Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1866. Rất gần hạng 1

Chương 1866. Rất gần hạng 1


Sở Cuồng và Tiện Ngư đều nằm trong top 10 hoàn toàn biến mất, Lâm Uyên dùng tên thật leo lên vị trí số hai trong bảng xếp hạng, đồng thời cũng được bôi đỏ tên cùng vị thứ nhất.

“Móa! Điên thật rồi!

Toàn bộ thế giới đều chấn kinh, dở khóc dở cười. Ba bảng lớn đều trở nên như vậy, hai thân phận cùng hợp nhất khiến tên thật Lâm Uyên leo lên hạng hai, đồng thời còn kéo theo cả hạng 1 gặp nguy cơ nữa.

“Ha ha, cái gì thế này?"

"Âm nhạc bảng thì kéo gần hơn với Tần Chân, bảng văn học thì kéo gần hơn với hạng 1, bảng vũ đạo cũng kéo chữ đỏ nốt. Lâm Uyên bị cái chú ‘lão nhị vạn năm' phản phệ sao?”

“Lão nhị vạn năm là thế nào?”

“Không tin cứ ngẩng đầu xem, trời cao rất công bằng sẽ không bỏ qua cho ai cả.”

“Lâm Uyên: Phí ca vương nhìn cho kỹ, đây mới chính là cực hình của lão nhị vạn năm.”

“Nhưng đó không phải là hạng 2 bình thường đâu, được bôi đỏ tên cùng với hạng 1 có nghĩa là số liệu của hai người rất gần nhau. Bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra biến hoá.”

“Những bảng khác thì không dám nói, bảng vũ đạo không có áp lực gì cả. Lúc nào Lâm Uyên muốn cũng có thể lấy được hạng 1, những vũ điệu hắn sáng tạo ra lúc trước sẽ ngày càng có sức ảnh hưởng thông qua các cuộc tranh tài chính thức, đến lúc đó phần thắng sẽ nằm trong tầm tay.”

“Bảng âm nhạc mới là phiền phức.”

“Chắc Lâm Uyên và ngôi đầu Tần Chân phải đối mặt với nhau một lần.”

“Tần Chân được người ta ca tụng là Tần Vương. Hắn nguyên quán là người Tần Châu, ngày còn bé theo gia đình đến Trung Châu. Dù gì trong huyết quản cũng chảy dòng máu của quê hương âm nhạc.”

“Bây giờ Tiện Ngư hay là Lâm Uyên mới thật sự là Tần Vương.”

“Vậy phải đợi Lâm Uyên chiến thắng Tần Chân rồi hãy nói.”

"Hai vị kia mà đối địch, chẳng khác nào sao Hỏa đụng Lam Tinh.”

"Quyết đấu, quyết đấu!"

"Mới nghĩ đến viễn cảnh hai vị này pk chính diện, thì nhiệt huyết toàn thân đã sôi trào.”

“Dù âm nhạc có top 10 nhưng Tần Chân, Lâm Uyên và Dương Chung Minh, Russell ra thì những người khác trong giới âm nhạc Lam Tinh đều không có cùng cấp độ.”

"Đúng vậy đấy."

"Russell, Dương phụ, có cảm giác là có thể pk với Tiện Ngư hoặc Tần Chân. Những người khác ngay cả tư cách quyết chiến cũng không có nốt.”

“Bảng văn học thì còn đơn giản hơn bảng âm nhạc nhiều.”

“Tiện Ngư và Sở Cuồng hợp nhất, ta cảm thấy hạng 1 chắc sắp bệnh đến nơi rồi. Không ngờ chỉ trong nháy mắt đã có đối thủ đuổi kịp đến sát đít của mình, khiến người ta thật lo lắng thay.”

"Ngươi nói ra tiếng lòng của ta rồi đó."

"Nhìn mấybảng danh sách, ta thấy nồng đậm mùi khói thuốc súng!"

“Bôi đỏ tên của hạng 1 và hạng 2, hiệp hội nghệ thuật đang đỏ thêm dầu vào lửa đây mà.”

“Tên đỏ có nghĩa là sắp thăng cấp hoặc số liệu rất gần, thật ra Tiện Ngư đã rất gần hạng 1 rồi. Nhưng nếu đặt cả hai song song với nhau, ai thua ai thắng vừa liếc mắt nhìn qua đã thấy ngay.”

"Hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương."

"Hiệp hội nghệ thuật đang khuyến khích hạng 1 và hang 2 đánh nhau một trận sống mái ta sống ngươi chết. Bảng vũ đạo, bảng âm nhạc, bảng văn học đều như thế, có người muốn nhìn thấy trận đại chiến kinh thiên động địa.”

Lâm Uyên bị người ta gài, dấu vết gài hàng quá lộ liễu. Dù cộng đồng mạng cũng chẳng phải loại não siêu to cũng có thể phân tích ra được. Trong ba bảng lớn thì Lâm Uyên đều xếp hạng hai, tên còn được bôi đỏ, dường như hiệp hội nghệ thuật đang dùng cách này để nói với hắn rằng:

“Chỉ cần ngươi đánh bại bọn hắn một cách danh chính ngôn thuận, thì ngươi sẽ đăng cơ làm vua.”

Cả cộng đồng mạng còn hiểu được dụng ý này của hiệp hội nghệ thuật, không lý gì Lâm Uyên lại không hiểu, và hắn cũng chẳng có gì bất mãn cả.

Tiện Ngư và Sở Cuồng hợp nhất mà được lên đỉnh sao? Làm gì có chuyện đơn giản như vậy, hiệp hội nghệ thuật sẽ không chỉ tính toán dựa trên sức ảnh hưởng như thế.

Dù sao đi nữa sức ảnh hưởng cũng chỉ là sức ảnh hưởng, không phải nhân tố quyết định của bảng xếp hạng. Bây giờ hắn đang rất gần với hạng 1 của ba bảng xếp hạng, tất nhiên là vì hiệp hội nghệ thuật muốn để hắn quyết chiến một trận cuối cùng với người ta rồi.

Đây là một cuộc chiến có tránh cũng không thoát được.

Ba vị đứng đầu bảng kia, ai chẳng phải là nhân long chi phụng. Có thực lực đứng đầu các lĩnh vực nghệ thuật lớn của Lam Tinh, há là người bình thường được sao?

Bọn họ bị Lâm Uyên uy hiếp, chẳng lẽ trong lòng không có suy nghĩ đề phòng, khó chịu nào ư? Bọn họ sẽ không ngồi im chờ chết mà dốc hết sức lực để bảo vệ ngôi vị của mình.

Khi Lâm Uyên đang nghĩ đến đây thì lại gặp lúc hệ thống giao nhiệm vụ mới. Là một nhiệm vụ tuổi thọ, gần đây Lâm Uyên không gấp lắm vấn đề này, thân thể của hắn cũng rất khoẻ mạnh.

Nếu nhiệm vụ này không đến, hắn cũng chỉ có thể sống đến năm bốn mươi tuổi năm. Đó cũng là phần thưởng cho việc hoàn thành nhiệm vụ lần trước.

Cũng may, nhiệm vụ mới đã đến. Lần này phần thưởng không tệ, nếu thuận lợi hoàn thành thì Lâm Uyên có thể sống đến sáu mươi tuổi, có thể nói là hời to rồi.

"Ngươi cuối cùng cũng tới." Lâm Uyên cũng không nhịn được mà cảm khái.

Hệ thống đáp lại: "Sau này hệ thống sẽ còn công bố nhiệm vụ tuổi thọ mới, nhưng cũng cần ký chủ liên tục xây dựng sức ảnh hưởng mới có thể khởi động.”

Được thôi, không phải chỉ là quyết đấu thôi sao, vậy hắn sẽ đấu cùng họ là được. Những nhiệm vụ khác không cần gấp, riêng chỉ có nhiệm vụ tuổi thọ thì Lâm Uyên phải bất chấp mọi thứ để hoàn thành cho bằng được.

Ai mà chẳng muốn sống lâu hơn một chút, hắn không muốn đang tráng niên khoẻ mạnh lại đột ngột qua đời đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận