Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1787. Độ lan truyền khủng khiếp

Chương 1787. Độ lan truyền khủng khiếp


Mỗi một gia đình ở Tần Châu đều có thể nghe thấy nhạc của Tiện Ngư ngân nga.

“Nước trong ao đầy tràn vì mưa cứ rơi mãi, bùn loãng trên bờ ruộng ẩn chứa cả đàn cá trích. Mỗi ngày ta đều chờ đợi ngươi, đợi ngươi bắt cá trích bùn. Anh trai ơi, anh có đó không, chúng ta cùng đi bắt cá trích bùn…”

Trẻ con thì mỉm cười say sưa, cha mẹ cũng nhìn nhau rồi cười.

Bắt cá trích bùn chính là thời thơ ấu của rất nhiều người lớn lên ở nông thôn. Không chỉ mò cua bắt óc, mà còn chăn trâu thả diều. Không ngờ Tiện Ngư có thể viết ra bài hát ‘Bắt cá trích bùn’, chẳng lẽ hắn lớn lên ở nông thôn sao?

......

Ở một căn hộ độc thân ở Tề Châu, có bài hát vang lên.

“Những ngôi sao trên bầu trời không nói chuyện, em búp bê nằm trên mặt đất nhớ mẹ. Đêm đêm nhớ lại lời mẹ nói, nước mắt lấp lánh như hoa tuyết đầu mùa.”

Trên một chiếc ghế sofa, đôi mắt cô gái nghe nhạc đã ửng đỏ. Nàng không ngờ mình đã lớn đến chừng này lại bị một bài hát tên là ‘Lỗ Băng Hoa' làm bật khóc.

Nỗi nhớ mẹ dâng trào ngào ngạt: “Mẹ ơi!”

Nàng vùi mặt vào hai tay, nức nở rất đau lòng.

......

Ở một ga tàu điện ngầm ở Sở Châu, mẹ đón con gái tan học vừa nghe “Tiểu Loa Hào".

“Tiếng kèn vang lên, mòng biển nghe xong thì giương cánh bay. Tiếng kèn thong thả thổi, sóng biển nghe xong thì mỉm cười.”

Con gái rất thích, người mẹ cũng mỉm cười. Hai mẹ con nép mình bên nhau mà đi.

......

Ở Yến Châu đang là mùa xuân, có một sân chơi đang phát sóng “Mùa xuân ở đâu".

“Mùa xuân ở đâu, mùa xuân ở đâu, mùa xuân ở trong mắt trẻ em.”

Biết bao nhiêu người đến rồi đi, nhưng trẻ con rất mau thuộc, chỉ cần đến lần thứ hai trở đi đã học thuộc, ngân nga hát theo.

......

Ở Hàn Châu, có một cặp anh chị em đang nghe “Bà Ngoại Bành Hồ Loan”, hai mắt cũng đỏ lên.

“Hát về bà ngoại ư?”

"Ta nhớ bà ngoại."

"Ta cũng vậy."

"Bà ngoại đi đâu vậy?"

"Thiên đường."

......

Trong một phòng ngủ ở Triệu Châu, người mẹ nhẹ nhàng ngâm nga bài “Trùng Nhi Phi” vừa học được.

“Bầu trời tối sầm xuống, nhưng sôi sao sáng rực theo. Trùng Nhi Phi, Trùng Nhi Phi bay vòng vòng, bạn đang nhớ ai vậy? Những ngôi sao trên bầu trời rơi nước mắt, hoa hồng trên mặt đất héo tàn, gió lạnh thổi qua khiến ta buồn bã. Miễn là có bạn đi cùng, ta đều sẽ rất vui….”

Trong lời hát của người mẹ, đứa trẻ dần nhắm mắt ngủ, trong mơ nở nụ cười hạnh phúc. Người mẹ đắp chăn cho đứa trẻ, tắt đèn và rập ra khỏi phòng.

......

Ở một trường mẫu giáo tại Ngụy Châu.

Giáo viên âm nhạc mỉm cười: “Bài hát tiếp theo chúng ta học được gọi là “Tiểu Yến Tử", mọi người có biết Tiểu Yến Tử không?”

Năm phút nữa, tiếng hát của những đứa trẻ cùng hoà ca.

"Tiểu Yến Tử mặc hoa y, năm nào cũng đến nơi này, ta hỏi Yến Tử vì sao đến, Yến Tử nói mùa xuân nơi này đẹp nhất."

......

Trung Châu vào buổi tối, mấy đứa trẻ ngẩng đầu ngắm ngôi sao. Cha mẹ cũng ngắm bầu trời cùng với các con, đột nhiên một đứa trẻ hỏi: “Ba, ba hát được bài ‘ngôi sao nhỏ' không?”

Người ba sửng sốt, đứa trẻ hát bài hát lúc trước đã được học: “Nhấp nháy, lấp lánh, bầu trời là những ngôi sao nhỏ.”

......

Trong một phòng karaoke, mc đưa micro lên: “Các anh em, ta muốn hát một bài thiếu nhi mình mới học được.”

Bài hát thiếu nhi sao?

Trong ánh mắt khó hiểu của bạn bè và bạn gái, nam thanh niên hát.

"Gió to thổi ào ạt, phong cảnh nơi này thật đẹp, trời đẹp, đất đẹp, còn có một người bạn nhỏ vui vẻ."

Mọi người cười vang, đây là bài hát do Tiện Ngư viết.

......

Trong công ty Tinh Mang, các bộ phận sáng tác lớn đều đang nghe album. Ví dụ như tầng 10, tiếng hát đang lan truyền khắp các văn phòng lớn: “Trước đây có cây nhỏ, đâm chồi nảy lộc mọc lên cây lớn. Chú ốc sên cõng ngôi nhà nặng nề, từng bước leo lên.”

Các nhạc nhĩ cười như điên: “Ngư phụ đáng yêu thật đó.”

“Thật đáng yêu, mỗi nốt đều đúng nhịp.”

“Album thiếu nhi này nhất định sẽ có tỷ lệ nghe rất cao.”

"Bài này gọi là gì?"

"Hình như "Ốc sên và chim điểu vàng".

......

Sau khi Lâm Uyên phát hành ca khúc, đã tự mình nghe một lần, cảm giác rất kỳ diệu tựa như đã quay trở về Trái đất vậy. Bên tai hắn lúc này đang nghe bài hát ‘Hãy để chúng ta cùng nhau chèo thuyền'.

“Chúng ta nâng mái chèo, đẩy chiếc thuyền đón gió ra khơi. Mặt biển xanh phản chiếu nắng vàng, bốn phía bao quanh bởi ngọn gió xinh tươi.”

Tại sao bài hát này lại là chủ đề chính? Là do Lâm Uyên cảm thấy bài hát này có ý nghĩa rất hay, nghe bài này xong sẽ xuất hiện ký ức tuổi thơ tốt đẹp.

Dường như thực sự có “Chiếc thuyền nhẹ nhàng trôi nổi trong nước, gió mát mẻ thổi vào mặt.”

......

Số lượng bài hát trong một album không có giới hạn, về cơ bản có chỉ cần nhiều hơn năm bài đã gọi là album. Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Uyên phát hành album ở Lam Tinh, cho nên đã chuẩn bị rất đầy đủ, chuẩn bị mười một bài hát.

Những món quà mà Lâm Uyên muốn tặng cho thiếu nhi chính là các tác phẩm ra mắt gần đây. Trên mạng có rất nhiều người đang khen ngợi.

“Ta rất thích cuốn album này, vốn tưởng chỉ dành cho trẻ con, kết quả ta còn thích hơn đám trẻ nữa. “Lỗ Băng Hoa" đã khiến ta bật khóc đó.”

“Rốt cuộc Ngư phụ cũng biết cách chiều lòng fan rồi.”

"Ha ha ha ha, mấy bài hát thiếu nhi mà các ngươi còn không học được thì đừng tự nhận mình là fan của Tiện Ngư nữa.”

"Nghe xong "Bà ngoại Bành Hồ Loan" thì nước mắt tuôn rơi!"

"Bề ngoài là nhạc thiếu nhi nhưng chất lượng tồi, ví dụ như bài ‘Trùng Nhi Phi' đặc biệt gây ấn tượng.”

"Ốc sên và chim điểu vàng đó là một kinh điển!"

“Đừng nói nữa, ta đi bắt cá trích đây.”

"Nghe những bài hát này, như thể được trở lại thời thơ ấu!"

"Trẻ con thích thì sao, ta còn thích chúng hơn tụi nó.”

"Đây chính là nguyên nhân ta thích Tiện Ngư, nếu không có một trái tim giàu tình cảm, sao có thể viết ra nhiều bài hát đặc sắc như vậy chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận