khi đổi vợt sang tay thuận thì có thể đạt tới loại trình độ nào?

Đối với tình tiết này hắn thập phần mong đợi!

Nội dung cốt truyện không khiến người ta thất vọng, nếu như nói Long Mã trước vẻn vẹn có thể áp chế đối phương, sau khi đổi lại tay cầm vợt, đó là hoàn toàn trêu đùa đối thủ. Lúc này đừng nói hai bên có tới có lui đấu, đối phương thậm chí ngay cả Long Mã phát bóng, cũng gần như không tiếp nổi.

Tỷ số lần nữa đơn phương giết ngược!

Ở xung quanh một mảnh hít khí lạnh, huấn luyện viên câu lạc bộ tennis học viện Thanh Xuân híp mắt nói: "Ngắn ngủi trong vòng một năm, đánh toàn bộ các cuộc tranh tài giải Tennis thanh thiếu niên trong Tần Châu, toàn bộ hạng nhất. Liên tục 18 trận dùng tỷ số áp đảo giành được thắng lợi. Hiệu trưởng tự mình ra mặt đặc chiêu, Long Mã, mười bảy tuổi!"

"Long Mã!"

Người chung quanh lấy lại tinh thần.

Ngay sau đó đó là một trận huyên náo, thiếu niên này lại chính là người mới vừa vào học liền vào Câu lạc bộ Tennis làm thành viên chủ lực - Long Mã, chiến tích của hắn lại huy hoàng tới mức như thế!

"Quá ưu tú rồi."

Ánh mắt của Dương Phong tỏa sáng.

Giờ khắc này, hắn gần như quên mất thân phận biên tập viên của mình, hoàn toàn nhập tâm vào vai trò độc giả, thậm chí ngay cả thông báo tan việc của công ty cũng bỏ mặc, không kịp chờ đợi đọc tiếp.

Trận bóng chưa kết thúc.

Hoàn cảnh xấu nhất của Long Mã là hắn năm nay mới phát dục chưa hết, chiều cao kém xa tít tắp thanh niên. Thanh niên điều chỉnh chiến thuật, trực tiếp đứng ở trước lưới muốn dùng ưu thế chiều cao, đáng tiếc hiệu quả không lớn, Long Mã vẫn cho thấy lực áp chế kinh khủng.

"Ha ha."

Chung quanh có tiếng cười nhạo.

Thanh niên thẹn quá thành giận, lại trực tiếp sử dụng ra khí lực lớn nhất, đập bóng thẳng vào người Long Mã. Chẳng ai nghĩ tới, Long Mã trực tiếp bị đối phương chính diện đập trúng, cái trán đều chảy máu.

Dương Phong tức giậm chân.

Chung quanh cũng một mảnh chỉ trích.

Thanh niên lại ha ha cười to, nói mình không cẩn thận không cầm chắc cây vợt, nhưng ngay tại thời điểm mọi người cho là Long Mã không cách nào chiến đấu nữa, Long Mã chỉ xoa xoa vết máu nói:

"Xem ra cách cầm vợt chính xác, ngươi còn chưa có học được."

"Ngươi!"

Chiến đấu tiếp tục.

Lúc này thuộc về phản kích của Long Mã, từng trái bóng nhanh hơn, xảo quyệt hơn. Hơn nữa kỹ thuật cực cao, lại có thể mấy lần đánh trúng mặt đối phương, đau đến nỗi thanh niên gào khóc, làm cho Dương Phong vui vẻ vỗ đùi cười, chỉ cảm thấy thoải mái không tả được.

Hả giận, quá hả giận!

Nói ngươi phải có tinh thần thi đấu đẹp chứ!

Mà kèm theo Long Mã mỗi một lần phản kích, hắn cũng vô tình đọc lên tỷ số:

"15-0 —— 30-0 —— 40 so với 0 —— "

"Đây là loại bóng gì?"

Đồng đội của thanh niên toàn bộ choáng váng.

Huấn luyện viên Thanh xuân học viện nhàn nhạt nói:

"Ngoài đập bóng xoáy, do cao su và mặt đất va chạm sinh ra thêm lực xoắn mạnh, sau khi nảy lên sẽ không bay thẳng hướng, dù sau đó đối phương có tiếp được thì bóng cũng sẽ văng ra theo quỹ đạo không mong muốn. Đây là một trong các tuyệt chiêu Long Mã sử dụng tại các cuộc càn quét giải thưởng Tần Châu thanh thiếu niên kia. Lấy tiêu chuẩn của đối thủ, còn không tiếp nổi."

Thanh niên triệt để bị làm sợ.

Một bóng cuối cùng, hắn lại trực tiếp từ bỏ phản ứng, nhưng trên thực tế một bóng cuối cùng của Long Mã chỉ là nhẹ nhàng vung đánh một cái, cho nên bóng cũng chỉ nảy nhẹ rồi rơi bên người thanh niên, hình ảnh tràn đầy khôi hài.

Chung quanh sợ ngây người.

Dương Phong cũng sợ ngây người.

Hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ, rõ ràng chính mình không biết chơi tennis một chút nào, lại có ngày vì một bộ tiểu thuyết thi đấu vận động chủ đề Tennis thi mà kích động như vậy, phấn chấn như vậy. Phảng phất giống ngày đầu tiên chìm đắm mê mẫn trong tiểu thuyết như thế ——

Trời ạ!

Đây cũng quá nổ đi!

Giờ khắc này Dương Phong chợt nhớ tới mình gần đây thích nghe một ca khúc, bài hát tên là « Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc », đúng đây mới là loại tiểu thuyết thanh xuân mơ mộng mà Dương Phong theo đuổi.

Chính là muốn Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc (*)!.

(*) Dễ cháy dễ phát nổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận