Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1891. Tin dữ

Chương 1891. Tin dữ


Tần Chân thua, có lẽ khi hai chương nhạc đầu tiên của bản giao hưởng Lâm Uyên vang lên, mọi người chưa có khái niệm rõ ràng. Nhưng khi nghe được chương nhạc thứ ba hay thứ tư thì đáp án đã rành rành rồi.

Đây là sức mạnh của Bản giao hưởng số 9 của Beethoven.

Tác phẩm có biệt danh "Bản giao hưởng hợp xướng" này được ca ngợi là đỉnh cao trong sự nghiệp sáng tác âm nhạc của Beethoven, thậm chí là một bản tóm tắt của sự nghiệp âm nhạc.

Đừng nói Tần Chân không địch lại, cho dù sau này Lâm Uyên cũng sẽ bị cái bóng của tác phẩm này che mờ. Đây chính là chiêu bài cuối cùng, cho dù trong tay hắn có không ít tác phẩm cấp bậc vương giả cũng rất khó vượt qua màn trình diễn này.

Ai bảo Tần Chân là đệ nhất Lam Tinh chứ? Nếu không lấy ra tác phẩm đó, Lâm Uyên không có khả năng nắm chắc phần thắng.

Tại thời điểm này, trong hội trường tràn ngập tiếng vỗ tay kinh người.

“Thắng rồi.”

“Không có gì bất ngờ cả.”

“Đây là giai điệu hoàn hảo nhất mà ta từng nghe!"

"Chưa bao giờ có một bản giao hưởng nào có thể mang lại cho ta một cú sốc như vậy."

"Kết cục này ai có thể nghĩ đến?"

"Ta cho rằng kết cục sẽ là năm năm, thậm chí sáu bốn, Tần Chân sáu Tiện Ngư bốn, nhưng kết quả lại là như vậy."

“Các vị, hôm nay chúng ta tận mắt chứng kiến sự ra đời của tân vương làng nhạc!"

Trận đấu này, không có giám khảo, cũng không có ai xứng đáng làm giám khảo Tiện Ngư và Tần Chân. Cuối cùng thắng bại như thế nào, phải nằm ở cách nhìn nhận của công chúng. Và bây giờ công chúng đã có kết luận.

Không chỉ có hiện trường công nhận chiến thắng của Tiện Ngư mà trong buổi live cũng thế:

“Ngư phụ vạn tuế!”

"Bản giao hưởng này thật hoàn hảo!"

"Ngoại trừ hoàn mỹ, ta không nghĩ ra từ nào để miêu tả thích hợp hơn.”

"Ngươi có thể nói, mẹ kiếp, trâu bò!"

Quả thật vô cùng trâu bò, toàn thể khán giả có mặt tại hiện trường đều đứng dậy, những tiếng vỗ tay vẫn đang tiếp tục. Ai đó hét lên tên Tiên Ngư, từ khi ra mắt đến nay Lâm Uyên luôn phát triển trong làng nhạc với danh xưng Tiện Ngư.

Trong lòng những người yêu âm nhạc, cái tên Tiện Ngư còn có cảm giác sâu sắc hơn Lâm Uyên. Giống như người hâm mộ luôn cảm thấy Sở Cuồng mới là Lâm Uyên chân chính vậy.

Lúc này, MC An Hoành bước lên sân khấu.

“Xin mời Tần Chân lão sư trở lại sân khấu với chúng ta.”

Những tràng pháo tay bị ngưng lại, mọi người nhìn về phía Tần Chân từ hậu trường đi ra. Nụ cười của vị đại ma vương giới âm nhạc này có chút phức tạp. Tiếc nuối, thoải mái, chua xót, vui mừng. Khi đứng vững trên sân khấu, Tần Chân vươn tay ra với Lâm Uyên.

Lâm Uyên mỉm cười, cùng tay đối phương bắt tay. Một cái bắt tay đơn giản, nhưng lại giống như hai người vừa truyền thừa một thứ gì đó.”

An Hoành đợi hai người buông tay ra thì hỏi: “Tần Chân lão sư, lão sư có muốn nói gì không?”

Tần Ngôn nói ngắn gọn: "Ta rất thích tác phẩm của Lâm Uyên lão sư, nó khiến ta rung động từ tận linh hồn.”

An Hoành nhìn về phía Lâm Uyên: "Lâm Uyên lão sư thì sao?”

Lâm Uyên thu lại nụ cười: "Rất vinh dự được nghe tác phẩm vừa rồi của Tần Chân lão sư, đây là một trong những sáng tạo vĩ đại nhất trong lòng ta.”

Cả hai đều không dùng từ hoa lệ gì để đánh giá đối phương, nhưng đều bày tỏ sự khẳng định. Mấy câu nói đơn giản, lại có thể làm cho tất cả mọi người cảm nhận được, sự ăn ý giữa hai người này.

Đây là cuộc trò chuyện của các vị vua mới và cũ.

Và sau khi kết thúc trận đấu tại đại sảnh âm nhạc Trung Châu, bảng xếp hạng âm nhạc đã được cập nhật vào đêm đó. Không có gì bất ngờ, vị trí đầu tiên trong bảng xếp hạng, chính thức biến thành "Lâm Uyên".

Mà Tần Chân vốn xếp hạng thứ nhất, lại rớt xuống vị trí thứ hai. Dù nói không bất ngờ nhưng khi người ta nhìn thấy cảnh này vẫn khó tránh khỏi tâm tình rung động.

Bởi vì bây giờ, Lâm Uyên đã đứng đầu trong ba bảng xếp hạng văn học, âm nhạc cộng với khiêu vũ. Đây không chỉ là một phép lạ thuộc về cá nhân, mà còn thuộc về toàn bộ Lam Tinh.

......

Sau khi lên đỉnh bảng xếp hạng âm nhạc, dù Lâm Uyên đến công ty cũng phải đối mặt với tình huống bị phóng viên và người hâm mộ vây bắt. Nhưng vẫn còn một số việc phải làm, vào cuối tháng 5, Lâm Uyên phát hành album solo cho Trần Chí Vũ.

Album chỉ mất 10 phút để đứng đầu bảng xếp hạng mùa giải. Album bao gồm 10 bài hát như "Trôi dạt về phía xa", "Dưới những đám mây bay", "Sai lầm trên cánh đồng hoa", "Sau một ngàn năm", "Khúc đêm nửa mặt trăng", "See It Again".

Tính lưu hành, tính cổ điển, không thiếu một thứ gì cả. Đáng tiếc, tốc độ lên đỉnh của album là chưa từng có tiền lệ, nhưng danh tiếng lại hoàn toàn bị che khuất bởi ‘Bản giao hưởng số 2 của Tiện Ngư'.

Không có cách nào, Lâm Uyên dùng tác phẩm tiêu biểu nhất của Beethoven đánh bại Tần Chân. Trong tình huống như vậy, album solo do Trần Chí Vũ hát dù có được hoan nghênh đến đâu, sức nóng cũng không thể so sánh với một bản giao hưởng.

Tuy nhiên, bản thân Trần Chí Vũ không ngại.

Có thể phát hành album vào cuối tháng, còn chỉ mất mười phút đã hoàn thành việc lên đỉnh, đã là một thu hoạch khổng lồ. Tốc độ kỷ lục doạ người như vậy, những người khác trong Ngư vương triều chưa từng đạt được.

Đáng tiếc là kỷ lục này đã bị phá vỡ chỉ trong chưa đầy mấy ngày. Đầu tháng 6, album solo do Lâm Uyên sản xuất cho Tôn Diệu Hỏa cũng được phát hành.

Bài hát chủ đề của album này được gọi là "Ngàn dặm", toàn bộ album chỉ mất năm phút để đứng đầu bảng xếp hạng mùa giải. Nhân tiện, trong album còn có những bài hát truyền cảm hứng như "Biển rộng trời cao" rất phù hợp với Tôn Diệu Hoả.

Phải biết rằng từ năm xưa Tôn Diệu Hỏa đã hát qua "Biển rộng trời cao", nhưng đó chỉ là phiên bản đã được đơn giản hoá. Lần này Lâm Uyên lấy ra phiên bản của Beyond, Lâm Uyên còn đưa "Love Call Transfer" vào album của Tôn Diệu Hỏa.

Mà sau khi tất cả mọi người trong Ngư vương triều có album riêng. Thông qua blog của mình, Lâm Uyên tuyên bố: "Album thứ bảy của Ngư vương triều do ta hát."

Nhất thời toàn cầu đều sôi sục, là người đứng đầu làng âm nhạc toàn cầu lại phát hành album solo đầu tiên lập tức khiến mọi người phải chú ý đến.

Trong khi toàn cầu đều phấn khởi thì tâm trạng Lâm Uyên lại hơi suy sụp vì hắn vừa nhận được một cuộc gọi. Là con gái của Vệ Thư Kính gọi đến, nàng báo cho hắn tin dữ rằng Vệ Thư Kính đã qua đời.

Vị nhạc trưởng đáng kính nhất của hắn đã vĩnh viễn rời khỏi thế giới vì căn bệnh ung thư.

Con gái của Vệ Thư Kính nói: "Đến tận lúc lâm chung, ba vẫn còn nghe bản giao hưởng của ngài…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận