Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
Chương 153: Tranh Đấu Nơi Công Sở
Nói cách khác.
Hai vị này không hợp nhau.
Màn hôm nay chỉ là một trong rất nhiều lần hai vị chủ quản không ngừng tiến hành tranh đấu quyền lợi, nhân viên trong ban âm nhạc đã không còn thấy lạ lẫm.
Đây cũng là nguyên nhân khi Phạm Long Hà vừa mới nói muốn thay đổi ca khúc chủ đề «Khoảng cách tình yêu», mọi người đều nhất trí giữ yên lặng.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa.
Dù sao đây là trưởng ban khi trước đã chốt ca khúc, chế tác ghép nhạc cũng đã làm gần xong, Phạm Long Hà phó trưởng ban lại phải cố tình lật lại.
Đây là tín hiệu gì?
Rõ ràng chính là muốn tuyên chiến.
Giống như muốn tuyên bố thẳng với mọi người, Phạm Long Hà ta coi thường ca khúc chủ đề La Kỳ ngươi chọn!
"La trưởng ban." - Phạm Long Hà khẽ mỉm cười:
"Ta cảm thấy ca khúc chủ đề của «Khoảng cách tình yêu» chất lượng chưa ổn lắm, nếu như gặp được tác phẩm thích hợp hơn, chúng ta vẫn có thể thay đổi, dù sao mọi người đều muốn làm cho bộ phim này tốt hơn."
"Phải không?" - La Kỳ nhíu mày nói:
"Đừng quên bộ phim này chỉ còn thời gian trên dưới một tháng liền muốn chính thức công chiếu rồi, công ty cũng sẽ không vì một ca khúc mà lui ngày lên sóng, hơn nữa ta không cảm thấy bài hát hiện tại có vấn đề gì, bây giờ là ngươi cảm thấy ánh mắt ta có vấn đề?"
"Đừng từ bỏ quá sớm." - Phạm Long Hà nói:
"Nếu như đối phương có thể trong vòng một tháng sáng tác ra ca khúc càng tốt hơn, tại sao chúng ta không thể đổi bài hát chứ?"
La Kỳ hỏi: "Ngươi tìm ai?"
Phạm Long Hà nói: "Tiện Ngư lão sư."
La Kỳ đối với danh tự này không đến nỗi xa lạ: "Thì ra là tác giả «Cá lớn», nhưng ngươi không cảm thấy thời gian một tháng quá ngắn sao, hơn nữa nếu chúng ta lại gọi Mục Ảnh tới thu âm bài hát thêm lần nữa, nàng cũng không nhất định nguyện ý."
"Chưa chắc là Mục Ảnh."
Phạm Long Hà lắc đầu nói: "Tiện Ngư lão sư tự mình chỉ định ca sĩ, dĩ nhiên ta sẽ đem phạm vi lựa chọn giới hạn trong các ca sĩ của công ty, ngoài ra việc chế tác thu âm hắn cũng sẽ đích thân tham dự, bởi vì hắn bây giờ đang ở ngay tại Tề Châu."
Phòng họp trong nháy mắt náo nhiệt lên.
Tiện Ngư còn loại yêu cầu này?
La Kỳ nhìn chằm chằm Phạm Long Hà có chút khoa trương nói: "Ai cho Tiện Ngư quyền lợi lớn như thế?"
Phạm Long Hà không lên tiếng.
Hắn cũng thừa nhận yêu cầu này của Tiện Ngư có chút không hợp quy củ, nhưng chính vì loại yêu cầu ngang ngược như vậy, mới khiến cho Phạm Long Hà càng mong đợi nhiều hơn vào Tiện Ngư.
"Phạm phó trưởng ban." - La Kỳ nhàn nhạt nói:
"Là ngươi điên rồi hay là ta điên rồi, bây giờ ngươi chẳng những phải đổi bài hát của Mục Ảnh, ngươi còn dự định không cho Mục Ảnh tham gia thu âm bài hát mới, nàng là ca sĩ thần tượng tại Tề Châu, lần trước làm không công rồi?"
"Tại sao lại là làm không công, bài hát kia không phải vẫn của công ty, sau này tìm cơ hội phát hành không được sao?"
Phạm Long Hà suy nghĩ một chút lại nói tiếp: "Dĩ nhiên ta cũng sẽ tận lực tranh thủ để cho Mục Ảnh thu âm bài hát mới, dù sao giọng hát của nàng phi thường ưu tú, nếu như Tiện Ngư cứng rắn phải chọn người khác, vậy lúc đó ta thật không có biện pháp."
"Ta không đồng ý."
La Kỳ lạnh lùng mở miệng nói.
Phạm Long Hà kiên trì: "Năng lực sáng tác của Tiện Ngư mạnh vô cùng, thời gian một tháng mặc dù có hơi ngắn, nhưng hắn vẫn có thể viết ra được ca khúc tốt hơn so với hiện tại, ta vô cùng tin tưởng Tiện Ngư!"
"Lòng tin sao?" - La Kỳ cười nhạt:
"Ngược lại ta cảm thấy ngươi đang muốn lật đổ bài hát ta chọn, chứng minh trưởng ban như ta có ánh mắt sai lầm, ngươi đã có lòng tin như vậy đối với Tiện Ngư, ngươi có dám chịu trách nhiệm chuyện này không?"
Trong lòng mọi người giật mình.
Tình tiết cao trào rốt cuộc đã tới.
Chuyện này bây giờ đã không phải là vấn đề đổi bài hát, mà là trưởng ban cùng phó trưởng ban tiến hành một trận tranh phong chốn công sở.
Bài hát của ai lựa chọn cuối cùng được công ty sử dụng, người đó liền chiếm được một cái cao điểm.
Mà trong tình hình hiện tại, hiển nhiên La Kỳ chiếm cứ ưu thế.
Bởi vì bên Phạm Long Hà tất cả đều là ẩn số!
Ai biết Tiện Ngư có được hay không?
Hơn nữa đừng quên thời gian chỉ có một tháng!
Sắc mặt Phạm Long Hà thay đổi, hắn căn bản cũng không biết Tiện Ngư có thể viết được ca khúc tốt hơn hay không.
Dù sao trước đó để được chọn làm ca khúc chủ đề cũng không phải kém.
Được cả ban âm nhạc cùng người tham gia dự án phim tỉ mỉ chọn ra.
Chỉ là Phạm Long Hà cảm thấy có thể tốt hơn thôi.
Hắn vốn không có tư tâm, chỉ là suy nghĩ làm tốt nhất bộ phim này.
Hôm nay mở cuộc họp hắn cũng chỉ muốn nhắc nhở mọi người đừng vội chốt bài hát, kết quả La Kỳ bỗng nhiên xuất hiện, dĩ nhiên lôi chuyện mình làm ra nâng cao quan điểm, bây giờ mình muốn không ứng chiến cũng không được.
Hắn lúc này mới ý thức được, chính mình đã suy nghĩ qua loa.
Hành vi của mình quả thật có chút ý tứ đoạt quyền.
Nghe được danh tiếng của Tiện Ngư, hắn liền không kiềm chế được dâng lên lòng tin, không kịp chờ đợi mở cuộc họp, giờ thành tự vác đá đập chân mình.
Chẳng lẽ lại nói thôi, bài hát hiện tại đã tốt lắm rồi?
Nói mình chỉ muốn thử một chút?
Vậy uy nghiêm của mình từ nay mang đi quét rác, sau này cũng khỏi phải đánh lôi đài với La Kỳ nữa.
Hắn trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc mở miệng nói:
"Nếu như Tiện Ngư bên kia không đưa ra được ca khúc tốt hơn, công ty năm nay còn lại ba dự án phim truyền hình, các quyết định về âm nhạc, ta đều nghe ngươi."
"Chính ngươi tự nói!"
La Kỳ vui mừng quá đỗi.
Phạm Long Hà là người duy nhất trong ban âm nhạc có thể cùng La Kỳ gọi nhịp, hai người giằng co còn không phải vì những thứ này?
"Là ta nói." - Phạm Long Hà ngẩng đầu, nhìn về phía La Kỳ:
"Nhưng ngược lại, nếu như bài hát của Tiện Ngư tốt hơn, La chủ quản nói thế nào đây?"
"Chuyện này có quan hệ gì với ta?"
La Kỳ cũng không hề non: "Nói muốn đổi bài hát là ngươi, cho Tiện Ngư quyền lợi chọn ca sĩ cũng là ngươi, nếu bài hát của ngươi tốt hơn vậy ta mới là người bị chất vấn..."
Phạm Long Hà nhìn nàng chằm chằm.
La Kỳ biết vụ này không nhẹ nhàng như vậy được, chỉ có thể hừ một tiếng nói: "Nếu như Tiện Ngư thật có thể viết ra bài hát tốt hơn, bộ phim sau quyền quyết định ở ngươi."
"Vậy cứ thế đi."
Phạm Long Hà không tiếp tục giằng co, hôm nay đúng là hắn lỗ mãng, nếu hắn kiên nhẫn một chút, đợi Tiện Ngư bên kia trả lời rõ ràng thì tốt.
Nhưng hắn lại không có cách nào.
Nếu như không mở cuộc họp này, công ty trực tiếp đem bài hát chốt xong, chính mình nhắc lại chuyện đổi bài hát thì không kịp nữa rồi.
Đây chính là điểm mà Phạm Long Hà ghét La Kỳ.
La Kỳ chú trọng lợi ích bản thân hơn, trong công việc luôn ôm tâm thái dè dặt, luôn muốn thật cẩn thận không gây ra sai lầm lớn.
Mà mình thì chú trọng lợi ích công ty hơn, tận lực đem những nhiệm vụ này hoàn thành đến mức tốt nhất.
Đương nhiên.
Phạm Long Hà cũng không quảng đại như vậy.
Hắn thừa nhận, chính mình cũng có tư tâm.
Hắn cố gắng biểu hiện tốt nhất, cũng là vì lấy được công ty coi trọng.
Nếu như hắn không thể biểu hiện tốt hơn so với La Kỳ, vậy hắn vĩnh viễn chỉ có thể ở dưới La Kỳ làm một phó trưởng ban.
Cho nên có đôi khi, hắn chỉ có thể mạo hiểm, chỉ có thể cấp tiến, mới lấy được cơ hội biểu hiện.
Nhưng lần này...
Chính mình quá gấp gáp rồi.
Cho nên hôm nay mới bị La Kỳ bắt được thóp.
Bây giờ phải đánh cược!
Đánh cược Tiện Ngư trong vòng một tháng, có thể viết ra ca khúc vượt qua ca khúc chủ đề hiện tại!
Đánh giá ca khúc cũng có yếu tố chủ quan, nếu chất lượng không thể siêu việt tác phẩm cũ, rất khó để mình cược thắng.
Vấn đề là...
Bên phía Tiện Ngư có thể tiếp nhận cái đơn hàng độ khó cao này hay không vẫn còn là ẩn số.
Nếu như chuyện này không thành, vậy nguyện vọng thăng chức của mình, ít nhất trong vòng hai năm đừng nhắc tới nữa.
Trước đây hắn vốn là dựa vào ánh mắt đánh giá âm nhạc hơn người, mới miễn cưỡng lấy được vị trí phó trưởng ban, cùng trưởng ban La Kỳ giằng co nhiều lần.
Nhưng lần này...
Chơi đùa hơi lớn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận