Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 111: Thật tàn ác (1)

Trên đường đi, Đường Chính gọi điện cho đứa con gái yêu quý của mình.

"Tiểu Nhã, ba đã hẹn với người bạn kia là tối nay sẽ đi ăn bữa cơm chung, đến lúc ấy con phải qua đó với ba." Đường Chính nhắc nhở con gái của mình.

"Ba, chẳng phải con đã nói con có bạn trai rồi sao? Ba không thể bắt con đi xem mắt." Đường Thanh Nhã không hài lòng nói.

"Con là con gái ba, chẳng lẽ ba lại không hiểu con? Đừng lừa ba, ba không tin con có bạn trai đâu." Đường Chính cười một tiếng rồi nói.

"Con thật sự đã có bạn trai mà!" Đường Thanh Nhã lớn giọng.

"Được rồi, ba đã gần đến nhà, trừ khi con cũng gọi người đến đây để ba gặp mặt, nếu không ba sẽ không tin đâu." Đường Chính nói.

Bây giờ chỉ còn khoảng hai mươi phút nữa là sẽ đến nhà Đường Chính, dù con gái ông có nổi hứng lên tìm người giả danh cũng không kịp.

"Ba, hôm nay con đã kêu anh ấy đến, anh ấy đang chuẩn bị để gặp ba." Đường Thanh Nhã nói.

"Được." Đường Chính cười một tiếng, sau đó quay sang nói với tài xế: "Lái nhanh đi, tôi không thể chờ đến lúc có thể gặp con rể tương lai rồi."

Tài xế nghe xong, đạp mạnh ga tăng tốc.

Đoạn đường thông thường mất khoảng hai mươi phút, hôm nay chỉ mười phút đã đến nơi.

Đường Chính vững chãi đi vào phòng khách, muốn nhìn xem chiêu trò của con gái mình như thế nào.

Trong phòng khách chỉ có hai người.

Một là Vương Chấn Hưng, còn lại là Đường Thanh Nhã.

"Lão Vương cậu cũng tới à." Đường Chính chào hỏi Vương Chấn Hưng, sau đó quay sang cười hỏi với hướng con gái Đường Thanh Nhã: "Tiểu Nhã, bạn trai con đâu?"

Đã quen với hình tượng con gái ngoan ngoãn, nên lần đầu nổi loạn thế này cô ấy có chút căng thẳng, sau khi hít sâu một hơi, cô ấy nhẹ nhàng trả lời Đường Chính: "Xa tít tận trời, gần ngay trước mắt ạ."

Đường Chính ngạc nhiên một chút, nhìn quanh lại không có người nào khác, bỗng nhiên nhìn ánh mắt Đường Thanh Nhã với Vương Chấn Hưng mới dần hiểu ra được.

"Bạn trai mà con nói, là chú Vương của con sao?" Đường Chính cười lớn.

"Đúng ạ, chúng con đang hẹn hò." Đường Thanh Nhã mạnh mẽ gật đầu.

"Hahaha..." Đường Chính cười to, nhìn Vương Chấn Hưng mà nói: "Người anh em, cậu cũng thiệt là, một người lớn như cậu sao lại diễn trò với đứa trẻ này thế."

Vương Chấn Hưng cũng cười, nhưng không nói gì.

"Tiểu Nhã, con muốn tìm một bia đỡ đạn cũng không nên tìm chú Vương chứ, ai mà tin hai người ở bên nhau được chứ." Đường Chính cười châm chọc, sau đó lại nói: "Đừng đùa giỡn nữa, tối nay cùng nhau ăn bữa cơm đi."

"Ba, con không có nói đùa, con và chú Vương thật sự đang hẹn hò." Đường Thanh Nhã nghiêm túc nói.

Đường Chính lười quan tâm đến con gái, vừa cười vừa tiến tới vỗ vai Vương Chấn Hưng: "Đã tới đây rồi, ở lại đây ăn cơm luôn đi, anh em chúng ta đã lâu không cùng nhau uống mấy chén..."

Chưa kịp nói hết câu, Đường Chính đột nhiên chú ý đến chai rượu đỏ quen thuộc đặt trên tủ phòng khách.

Ông nhanh chân đến để xem, trong nháy mắt đã hét lên: "Ai đã mở chai Romanee-Conti của tôi?!"

Chai rượu này ông đã cất giấu hơn mười năm, coi nó như báu vật, chưa bao giờ dám uống!

"Tối hôm qua là đêm đặc biệt, con và chú Chấn Hưng đã ở bên nhau, chú ấy đến nhà chúng ta ăn cơm, không còn gì để chiêu đãi nên con đã mở chai Romanee-Conti này." Đường Thanh Nhã nhỏ giọng nói.

"Lão Vương à, cậu thật vô tình, lợi dụng lúc tôi không có ở nhà liền lừa dối Tiểu Nhã mở chai Romanee-Conti của tôi." Đường Chính trách móc nhìn Vương Chấn Hưng.

"Nếu tôi thực sự dụ dỗ Tiểu Nhã mở chai Romanee-Conti của ông thì chai rượu này không còn nhiều đến vậy đâu." Vương Chấn Hưng giơ tay, tỏ vẻ vô tội.

"Tiểu Nhã, tủ rượu nhà chúng ta cất rất nhiều rượu ngon, tại sao con lại dùng chai Romanee-Conti này để mời lão Vương?"

Rượu hiếm cũng đã được mở ra, Đường Chính cũng không định truy xét cái gì, thậm chí còn định lát nữa sẽ cùng Vương Chấn Hưng thưởng thức nó, lý do ông hỏi vậy là vì ông cảm thấy hơi lạ.

"Ba, con đã nói với ba rồi, vì để kỷ niệm ngày con và chú Chấn Hưng ở bên nhau, nên con đã mở chai Romanee-Conti này để tiếp đãi chú ấy." Đường Thanh Nhã giải thích.

Đường Chính đương nhiên không tin chuyện hai người ở bên nhau, ông đã đặt một câu hỏi khác: "Tại sao chai rượu này còn nhiều như vậy?"

Ông thừa biết Vương Chấn Hưng rất háo hức với chai Romanee-Conti này từ lâu.

Đã mở rượu rồi, không có lý do gì Vương Chấn Hưng chỉ uống một ít, hắn ít nhất phải uống hết nửa chai này mới bình thường.

Chăm chú nhìn con gái của mình, Đường Chính tò mò đợi câu trả lời.

"Bởi vì... sau khi uống một chút rượu, chú Chấn Hưng bỗng nhiên kéo con vào phòng..." Thấy Đường Chính không tin chuyện của bọn họ, Đường Thanh Nhã trực tiếp nói ra một tin tức "nặng đô" hơn.

Nghe thấy vậy, Đường Chính ngẩn người, nghi ngờ đi vào phòng con gái mình kiểm tra, sau đó vén chăn lên nhìn một cái.

Trên bộ chăn ga sáng màu, có mảng sắc đỏ kinh người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận