Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1871. Chỗ cao nên lạnh

Chương 1871. Chỗ cao nên lạnh


“Quả nhiên là kinh điển nhất.”

"Woa đã lâu lắm rồi mới được nghe lại ca khúc cổ phong kinh điển do Ngư phụ viết.”

“Lại viết cổ phong kinh điển kìa, đúng là đệ nhất mà.”

“Ca từ thật tinh tế, giọng hát cũng rất dễ chịu.”

"Dễ nghe!"

"Ngư phụ viết nhạc cổ phong kinh điển, đã là hạ bút thành văn."

"Hạ Phồn lỗ rồi không có cổ phong kinh điển, cũng không có ca khúc cốt lõi, Triệu Doanh Châu có tất cả.”

“Điều quan trọng chính là trong cuốn album này Triệu Doanh Các và Ngư phụ hợp xướng không chỉ một lần.” dốc lòng ca khúc, Triệu Doanh Các tất cả đều có!"

"Album của Hạ Phồn thì Tiện Ngư chỉ song ca một lần!"

"Nhất định là do nàng ta cầu xin Ngư phụ rồi.”

Chỉ là lời nói đùa nhưng lại là sự thật, lý do Lâm Uyên song ca với nàng nhiều như vậy là do cô gái này cứ bám chặt không buông.

...

Ca khúc cuối cùng của album là ‘Tay Trái Chỉ Trăng". Từ cái tên đã nói lên tất cả, âm vực siêu cao, nếu để tay ngang cover chắc chắn sẽ tạo ra thảm họa diệt vong. Rất nhiều ca sĩ tay ngang tự giác đầu hàng, để cho những người chuyên thử nghiệm trước.

Nhưng Triệu Doanh Châu không phải tay mơ, càng không phải loại ca sĩ không có thực lực. Âm vực của nàng trong vắt, cao vút tựa như vầng trăng kia vậy, hoàn toàn áp đảo bọn họ.

“Từng thanh âm chậm buông tiếng tơ lòng vấn vương

Dường như ai ngoài kia ngập ngừng giấu đi biệt ly

Buồn đôi khi ngỡ đã bỏ quên vào đêm

Lệ hoen mi ngoảnh mặt bước đi.

Thời gian xin ngừng trôi cho ánh trăng hoà vào cung đàn

Từng lời nói giờ đây ngập ngừng giấu đi đổi thay

Mình đơn côi nuối tiếc bao ngày tháng trọn đôi

Bàn tay với vầng trăng vỡ đôi.

Hoh hoh

Hoh hoh hoh hoh

Từng thanh âm chậm buông tiếng tơ lòng vấn vương

Dường như ai ngoài kia ngập ngừng giấu đi biệt ly

Buồn đôi khi ngỡ đã bỏ quên vào đêm

Lệ hoen mi ngoảnh mặt bước đi.

Thời gian xin ngừng trôi cho ánh trăng hoà vào cung đàn

Từng lời nói giờ đây ngập ngừng giấu đi đổi thay

Mình đơn côi nuối tiếc bao ngày tháng trọn đôi

Bàn tay với vầng trăng vỡ đôi.

Hoh hoh

Hoh hoh hoh hoh.

Từng thanh âm chậm buông tiếng tơ lòng vấn vương

Dường như ai ngoài kia ngập ngừng giấu đi biệt ly

Buồn đôi khi ngỡ đã bỏ quên vào đêm

Lệ hoen mi ngoảnh mặt bước đi.”

“Mới hát theo nàng hai câu, ta đã không khoẻ rồi. Âm vực của Triệu Doanh Châu quá cao.”

“Ai có thể hát được đây?”

“Ngư phụ: Ta sẽ làm mẫu một chút…”

“Ha ha ha, chắc cục diện sẽ là như thế.”

“Làm mẫu một chút liền trở thành kinh điển luôn.”

"Nghe đã tai là được rồi!"

"Thân làm fans quả thật quá kích động, thích nhất là Triệu Doanh Các hát giọng cao!"

"Đây là giọng nữ cao nhất Ngư vương triều sao?”

"Chị Hảo Vận: Ngươi lặp lại lần nữa?"

"Ha ha."

"Thật chờ mong chị Hảo Vận ra album, chắc sẽ không kém gì Hạ Phồn cả. Nhưng vẫn sẽ không thoả mãn như Triệu Doanh Các được đâu.”

“Triệu Doanh Các có sự tươi trẻ của mình mà, mỗi người một phong cách.”

...

Nói đến đây có thể khẳng định album của Triệu Doanh Châu đích thực là một buổi thịnh yến xa hoa nhất. Đối với giới âm nhạc mà nói đây không phải chuyện quan trọng nhất.

Hôm nay là 22 tháng 2, cho nên không ai nghĩ rằng Tiện Ngư lại phát hành album ngay lúc này cả. Đợi khi bọn họ phản ứng lại thì album đã lên ngôi quán quân của bảng mùa giải rồi.

Tốc độ lên đỉnh của Triệu Doanh Châu còn trâu bò hơn cả Hạ Phồn. Điều này không đồng nghĩa với việc Triệu Doanh Các được hoan nghênh hơn Hạ Phồn. Có được kết quả như vậy, chủ yếu đều vì Sở Cuồng lộ mặt.

Sở Cuồng lộ mặt khiến danh tiếng của hắn đều tập trung lên thân phận thật Lâm Uyên. Nhưng đó không phải là tất cả, Lâm Uyên đã tập trung vào việc nâng cao chất lượng của album nên việc được mọi người yêu thích cũng là chuyện đương nhiên.

“Lúc trước ta đã nói, chỉ có mấy người Dương Chung Minh tham gia giải mùa bảng mới có thể đánh với hắn một trận. Bây giờ xem ra chẳng còn ai cả, Tiện Ngư vừa phát hành album mới thì đã lên đỉnh, hoàn toàn không nói đạo lý mà trực tiếp giết người.”

"Khóc ròng."

"Ta giữ vững vị trí hạng một hai mươi hai ngày sau đó bị huyết tẩy thành hạng 2 trong nháy mắt." Một ca hậu nào đó thở dài.

“Điều quan trọng là chúng ta không phục không được, tuy Ngư phụ dựa vào danh tiếng để giết ngươi nhưng dù chẳng có thứ đó thì chất lượng album cũng đủ đánh bại bất kỳ kẻ nào khác rồi.”

“Càng ngày càng biến thái như yêu nghiệt vậy.”

“Hai mươi hai tháng nào cũng phát album mới, đều đặn vào tuần cuối của tháng, vậy là có thể nhẹ nhàng lên đỉnh rồi.”

“Thi chạy ba mươi mét, Ngư phụ để các ngươi chạy trước hai mươi mét còn chưa vừa lòng sao?”

“Có Ngư phụ ra tay, quyền tranh đoạt đã không còn nằm trong tay chúng ta nữa rồi.”

“Xem ra mỗi người trong Ngư vương triều sẽ có một album riêng. Nói cách khác mỗi tháng Ngư phụ đều ra album, toàn cầu có 12 tháng, đều trở thành đồ vật trong túi hắn.”

“Đây là điều chắc chắn, không thể nghi ngờ.”

“Tác phong thần thánh.”

Cùng lúc đó, Lâm Uyên ở nhà viết ‘Hồng Lâu Mộng’, hắn phải cố viết nhanh cho xong nhưng không khỏi cảm thấy rét lạnh. Đến bây giờ hắn vẫn giữ nguyên hạng 2 trên bảng xếp hạng, ngay cả khi liên tục cầm hai giải quán quân liên tiếp thì xếp hạng của hắn vẫn dậm chân tại chỗ.

Bây giờ Lâm Uyên cứ như lão đại cày max cấp, nhẹ nhàng đến thôn người mới, sau đó vung đạo một cái đã dễ dàng chiếm được danh hiệu ‘đệ nhất bảng mùa giải mười hai tháng toàn cầu’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận