Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 51: Tuyển chính thức trước thời hạn

Phải mất nửa buổi sáng, việc của Tần Dật mới chính thức được định.

"Ngoan ngoãn ở trong xưởng điện tử này làm ốc vít. Mặc dù có hơi vất vả nhưng ở độ tuổi của con nên rèn luyện cho tốt, có thời gian mẹ sẽ đến gặp con." Hứa Du Nhu nói với Tần Dật đang không bằng lòng.

"Mẹ, mẹ thật sự định để con làm việc ở đây sao?" Tần Dật đau khổ nói.

"Là con nói mình trưởng thành rồi, muốn ra ngoài kiếm tiền nuôi mẹ, giờ hối hận ư?" Hứa Du Nhu có hơi luyến tiếc, nhưng nghĩ đến chuyện trong lòng con trai chỉ luẩn quẩn ý định tìm nhà họ Hàn gây phiền phức, thì chi bằng để nó ở xưởng điện tử chịu khổ làm ốc vít.

"Đương nhiên không phải, con nhất định sẽ kiếm thật nhiều tiền cho mẹ." Tần Dật nói.

"Mẹ không mong con kiếm được nhiều tiền, mẹ chỉ cần con khỏe mạnh bình an là được." Sắc mặt Hứa Du Nhu dịu lại.

Hai người ở cổng xưởng trò chuyện một lúc, một tổ trưởng dây chuyền sản xuất đi tới, giục Tần Dật đi theo làm quen môi trường trong xưởng.

Tần Dật đi theo tổ trưởng vào trong xưởng.

Hứa Du Nhu nhìn đến khi bóng hình con trai khuất khỏi tầm mắt rồi mới rời đi, đi thẳng tới chợ mua rau.

Lúc sáng, không biết Tần Dật làm gì mà khiến cống thoát nước bị tắc, chỉ có thể nhờ Vương Chấn Hưng tối qua xem thử.

Đương nhiên Hứa Du Nhu muốn mua chút đồ ăn chiêu đãi anh.

[ Ký chủ khiến vai chính Tần Dật vào xưởng chế tạo ốc vít, ảnh hưởng đến hướng đi cốt truyện, nhận được 200 điểm phản công. Giá trị may mắn vai chính Tần Dật -20, giá trị may mắn của ký chủ +20! ]

Vương Chấn Hưng đang ở văn phòng giao việc cho Lâm Khả Khanh, vui vẻ nhận phần thưởng.

"Ông chủ, sao ngài lại cười?" Lâm Khả Khanh chú ý tới biểu cảm của Vương Chấn Hưng, tò mò hỏi.

Tất nhiên Vương Chấn Hưng sẽ không nói cho Lâm Khả Khanh biết, anh đổi chủ đề: "Thời gian này cô biểu hiện không tồi, tôi quyết định kết thúc kì thực tập của cô trước thời hạn, chính thức nhận cô làm thư ký, lương một năm 70 vạn, tôi sẽ bảo bộ phận pháp lý soạn một bản hợp đồng, chốc nữa cô qua xem, không có vấn đề gì thì ký vào."

Anh nhớ trong sơ yếu lý lịch Lâm Khả Khanh nộp lúc ứng tuyển, hôm nay là sinh nhật của cô.

Để Lâm Khả Khanh chuyển thành chính thức trước thời hạn coi như một trong số những món quà sinh nhật của cô.

"Thật... Thật sao?" Lâm Khả Khanh há hốc cái miệng nhỏ hồng hào, rất kinh ngạc.

"Tôi không muốn nói lại lần thứ hai, một tiếng nữa nhớ đến bộ phận pháp lý, đến muộn tôi sẽ thu hồi quyết định này." Vương Chấn Hưng nghiêm nghị nói.

"Tôi biết rồi ông chủ, giờ đi làm việc, một tiếng nữa đến bộ phận pháp lý ký hợp đồng!"

Lâm Khả Khanh làm việc trước.

Tới giờ lập tức đến bộ phận pháp lý ký hợp đồng.

Sau đó quay lại văn phòng tiếp tục chăm chỉ làm việc, hy vọng có thể tan làm đúng giờ.

Hôm nay là sinh nhật cô, mẹ cô là Lưu Phương đã hẹn trước với cô sẽ đến nhà cô thuê nấu một bàn đồ ăn ngon để chúc mừng sinh nhật cô.

Lâm Khả Khanh muốn về nhà đúng hẹn.

Chẳng mấy chốc đã chạng vạng tối.

Lâm Khả Khanh đã làm xong những việc ông chủ giao, cũng đã báo cáo với ông chủ.

"Hôm nay biểu hiện không tồi." Vương Chấn Hưng nghe xong gật đầu tán thưởng.

"Ông chủ, tôi có thể tan làm được chưa?" Lâm Khả Khanh mở to mắt mong chờ hỏi.

"Tan làm? Biểu hiện tốt như vậy thì ở lại tăng ca đi." Vương Chấn Hưng mỉm cười, sau đó lại xếp một đống công việc cho Lâm Khả Khanh.

Nghe vậy, Lâm Khả Khanh gật đầu hai cái.

Có lẽ phải đến 11,12 giờ tối mới làm xong việc Vương Chấn Hưng giao cho.

"Ông chủ, mấy việc này chắc không gấp đâu, có thể..."

Lâm Khả Khanh thận trọng muốn cò kè mặc cả.

Nhưng còn chưa nói xong đã thấy ánh mắt áp bức của Vương Chấn Hưng.

"Tôi... Tôi đi làm ngay." Lâm Khả Khanh chán nản nói.

Sau khi giao việc cho Lâm Khả Khanh, Vương Chấn Hưng tan làm đúng giờ.

Nhiều nhân viên cũng lần lượt tan làm.

Toàn bộ tòa nhà dần trở nên vắng vẻ.

"Giao cho tôi nhiều việc như vậy để được tan làm, ông chủ xấu xa quá!"

"Đáng lẽ vừa rồi mình nên phản đối, sợ anh ta làm gì, chẳng lẽ anh ta còn có thể ăn thịt người?"

"Hay mình trộm tan làm? Dù sao ông chủ cũng không có ở đây, cũng chẳng ai để ý tới mình."

"Không được không được, ngoài hành lang có camera giám sát, ngày mai ông chủ xấu xa này mà check camera thì sẽ biết mất."...

Lâm Khả Khanh phàn nàn trong lòng, cô muốn bỏ việc trực tiếp tan làm nhưng lại sợ ngày mai phải đối mặt với cơn thịnh nộ của ông chủ.

Cô đấu tranh tâm lý một lúc rồi chấp nhận số phận, tiếp tục làm việc.

Nhưng một lát sau, đèn văn phòng chợt tắt.

"Cúp điện sao?" Lâm Khả Khanh kinh ngạc.

Bỗng nhiên cửa văn phòng mở ra.

Có người dùng xe đẩy một cái bánh kem mười tầng vào, vừa đi vừa hát chúc mừng sinh nhật.

Sau khi bài hát chúc mừng sinh nhật kết thúc, một nữ nhân viên có quan hệ tốt với Lâm Khả Khanh tiến đến đội một chiếc vương miện công chúa xinh đẹp lên đầu cô, khoảng hai mươi người theo sau đó cùng đồng thanh chúc mừng cô.

"Lâm Khả Khanh, sinh nhật vui vẻ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận