Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 217: Ca Vương

Ca Vương không phải danh xưng có thể tự phong, càng không phải là do fan gọi mà được tính.

Bất kỳ một ai được phong Ca Vương, đều có địa vị rất quan trọng trong giới âm nhạc. Hơn nữa phải thông qua một số ca khúc kinh điển và không ngừng tự chứng minh bản thân mới có thể chính thức được thừa nhận là một Ca Vương!

Lúc trước ở Tần Châu.

Bình chọn Ca Vương một năm một lần thông qua « Lễ hội âm nhạc », hơn trăm vị là ca sĩ thần tượng nhân khí cực cao trong giới được đề cử.

Tề Châu lúc trước cũng giống như vậy.

Bây giờ Tần Tề thống nhất, « Lễ hội âm nhạc » đương nhiên sẽ do hai bên cùng tổ chức.

Nhưng trước khi hai bên thống nhất, người có thể giành được vị trí Ca Vương ở mỗi châu, tất nhiên cũng đều là ca sĩ có sức hút rất lớn trong giới âm nhạc, năng lực cũng phải xứng đáng với danh xưng Ca Vương ——

So sánh với Trái Đất.

Ca sĩ ở Lam Tinh đoạt được vị trí Ca Vương độ khó tương đương với diễn viên trên Trái Đất giành được vị trí Ảnh Đế của giải thưởng Oscar.

Trần Chí Vũ rất nổi tiếng.

Dù sao cũng là một ca sĩ hạng nhất, hơn nữa trên người còn có một danh hiệu hài hước, so với những người trong giới thì khá nổi trội, thậm chí còn trèo lên Top trending vài lần, rất nổi tiếng.

Nhưng ở trước mặt Ca Vương, những thành tựu này của hắn thực sự không đáng kể.

Sự thật đúng như vậy.

Sau khi quần chúng sửng sốt vài giây, tất cả đều cười tới khó thở!

Vì mọi người đều ý thức được.

Lúc trước có một đối thủ mạnh luôn chiếm lấy hạng nhất, bây giờ lại thêm một Ca Vương Phí Dương ra sân, xác suất Trần Chí Vũ cầm được hạng nhất trong mùa giải tới là vô cùng thấp!

"Trần Chí Vũ đây là xích mích trực tiếp với công ty cũ sao?"

"Tình tiết báo thù? Lại có thể trực tiếp phái Ca Vương đi thanh lý môn hộ."

"Chẳng lẽ Trần Chí Vũ vẫn vững chắc hạng hai?"

"Cái mác vạn niên lão nhị này làm sao xé được đây?"

"Chà, vẫn là công thức và mùi vị quen thuộc."

"Trần Chí Vũ: Cái hạng nhất này ta không xứng sao?"

"Ta bắt đầu cảm thấy thực sự thương tiếc cho Trần Chí Vũ rồi."

"..."

Chưa tới nửa giờ sau khi Sáng Lạn công bố tin tức, dưới phần bình luận trong tài khoản bộ lạc của Trần Chí Vũ đã có rất nhiều bình luận an ủi.

Tại phòng nghỉ ngơi của nghệ sĩ Tinh Mang.

Trần Chí Vũ xem xong tin tức, cảm thấy tay cầm điện thoại di động có chút run run: "Ta không phải là bội ước, ta đã đợi sau khi hết hạn hợp đồng mới rời đi, Sáng Lạn làm vậy khác nào nhằm vào ta? Chúng ta rõ ràng là chia tay trong hòa bình mà..."

"Không phải là ghim ngươi." - Lưu Mâu thở dài:

"Ta đã hỏi qua người quen cũ bên kia, vấn đề của ngươi là vận khí không tốt, cũng giống như trước kia gặp phải Tiện Ngư, đơn giản mà nói chính là không may mắn, lại vừa đúng lúc Sáng Lạn muốn phát hành bài hát mới để giành lại danh tiếng trên bảng xếp hạng. Đừng nói có mỗi Sáng Lạn, đoán không chừng còn có cả Sa Hải và Tinh Mang, đều đang muốn giành được hạng nhất để chứng minh ai mới là công ty âm nhạc có sức ảnh hưởng nhất, cuộc so đấu danh tiếng giữa các công ty đại giải trí Tần – Tề vẫn rất kinh khủng."

Trần Chí Vũ vẻ mặt sầu khổ.

Lưu Mâu liền an ủi:

"Chúng ta tranh thủ giành về hạng hai đi, tiếp tục cầm chắc hạng hai thì ít nhất vẫn có thể giữ chân được người hâm mộ. Cái mác vạn niên lão nhị quả thực nghe không lọt tai lắm, nhưng cư dân mạng bây giờ đều là thích mấy loại chuyện phát sinh như vậy."

Trần Chí Vũ càng đau khổ.

Vạn niên lão nhị quả thật mang đến cho hắn rất nhiều sự nổi tiếng, nhưng điều hắn mơ ước là trở thành Ca Vương, chứ không phải là trở thành một nghệ sĩ tấu hài...

Vốn Trần Chí Vũ phát triển rất tốt.

Kể từ sau khi mang các mác vạn niên lão nhị, Trần Chí Vũ hiểu rõ bản thân đã đi trên con đường của một nghệ sĩ hài, một đi không trở lại. .

Triệu Ngọc dở khóc dở cười.

Nàng vốn định đào Trần Chí Vũ về, mượn cái danh xưng vạn niên lão nhị của hắn cộng thêm ca khúc uy lực mà Tiện Ngư sáng tác, trực tiếp giành được hạng nhất của mùa giải!

Kết quả nàng không nghĩ tới, Sáng Lạn cũng có ý tưởng tương tự, mục đích nhằm vào hạng nhất của tháng sau.

Hơn nữa Sáng Lạn còn phái ra Ca Vương!

Theo các mối quan hệ của Triệu Ngọc, đương nhiên không khó để hỏi thăm ra được nguyên nhân, Sáng Lạn quả thực không phải tận lực nhắm vào Trần Chí Vũ.

Nếu như Trần Chí Vũ là cưỡng ép vi phạm hợp đồng để chuyển tới Tinh Mang, thì bị công ty cũ chèn ép một chút cũng là điều bình thường, mọi người đều không có ý kiến gì.

Nhưng hai bên là kết thúc hợp đồng trong hòa bình.

Sau khi hết hạn hợp đồng, ca sĩ đầu quân vào những công ty khác, việc làm này hết sức bình thường.

Nếu như Sáng Lạng vì lý do đó mà chèn ép Trần Chí Vũ thì danh tiếng của công ty sẽ giảm mạnh. Bởi vì nếu loại hành vi này lộ ra ngoài thì rất không có phong độ.

Cho nên ngay sau khi Sáng Lạn chính thức công bố tin tức, liền phải giải thích với không ít người rằng bọn họ chỉ là muốn giành hạng nhất.

Còn việc gặp phải Trần Chí Vũ, chuyện này chỉ là ngẫu nhiên mà thôi.

Dù sao.

Việc giúp Trần Chí Vũ đánh vững danh xưng vạn niên lão nhị, nói không chừng cũng sẽ không có tổn thất gì mà ngược lại còn khiến độ nổi tiếng của Trần Chí Vũ tăng cao hơn.

Sáng Lạn không tính nổi loại chiêu thức như vậy.

Triệu Ngọc đành nguyện ý chấp nhận kết quả này.

Hiện tại có lẽ cũng chỉ Trần Chí Vũ là cảm thấy ủy khuất.

Ngược lại Triệu Ngọc cũng không cảm thấy giành được hạng hai có chỗ nào không tốt, ai bảo người kia là Trần Chí Vũ chứ.

Một trong Top ba xu hướng tìm kiếm của Bộ Lạc vào đầu tháng tới, cõ lẽ Trần Chí Vũ đã đặt trước một chỗ.

"Rõ ràng là một ca sĩ thần tượng, bất tri bất giác trở thành nghệ sĩ hài lúc nào không biết."

Triệu Ngọc cảm khái.

Trần Chí Vũ vừa may mắn, lại xui xẻo.

Về phần có khả năng Trần Chí Vũ giành được hạng nhất hay không?

Có, đương nhiên vẫn là có.

Rất nhiều ca sĩ hạng nhất đối mặt với tiểu ca sĩ ít danh tiếng, cũng có lúc bị lật xe, bản thân Trần Chí Vũ là một minh chứng.

Còn Ca Vương?

Đối mặt với một ca sĩ thần tượng, tương tự như vậy bọn họ cũng có lúc bị lật xe.

Vì ca sĩ hạng nhất cũng đều là vị trí dự bị cho Ca Vương!

Ai dám nói tương lai Trần Chí Vũ không thể trở thành Ca Vương?

Chỉ là khả năng này rất nhỏ.

Nếu không, trước kia khi Trần Chí Vũ đối mặt với việc lật xe trước tiểu ca sĩ, cũng không đưa tới nhiều tranh luận như vậy.

Lần này, « Thay đổi chính mình » do Lâm Uyên sáng tác là một ca khúc rất xuất sắc, mọi người trong công ty đều rất coi trọng ca khúc này.

Thậm chí trước kia đã có rất nhiều người dự đoán, bài hát này phát hành có khả năng cao sẽ đoạt được ngôi vị quán quân!

Dù đối thủ cạnh tranh là các ca sĩ thần tượng khác.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, lại là Ca Vương Phí Dương.

Mỗi lần Phí Dương phát hành bài hát đều mang theo sự quan tâm của công chúng hết sức khoa trương, nếu như chất lượng bài hát của hắn không tệ, hiệu quả đó chắc chắn còn lớn hơn rất nhiều.

Trừ khi bài hát của Phí Dương so với « Thay đổi chính mình » chất lượng kém hơn rất nhiều.

Suy cho cùng vẫn là Ca Vương, bài hát mà Ca Vương chọn để hát, chất lượng chắc chắn sẽ được đảm bảo.

Nhưng việc trong lòng nghĩ như thế nào và ngoài miệng nói như thế nào là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Là người đã đào Trần Chí Vũ về, Triệu Ngọc cảm thấy bản thân cần có trách nhiệm, liền tìm đến bên cạnh Trần Chí Vũ an ủi:

"Chúng ta cũng không phải là không có cơ hội."

"Thật sao?"

Trần Chí Vũ nghiêm túc nhìn chằm chằm Triệu Ngọc.

Rõ ràng so với Triệu Ngọc, hắn càng hiểu chuyên môn âm nhạc hơn, nhưng hết lần này tới lần khác hắn vẫn là không nhịn được suy nghĩ muốn tin tưởng vào Triệu Ngọc.

"Thật." - Triệu Ngọc không đành lòng đả kích Trần Chí Vũ:

"Bây giờ phong cách âm nhạc của Phí Dương rất khác so với trước kia, người nghe chưa chắc có thể tiếp nhận được phong cách mới của hắn."

Thực ra điều này cũng là sự thật.

Một số ca sĩ không phải không muốn hát nữa, mà chỉ là bọn họ thỉnh thoảng lại yêu thích một số thể loại âm nhạc đặc biệt, dành cho số ít người hiểu.

Thể loại này phần lớn công chúng đều không biết thưởng thức, nhưng vẫn được các nhà chuyên môn đánh giá cao.

Những ca khúc đó nếu đem ra leo bảng xếp hạng thì hiệu quả sẽ không được tốt lắm.

Cho dù là Ca Vương biểu diễn, cũng không sửa được bản chất của ca khúc là tiểu chúng.

"Đúng vậy!"

Trần Chí Vũ khẽ cắn răng:

"Nói không chừng, lần này bài hát của hắn chỉ mang tính thử nghiệm phong cách mới thôi."

Thử nghiệm phong cách mới, phần lớn đều thất bại.

Nếu là như vậy, Trần Chí Vũ vẫn còn hi vọng.

Triệu Ngọc không lên tiếng.

Mặc dù trong lòng của nàng biết rõ, lần này Phí Dương không chơi đùa, cũng không thử nghiệm phong cách mới, bởi vì Sáng Lạn rất muốn giành được hạng nhất.

Muốn giành được hạng nhất, Sáng Lạn chắc chắn sẽ để cho Phí Dương phát hành một bài hát phù hợp với đại chúng, mà không phải để cho vị Ca Vương này tự do phóng khoáng.

Trần Chí Vũ lại tin vào điều này, dường như hắn đã bắt được một cọng phao cứu mạng.

Chính xác mà nói, Trần Chí Vũ không thể không đặt hi vọng vào đây.

Nếu không, hắn cũng không biết bản thân phải làm thế nào mới giành được hạng nhất của tháng sau.

Đáng tiếc.

Tự thôi miên mình cũng vô ích.

Buổi sáng đầu tiên của tháng năm, sau khi tháng tư kết thúc.

Lúc Trần Chí Vũ lần đầu tiên nghe được bài hát mới của Phí Dương, niềm tin cuối cùng trong lòng hắn cũng nhanh chóng sụp đổ.

Đây là một bài hát...

Thật kinh điển, chất lượng hoàn toàn không thua kém gì ca khúc « Thay đổi chính mình » !
Bạn cần đăng nhập để bình luận