Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1799. Mọi người chúc mừng

Chương 1799. Mọi người chúc mừng


"Ha ha."

"Ý ngươi là Liên Bích Thành và Lục Thịnh pk sáng tác, kết quả lại thua phải không?”

“Không chỉ mỗi tập đó.”

“Hai tháng thi đấu gần đây nói lên rất nhiều vấn đề.”

Hiện tại chương trình âm nhạc hot nhất Lam Tinh, ‘Bài hát của chúng ta' vẫn đang được tiếp tục. Trong chương trình này Liên Bích Thành xếp hạng bảy lại thua Lục Thịnh xếp hạng 10.

Thường thì cũng không có gì quá lớn, thỉnh thoảng thua một trận cũng không sao. Nhưng Liên Bích Thành đã ba lần bại dưới tay khúc phụ Trung Châu Abigail.

Abigail đứng hạng 6, còn Liên Bích Thành hạng 7. Hai người tranh đấu chính diện, Liên Bích Thành hoàn toàn có phần thắng. Ai ngờ lại chẳng thắng nổi trận nào, Abigail rất mạnh như Liên Bích Thành cũng không yếu.

Người ta chỉ hơn kém nhau một thứ hạng mà thôi, lại chẳng chống đỡ một trận nào. Ít nhất cũng phải thắng một trận chứ?

Kết hợp hai điều này lại đã khiến thứ hạng của Liên Bích Thành tụt xuống.

"Dù sao chúng ta đều biết, Abigail từng bị Tiện Ngư đánh bại ở nhạc hội Lam.”

“Đừng nói hai người chỉ quyết đấu hai lần, tỷ thắng của Abigail với Tiện Ngư là 0%”

“Đồng thời chúng ta đều biết, đệ nhất khúc phụ Tần Châu là Dương phụ, thứ hai là Ngư phụ, thứ ba mới đến phiên Lục Thịnh."

"Đương nhiên chúng ta càng biết, Lục Thịnh được gọi là Tiểu Tiện Ngư, từng bị Ngư phụ đánh bại trên bảng xếp hạng mùa giải."

"Vậy Liên Bích Thành trong "Bài hát của chúng ta" đã thua Abigail lại còn để thua Tiểu Tiện Ngư Lục Thịnh, dựa vào đâu mà xếp thứ bảy?”

“Trong khi Tiện Ngư mới xếp hạng tám.”

“Thế nên đợt điều chỉnh lần này của hiệp hội nghệ thuật là hoàn toàn chính xác, album thiếu nhi của Tiện Ngư phối hợp với chiến tích không tốt của Liên Bích Thành mới khiến cục diện chao đảo?”

......

Lâm Uyên nhìn thấy thứ hạng của mình trong bảng xếp hạng âm nhạc đột nhiên tăng lên một bậc, bản thân cũng cảm thấy bất ngờ. Nhìn phân tích của cư dân mạng, hắn mới chậm rãi phục hồi tinh thần, chỉ là biểu cảm đã không còn quá bất ngờ nữa.

Thì ra những bài hát thiếu nhi đó lại có sức nặng như vậy? Thì ra ngay cả Liên Bích Thành cũng xảy ra chút vấn đề?

Lần tăng hạng này bỗng nhiên cảm thấy như phép lạ trời ban, nằm không cũng giành chiến thắng. Lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác này, quả thật không tệ chút nào.

Mục tiêu của Lâm Uyên dành cho các thân phận đều là đạt được hạng 7. Vốn tưởng phải dựa vào các tác phẩm của buổi hòa nhạc để đạt được. Không ngờ, hoà nhạc còn chưa bắt đầu thì hắn đã hoàn thành mục tiêu đề ra.

Với bản kế hoạch đầu năm nay, âm nhạc và văn học không mấy khó khăn, chẳng qua bên bảng điện ảnh và truyền hình thì không ổn cho lắm. Mục tiêu lọt vào top 20 không có tiến triển gì cả. Phỏng chừng rằng muốn cuối năm nay lọt vào top 20 thì rất khó xảy ra.

Năm tới hắn phải nâng cao mục tiêu về âm nhạc và tiểu thuyết, đồng thời giảm các chỉ tiêu về điện ảnh và truyền hình.

Và ngay sau khi thứ hạng âm nhạc của Tiện Ngư tăng lên một hạng, mọi người lập tức gửi tin nhắn đến.

Trịnh Tinh gửi tin nhắn: "Rút ngắn một bước so với Abigail, mong đợi ngày ngươi vượt qua hắn ta, ta nghĩ ngươi sẽ thành công thôi.”

Lục Thịnh đùa một câu: “Đợt này có ta trợ công, hợp tác với Abigail giúp ngươi đánh bại một đối thủ mạnh.”

Abigail cũng gọi điện thoại, giọng điệu vẫn hiếu chiến như mọi khi: “Chắc cậu rất có hứng thú với vị trí của ta, nhưng ta sẽ không dễ dàng nhường cho cậu đâu. Hãy chuẩn bị tốt để đối đầu với ta lần nữa, cậu sẽ không may mắn như lần trước nữa.”

Dương Chung Minh là khách sáo nhất: “Hạng 7 vẫn các ta quá xa, ta không tiện chăm sóc. Phiền ngươi mau tới đây, hy vọng có thể nhìn thấy ngươi sớm, dù là phải ngẩng đầu hoặc cúi đầu đều ổn.”

Dương Chung Minh xếp hạng ba trong bảng xếp hạng âm nhạc. Muốn lão Dương phải ngẩng đầu nhìn Lâm Uyên sao? Trừ khi Lâm Uyên có thể tiến lên hạng một hoặc là hạng hai. Về phần cúi đầu nhìn Lâm Uyên, vậy tốt nhất là Lâm Uyên có thể xông lên vị trí thứ tư.

"Ta sẽ cố gắng."

"Đương nhiên phải cố gắng thật tốt, nếu như ngươi cứ ở mãi hạng bảy thì khoảng cách giữa chúng ta vẫn giống như trước.”

Lâm Uyên ngẩn người, lời Dương Chung Minh nói có rất nhiều ẩn ý. Chẳng lẽ lão Dương định tiến thêm một bước, đạt được hạng hai bảng âm nhạc toàn cầu sao?

Sau khi cúp điện thoại của Dương Chung Minh, các thành viên trong Ngư vương triều cũng gọi điện chúc mừng.

Khi đó Hạ Phồn đột nhiên nói: “Ta muốn mọi người cùng tụ họp, làm một tập “Tiện Ngư và những người bạn", tuyên truyền phim mới được không?”

“Phim mới?” Lâm Uyên sửng sốt, chợt nhớ ra bộ phim mới chắc là để chỉ Khủng hoảng sinh hoá 2.

"Được."

"Vậy đến lúc đó chúng ta liên lạc với ngươi."

"Ừm."

Đây là phim của Hạ Phồn, cũng là phim của mình, Ngư vương triều hỗ trợ tuyên truyền một chút, Lâm Uyên không cảm thấy có vấn đề gì. Vừa khéo bộ phim này có thể giúp ích cho thứ hạng của hắn.

Về sự thay đổi của bảng xếp hạng lần này, không chỉ gia đình và bạn bè chúc mừng. Các phương tiện truyền thông đều đưa tin rầm rộ.

"Tác giả Sở Cuồng đạt được hạng 7!"

"Khúc phụ Tiện Ngư hạng bảy.”

“Sau khi Ảnh Tử lên đỉnh hội hoạ, Sở Cuồng Tiện Ngư đồng loạt cố gắng!"

“Đây là Nam Tiện Ngư, Bắc Sở Cuồng!"

“Cuối năm sắp tới, bảng xếp hạng hàng đầu sẽ có những thay đổi mới?"

"Giai đoạn nước rút cuối năm đang đến!"

Việc cạnh tranh sẽ khốc liệt hơn đầu năm rất nhiều, theo thông lệ từ những năm trước, vào tháng 10 là thời gian cao điểm giữa các lĩnh vực khác nhau.

Cuối cùng, Lâm Uyên còn nhận được điện thoại từ đạo diễn Đồng Thư Văn: "Chúc mừng thứ hạng âm nhạc đã được cải thiện. Lại nói chương trình của chúng ta, gần đây cũng tiến hành đến vòng bán kết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận