Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1862. Khủng bố điện thoại

Chương 1862. Khủng bố điện thoại


Có người đào mộ, thì cũng có người hướng về tương lai. Lăng Không và Tống Phương đã bị mắng đến mức đủ gạch xây nhà.

"Lăng Không sẽ được ghi vào sử sách, chữ ‘Khốn' của Sở Cuồng vô cùng tuyệt vời.”

“Ha ha, Tống Phương bị Lăng Không hố chết.”

“Lúc đầu Tống Phương cùng lắm sẽ hạ cánh bình an, chỉ bị ăn mắng mà thôi. Sau này còn có cơ hội ngóc đầu lên, lần nữa làm người. Nhưng Lăng Không đưa ra đề mục, khiến Sở Cuồng viết ‘nhật ký người điên', trực tiếp gắn lên người Tống Phương cái mác chó điên.”

"Con chó nhà họ Triệu!"

"Truyện ngắn này rất tuyệt khiến ta tê rần, sau này lưu truyền trăm năm, Tống Phương sẽ được lưu danh thiên cổ.”

“Lưu danh là chuyện đương nhiên, nhưng là tiếng xấu ngàn đời.”

"Thật ra Lăng Không cũng thắng đó chứ, theo một ý nghĩa nào đó thì Sở Cuồng không tồn tại, hoặc có thể nói Lâm Uyên một mình sắm hai vai.”

"Rõ ràng thắng, lại giống như thua toàn bộ."

"Vừa rồi ta ta chơi trò chơi, lại thắng người ta hết mấy ván, kết quả đồng đội liền mắng ta là Lăng Không.”

“Ha ha, Lăng Không trở thành lời mắng người ư?”

“Lăng Không có cái danh hố chết đồng đội, ai mà lại gần bắn thì sẽ bị hố chết mới thôi, không thua không ăn tiền.”

...

Sau khi trực tiếp kết thúc, Đồng Thư Văn và An Hoành chặn Lâm Uyên trước cửa phòng vệ sinh.

Đồng Thư Văn cười khổ: "Lâm Uyên lão sư, rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật giấu diếm chúng ta?"

Bây giờ gọi Tiện Ngư cũng không phải, gọi Sở Cuồng cũng không phải nốt, gọi Lâm Uyên là chính xác nhất.

"Không nhiều lắm." Lâm Uyên ho khan một tiếng.

An Hoành lau đi mồ hôi trên trán: "Không nhiều lắm là có ý gì, thái độ ngài bây giờ khiến ta lo lắng đấy.

An Hoành hoàn toàn hiểu rõ.

Khó trách lại để hắn trở thành mc, là do hắn đã từng chứng kiến thời khắc Tiện Ngư cởi bỏ mặt nạ. Có kinh nghiệm mới có thể đứng vững trước cục diện này.

Nếu đổi hắn lại là một người phổ thông khác, chắc chắn sẽ hoang mang thất thố trên sân khấu khiến bầu không khí trở nên lúng túng xấu hổ.

...

Khó khăn lắm mới thoát được khỏi người này, điện thoại của Lâm Uyên bị oanh tạc diện rộng. Gần như mọi người quen đều gửi tin nhắn hoặc gọi điện đến hắn.

Trịnh Tinh: "Lão tặc Sở Cuồng, cuối cùng đã tìm được ngươi!"

Lục Thịnh: "Khó trách lần trước hỏi ngươi chuyện của Sở Cuồng, ngươi ngậm miệng không nói, hoá ra đây chính là nguyên nhân!"

Giang Quỳ: "Ta không biết Sở Cuồng là ngài, không nên công kích lão tặc ngay trước mặt ngài."

La Vi: "A a a, sao thầy lại biến thành lão tặc vậy!"

Phong Thạc: "Thầy à, đây là tin tức động trời! Có thể ký tên cho em không? Em có nguyên một bộ Holmes luôn đó.”

Tiết Lương: "Thầy là vô địch thiên hạ!"

Lý Lệ Chất: "Nhờ ơn thầy, bây giờ em chính là công chúa nhỏ trong giới thượng lưu. Mấy vị nữ thần cao lãnh bình thường không với tới được, hôm nay đều gửi lời mời cho em đi dự tiệc, muốn làm quen.”

Dương Chung Minh: "..."

Abigail: "Hoá ra là ngươi!"

Tôn Diệu Hỏa: "Vừa rồi có không ít người tìm ta muốn hợp tác hạng mục mới, ta có thể mượn dùng tên tuổi của học đệ một lát không? Tình hình cụ thể ta sẽ báo với học đệ sau, tất cả lợi nhuận đều có phần lớn cho học đệ.”

Triệu Doanh Các: "Trái tim x thần cupid."

Chị Hảo Vận: "Thật ra ta không có ý gì cả, cháu gái ta nói ngươi gạt nó. Trừ khì khi ngươi bù đắp bằng cách ký tên lên ‘Tây Du Ký’ của nó thì nó mới nguôi giận.”

Trần Chí Vũ: "Đại diện, ta ái mộ ngươi chết đi được!"

Tiểu Cô Đông: "Đại diện, dường như cả thế giới đều đang tìm ngươi. Ta chỉ là một trợ lý nhỏ, bận đến mức cuống cuồng. Điện thoại cũng sập nguồn luôn, vừa sạc xong đã gửi tin nhắn cho ngài. Vì sao không nói cho ta biết trước, để ta chuẩn bị tâm lý đề phòng.”

Cuối cùng, là hai người Hạ Phồn và Giản Dịch gọi video call. Lâm Uyên kết nối, phát hiện hai người này vô cùng kích động: “Súc sinh!”

Giản Dịch hét lớn: “Ngươi có còn là người không?”

Giọng nói Hạ Phồn run rẩy: “Chuyện này mà cũng giấu cả ta và Giản Dịch, ngươi quá kinh khủng rồi. Vì sao ta không phát hiện ra sớm một chút, năm đó Sở Cuồng xuất đạo cũng là nhờ có ngươi dẫn đường.”

Lâm Uyên lau mồ hôi, bạn thân phát điên rồi. Nếu mọi người biết Ảnh Tử cũng là hắn, không biết phản ứng sẽ còn ra sao nữa? Không được, tạm thời Ảnh Tử không thể xuất đầu lộ diện.

Nghĩ như vậy, Lâm Uyên lại không hiểu sao có cảm thấy chột dạ. Nhưng hắn biết vấn đề đó chỉ còn là thời gian sống còn. Sở Cuồng lộ diện, Ảnh Tử cũng chẳng còn xa nữa.

Đến một ngày nào đó, ba người bạn phải tụ về chung một chỗ, là chuyện không thể làm trái được.

Hít một hơi thật sâu, Lâm Uyên mở điện thoại, muốn nói gì đó với mọi người. Nhưng lúc hắn đăng nhập blog, mãi vẫn không vào được giao diện, ngược lại có trông thấy một thông báo nhắc nhở của hệ thống nhảy ra ngoài:

“Xin lỗi, do Lâm Uyên lão sư có độ thảo luận quá cao khiến server bị quá tải. Lượng người dùng đã đạt giới hạn tối đa, dẫn đến việc đăng nhập xảy ra sự cố. Nhân viên công tác đang cố gắng sửa chữa, xin vui lòng kiên nhẫn.”

Mức thảo luận vượt giới hạn gây tê liệt. Không chỉ có blog, mà gần như các mạng xã hội toàn cầu đều xuất hiện tình trạng trên. Chỉ riêng điều đó thôi đã chứng tỏ sức ảnh hưởng của sự kiện Sở Cuồng lộ mặt đã khiến bao nhiêu người điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận