Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 87: Phòng Ngừa Chu Đáo

Các bạn học đoán đều không sai, mọi người đã quen với phong cách của hắn, một loại phong cách có tên 'Lâm Uyên'.

Lâm Uyên đúng là lười giải thích.

Nhưng có nguyên nhân càng trọng yếu hơn, Lâm Uyên không muốn quá kiêu ngạo, nếu không vị giáo sư này lại đề cập tới chuyện chuyển hệ với mình thì làm sao bây giờ?

Hắn cũng không muốn rời khỏi hệ soạn nhạc.

"Đi phòng học kế tiếp."

Trước khi Khổng An đi, lão nhìn chăm chú Lâm Uyên một lúc, cái ý tưởng trong nội tâm lại càng thêm kiên định.

Sau khi tổ bình chọn rời đi, ánh mắt cuả mọi người lại tập trung ở trên người Lâm Uyên. Các đồng học xung quanh không thiếu được mấy câu thổi phồng cùng tán dương, xen lẫn mấy phen ân cần hỏi han, Lâm Uyên chính là thuần thục ứng đối.

Từ khi hắn bắt đầu đi mẫu giáo, đã có một loại giác ngộ được mọi người cưng chiều, sớm thành thói quen.

Giống như khi thể hiện trình độ đàn dương cầm vậy.

Mọi người đối với tác phẩm báo tường đẹp mắt này, phần lớn chỉ có thể cho ra kết luận đại khái - Lâm Uyên vẽ rất lợi hại.

Nhưng cụ thể lợi hại tới mức nào lại không khái niệm rõ ràng.

Nhưng phó văn nghệ Nghiêm Mộng Giai, vì học qua vài năm hội họa nên rất rõ hai giờ hoàn thành tranh báo tường đến loại trình độ này rốt cuộc ý vị như thế nào. Cho nên ánh mắt nàng nhìn Lâm Uyên hiện tại có chút không đúng lắm.

Đương nhiên rồi.

Ánh mắt các nữ sinh trong lớp nhìn về phía Lâm Uyên, phần lớn đều không đúng lắm.

Đây là lý do trên bàn học Lâm Uyên thường thường xuất hiện một ít gói quà nhỏ không giải thích được, liền có thể hiểu một chút.

Tình huống như vậy từ trước đến nay đại khái rất khó tránh khỏi. Nhất là sau khi Lâm Uyên liên tục lưu lại cho mọi người hai lần ấn tượng đa tài đa nghệ.

Hôm sau.

Hình ảnh báo tường của lớp Lâm Uyên thuận lợi xuất hiện trên trang chủ Tần Nghệ, lấy về hạng nhất khối năm hai đại học không có chút bất ngờ nào.

Mà Lâm Uyên cũng thuận thế mở ra lớp dạy kèm màu nước ở Câu lạc bộ hội họa, mỗi ngày dạy hai đợt.

Trước phác họa, sau bột nước.

Nhưng người đăng ký học phác họa so với bột nước nhiều hơn. Trình độ đào tạo vẽ phác họa của Lâm Uyên, bây giờ trong hệ mỹ thuật đã đi sâu vào lòng người. Nếu đem so sánh, rất nhiều người đối với thực lực vẽ cùng với trình độ dạy bột nước của Lâm Uyên không có khái niệm quá lớn ——

Ngoại trừ nhóm sinh viên Chung Dư, đã tận mắt thấy hai tiếng sáng tạo cực hạn trong lĩnh vực họa bột nước của Lâm Uyên.

Đám người kia cũng là lão ti tiện.

Bọn họ bí mật ước định, trước đừng đem sự tích của Lâm Uyên ra ngoài ánh sáng. Như vậy thì không nhiều người theo chân bọn họ tranh cướp slot học bột nước với Lâm Uyên.

Chờ qua một thời gian ngắn, bọn họ lấy được chân truyền, lại để cho hệ mỹ thuật minh bạch, Lâm Uyên vẽ bột nước thực ra cũng là trình độ đại thần.

Lâm Uyên không có vấn đề gì, bây giờ hắn căn bản không thiếu học sinh.

Ngược lại giá tiền học phí vẫn như thế.

Mà kết quả báo tường đoạt hạng nhất, dĩ nhiên khiến cho phụ đạo viên lớp soạn nhạc thưởng thức cùng khen ngợi đối với Lâm Uyên. Trong đại học, vai trò của phụ đạo viên thực ra có phần tương tự giáo viên chủ nhệm, nhưng phụ đạo viên Tần Nghệ phần lớn sẽ kiêm luôn thân phận giảng viên chuyên ngành ——

Phụ đạo viên Hoa Lệ.

Hoa Lệ gần đây một mực chú ý tới Lâm Uyên, bởi vì đoạn thời gian gần đây, thành tích học tập của Lâm Uyên tăng lên rất nhanh. Đại đa số sinh viên không có xu hướng theo đuổi thành tích, tiêu chuẩn đều quyết định bởi có rớt tín chỉ hay không mà thôi. Lâm Uyên lại không giống, hắn học rất nghiêm túc, cố gắng khắc khổ. Mặc dù thời điểm vừa mới chuyển đến hệ Soạn nhạc có chút không theo kịp, nhưng lần gần đây nhất thi lý thuyết, kết quả của Lâm Uyên đã vào top 5 trong lớp.

Hoa Lệ thích loại học sinh này.

Về phần loại thích đấy rốt cuộc xen lẫn bao nhiêu nhân tố nhan trị thì không cần đề cập tới. Ngược lại Hoa Lệ rất long trọng tuyên dương Lâm Uyên đem về vinh dự cho lớp, hành vi khen ngợi kéo dài gần ba phút.

Khen ngợi Lâm Uyên xong, Hoa Lệ mới đề cập tới chính sự: "Chúng ta học tập soạn nhạc sắp hết năm hai rồi, tin tưởng trong đa số các ngươi, định hướng phát triển cùng mục tiêu hẳn cũng không phải thuần túy soạn nhạc, mà là gia nhập một số công ty giải trí, trở thành nhạc sĩ."

Viết bản nhạc dương cầm là chuyện của nhạc sĩ.

Viết bài hát lưu hành thị trường cũng là chuyện của nhạc sĩ.

Ngưỡng cửa người trước quá cao.

Người sau tương đối đại chúng, cũng dễ vào nghề hơn.

Cho nên bộ môn chuyên ngành của hệ soạn nhạc Tần Nghệ, mặc dù trên danh nghĩa lấy người trước làm chủ đạo, hướng dẫn soạn nhạc chuyên sâu. Nhưng trong quá trình giảng dạy vẫn không bỏ qua dẫn dắt bồi dưỡng người sau.

Ví dụ như lần này.

Hoa Lệ mở miệng nói: "Nhiệm vụ học tập tiếp theo của chúng ta, không phải viết luận văn, mà là mỗi người soạn một ca khúc cho ta. Phong cách, chủ đề không giới hạn. Về vấn đề viết lời, các ngươi tìm người, hoặc là tự mình làm cũng được, không cần bỏ tiền, trong trường chúng ta có không ít hội đoàn câu lạc bộ hỗ trợ lẫn nhau, các ngươi có thể tự liên hệ. Hạn cuối nộp bài là hết tháng sau, tất cả đều phải cố gắng hoàn thành."

"Được."

Các đồng học trong lớp nhao nhao muốn thử, chuyện này đối với sinh viên hệ soạn nhạc không phải phiền toái gì. Rất nhiều người đã từng tự viết qua vài bài hát không tệ, kho dự trữ vẫn phải có, thậm chí có người còn từng gửi bài hát tới công ty giải trí.

"Nhắc nhở thêm các ngươi."

Hoa Lệ cười nói: "Lần này thành tích ca khúc rất trọng yếu, nói chính xác thì đây là bài thi khảo hạch cuối năm của các ngươi! Các giáo sư lãnh đạo hệ Soạn nhạc sẽ đích thân phê duyệt kết quả.

Bởi vì các ngươi bây giờ là năm thứ hai, sang năm chính là năm thứ ba đại học, năm thứ ba sẽ quyết định một nhóm vị trí trao đổi sinh, thành tích ca khúc là yếu tố trọng yếu để đánh giá chọn ra vị trí trao đổi sinh cho năm sau."

"Cái gì?"

"Thật sao?"

"Khảo hạch cuối năm?"

Lần này thanh âm của mọi người rõ ràng tăng cao hơn rất nhiều!

Rất nhiều người thậm chí xuất hiện màu sắc hưng phấn trên mặt, thu hồi tâm tư tùy ý viết bài hát chơi đùa.

Đúng vậy, tuyệt đại đa số sinh viên đều cảm thấy hứng thú đối với vị trí trao đổi sinh, bởi vì nếu có thể tranh được một suất, sau này tốt nghiệp tìm việc làm sẽ có trợ giúp rất lớn

Hơn nữa trao đổi sinh cũng có thể trải nghiệm một môi trường mới, các đồng học mới... Thời gian một năm trao đổi sinh, đối với nhiều người mà nói đều rất quý báu, chưa kể đến các hạng mục phúc lợi mà nhà trường cung cấp.

"Trao đổi sinh." - Lâm Uyên như có điều suy nghĩ.

Lần trước sau khi Giản Dịch nói phải đi Tề Châu làm trao đổi sinh, Lâm Uyên thực ra cũng đang suy nghĩ, có muốn hay không theo Giản Dịch cùng đi Tề Châu. Dù sao sau này thời gian mọi người ở chung một chỗ sẽ càng ngày càng ít. Hơn nữa hắn cũng thực sự cảm thấy hứng thú với phúc lợi dành cho trao đổi sinh.

Về phần Hạ Phồn.

Hạ Phồn nhất định sẽ ở lại Tần Nghệ.

Nàng muốn tham gia «Thịnh Phóng» năm nay.

Nàng còn dự định xuất đạo nhờ chương trình này.

Đây là giấc mơ nhiều năm của nàng. Nếu như nàng thật sự xuất đạo thành công, sau này thời gian ở trường học liền không còn nhiều lắm. Đã như vậy, Lâm Uyên có thể nghiêm túc cân nhắc lựa chọn việc tranh suất đi Tề Châu.

Bởi vì Lâm Uyên chắc chắn:

Hạ Phồn nhất định sẽ xuất đạo.

Coi như nàng năm nay tham gia «Thịnh Phóng» thất bại lần nữa, Lâm Uyên cũng nhờ Triệu Ngọc bên kia ký hợp đồng với Hạ Phồn, đồng thời hắn ở bên cạnh sẽ chuẩn bị cho Hạ Phồn một ít ca khúc.

Đã như vậy, ca khúc lần này cần đối đãi thật tốt.

Buổi tối tan học, trên đường về nhà, Lâm Uyên gọi ra hệ thống, cố nén lại cảm giác nhức nhối nói: "Ta muốn chế tác riêng một ca khúc, loại năm trăm nghìn một bài."

"Thể loại?"

Lâm Uyên nói: "Liên quan tới chuyên tâm."

Hắn không quan tâm phong cách bài hát, mà yêu cầu về đề tài. Bởi vì sinh viên còn chưa chính thức ra xã hội, viết một ca khúc chuyên tâm nhiệt huyết có lẽ sẽ tương đối phù hợp với không khí sân trường.

"Đang thanh toán chi phí."

"Đang rút ngẫu nhiên."

"Ca khúc đã xác định."

"Chúc mừng kí chủ lấy được bài hát «Giấc mộng ban đầu»."

Hời hợt nhẹ nhàng, tài khoản ngân hàng của Lâm Uyên nhận được thông báo trừ năm trăm nghìn. Đồng thời trong thương khố nhiều thêm một ca khúc, Lâm Uyên cảm thấy vận may cũng không tệ lắm.

"Đúng rồi."

Lâm Uyên đột nhiên hỏi: "Ngân hàng trừ tiền sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?"

Hệ Thống trả lời: "Không cần lo lắng, ngân hàng bên kia sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì, bởi vì hệ thống là thông qua con đường chính quy hợp pháp khấu trừ số dư tài khoản của ký chủ."

"Đã biết."

Lâm Uyên quyết định tháng sau đem ca khúc nộp lên.

Lấy thành tích học kỳ này của hắn, cộng thêm bài hát, muốn kiếm một suất trao đổi sinh hẳn là không phải chuyện khó.

Đương nhiên rồi.

Học kỳ này dù sao mới vừa mới bắt đầu không bao lâu, khoảng cách học kỳ kế tiếp còn một đoạn thời gian dài, cho nên bây giờ nghĩ những thứ này còn rất xa xôi, Lâm Uyên cũng chỉ là phòng ngừa chu đáo một phen. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận