Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 115: Bảo vật gia truyền (2)

Người phụ nữ trời sinh mang nhiều may mắn thường được sinh ra trong những gia đình quyền quý.

Tần Dật cũng tự hiểu lấy mình, hiểu rõ bản thân bây giờ không có tiền không có tiếng, muốn ở bên người phụ nữ quyền quý như vậy là việc vô cùng khó khăn.

Trừ khi cậu ta có thể lập tức có được sự chống lưng từ gia đình, nếu như vậy thì mới xứng với người phụ nữ của gia đình quyền quý kia.

Tần Dật suy tư chốc lát, đột nhiên lẩm bẩm: "Thiếu gia của tập đoàn Chấn Hưng, thân phận này quả thật không tồi..."

Rời khỏi nghĩa trang quay về nhà.

Hiện tại mới bốn giờ rưỡi chiều mà Hứa Du Nhu đã bắt đầu nấu cơm rồi.

Tần Dật dựa vào kinh nghiệm lúc trước, biết sau khi Hứa Du Nhu nấu cơm xong thì sẽ sửa soạn thật xinh đẹp để đi hẹn hò, qua ngày hôm sau mới trở về.

Tần Dật xuống bếp, nói với Hứa Du Nhu: "Mẹ, hôm nay mẹ làm nhiều món như vậy à, một mình con ăn không hết đâu, hay là mẹ gọi chú Vương qua đây rồi cùng ăn."

Nghe thấy câu này, Hứa Du Nhu ngây người, cho rằng bản thân đã nghe nhầm rồi.

Tần Dật dối lòng: "Mẹ, mẹ nuôi con lớn từng này thật sự không dễ dàng. Trước đây con không nên phản đối mẹ theo đuổi hạnh phúc của mình. Bây giờ con nghĩ thông rồi nên đồng ý với chuyện của mẹ và chú Vương."

Hứa Du Nhu kinh ngạc hỏi: "Con nói có thật không Tiểu Dật?"

Tần Dật lộ ra nụ cười của trẻ ngoan: "Đương nhiên rồi, mau gọi chú Vương qua đây ăn cơm đi, để con gửi lời xin lỗi đàng hoàng tới chú ấy vì trước kia đã cãi vã mà xúc phạm chú ấy."

Đối với Hứa Du Nhu mà nói, Tần Dật có đồng ý chuyện của chị và Vương Chấn Hưng hay không, bây giờ đã không còn quan trọng nữa.

Nhưng vì sự hòa thuận trong gia đình, Hứa Du Nhu vẫn mong được thấy quan hệ giữa Tần Dật và Vương Chấn Hưng trở nên hòa hợp.

Hứa Du Nhu tắt bếp ngừng nấu, sợ Vương Chấn Hưng đến muộn thì thức ăn sẽ nguội mất. Lau tay rồi rời khỏi phòng bếp, lấy điện thoại ra gọi cho Vương Chấn Hưng.

"Tần Dật muốn xin lỗi anh?" Vương Chấn Hưng nghe thấy tin này suýt nữa cười thành tiếng.

"Em thấy thằng bé có vẻ rất có thành ý, nhưng nếu anh không muốn đến thì thôi."

Đương nhiên Hứa Du Nhu sẽ không ép buộc người yêu, khiến anh phải làm chuyện anh không muốn.

Vương Chấn Hưng mỉm cười đồng ý: "Đến, anh nhất định sẽ đến. Chỉ là sau khi tan làm có công việc cần bàn, chắc sẽ đến muộn một chút."

Đương nhiên anh biết Tần Dật đang giả tình giả nghĩa, chỉ là anh tò mò bên trong hồ lô của Tần Dật bán thuốc gì. (1)

Sắp phải tan làm, trong lúc đang báo cáo công việc, Lâm Khả Khanh đột nhiên nói: "Em nghe Thiến Thiến nói, trên đường Cát Tinh có một nhà hàng dành cho tình nhân mới mở, nghe nói đồ ăn ở đó ăn cũng không tồi."

Với sự thông minh của Vương Chấn Hưng, đương nhiên biết thư kí nhỏ muốn dùng bữa với anh sau khi tan làm.

Chỉ là sau khi tan làm anh vẫn còn hai cuộc hẹn liên tiếp nhau, lịch trình hơi bận rộn.

Vương Chấn Hưng nói với Lâm Khả Khanh: "Lát nữa tôi có công việc phải bàn, không thể đi ăn với em rồi."

Lâm Khả Khanh 'ồ' một tiếng, chút thất vọng hiện lên gương mặt trắng mịn xinh đẹp của cô.

Vương Chấn Hưng thấy vậy, đột nhiên nhớ tới điều gì, mở ngăn kéo lấy ra một chiếc vòng tay ngọc bích tinh xảo.

Vương Chấn Hưng trịnh trọng nói: "Đây là vòng tay gia truyền nhà tôi, tặng cho em đó."

Lâm Khả Khanh được sủng mà sợ: "Bảo vật gia truyền sao... thứ quý giá như vậy làm sao em dám nhận."

Vương Chấn Hưng mặt mày thâm tình, nhẹ nhàng nói: "Vốn dĩ là dành cho vợ tương lai của tôi, bây giờ chỉ là đưa trước cho em mà thôi."

[Hảo cảm của nữ chính Lâm Khả Khanh dành cho ký chủ +5, tổng độ hảo cảm lúc trước là 78 (tình thâm không đổi)]

"Hóa ra anh đã coi em là vợ của anh rồi sao..."

Lâm Khả Khanh cảm động đến mức bật khóc. Nước mắt lăn dài trên đôi mắt long lanh, cô mở rộng cánh tay trắng nõn thon thả, nhào tới ôm anh.

(1)Không biết bên trong hồ lô bán thuốc gì: Ở đây ý nói lòng người khó đoán, thường ra vẻ bí ẩn. Không biết người ta đang định làm gì.

Vốn dĩ đã tan làm rồi nhưng Vương Chấn Hưng vẫn phải tăng ca gần một tiếng nữa, sau đó mới về nhà.

Biệt thự của Vương Chấn Hưng không có người giúp việc thường trú, việc dọn dẹp vệ sinh trong biệt thự đều do người giúp việc thuê theo giờ xử lí, cũng không có dì nấu ăn.

Chỉ là nếu đã mời Đường Thanh Nhã đến ăn cơm thì đương nhiên cũng sẽ có chuẩn bị.

Vương Chấn Hưng sớm đã mời đầu bếp lớn của khách sạn đến biệt thự, chuẩn bị một bàn thức ăn thật thịnh soạn.

Chuẩn bị bữa tối xong xuôi, ngoại trừ trả số lương mà đầu bếp đáng được nhận ra, Vương Chấn Hưng còn cho đầu bếp một khoản phụ phí không nhỏ.

Vị đầu bếp cười toe toét đến tận mang tai, cung kính chào hỏi một tiếng rồi rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận