Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 70: Y thuật tổ truyền

"Mấy năm không gặp, chú Vương cũng thay đổi nhiều lắm." Đường Thanh Nhã nghiêm túc đánh giá Vương Chấn Hưng.

"Có sao? Thay đổi chỗ nào?" Vương Chấn Hưng hơi ngạc nhiên.

"Trở nên càng..." Đường Thanh Nhã đang tính nói trở nên càng đẹp trai, nhưng đột nhiên cảm thấy nói người lớn như vậy thì hơi không thích hợp, cho nên đổi lại nói: "Trở nên càng chững chạc!"

"Haha, bình thường thôi." Vương Chấn Hưng cười, sau đó vô ý hỏi: "Bây giờ có lẽ Tiểu Nhã tốt nghiệp rồi chứ, dự định thừa kế gia nghiệp hay tự mình lập nghiệp đó?"

"Dạ tiếp nhận việc làm ăn trong nhà." Đường Thanh Nhã chẳng hề do dự mà trả lời.

Đường Chính, ba cô ấy, tình trạng sức khỏe mấy năm nay không được tốt lắm, thường xuyên phải đi bệnh viện.

Đường Thanh Nhã là đứa con ngoan hiếu thảo, cho nên muốn thừa kế gia nghiệp, không muốn ba tiếp tục cực nhọc vì chuyện công ty nữa.

"Thật sự là đứa trẻ ngoan, thừa kế gia nghiệp cũng tốt đấy." Vương Chấn Hưng khen ngợi, đối với câu trả lời của Đường Thanh Nhã không hề bất ngờ chút nào.

Từ nhỏ Đường Thanh Nhã đã là đứa trẻ ngoan ngoãn, nghe lời người lớn, chưa từng nổi loạn, lớn lên thừa kế gia nghiệp cũng là lẽ đương nhiên.

"Đúng rồi, mấy năm không gặp, chắc là Tiểu Nhã có bạn trai rồi chứ?" Vương Chấn Hưng đột nhiên nghĩ đến gì đó liền trêu chọc nói.

"Chưa ạ." Đường Thanh Nhã lắc đầu.

"Vậy chắc cũng từng yêu đương rồi chứ?" Vương Chấn Hưng lại hỏi.

"Cũng chưa ạ." Đường Thanh Nhã tiếp tục lắc đầu.

Vương Chấn Hưng hơi kinh ngạc.

Đường Thanh Nhã đã hai mươi hai tuổi rồi, vậy mà còn chưa từng yêu đương?

Thời đại bây giờ, ngay cả người hai mươi hai tuổi còn xử nữ cũng khó tìm.

Huống hồ Đường Thanh Nhã còn xinh đẹp như vậy, nhất định là có rất nhiều người theo đuổi.

Thế mà lại chưa từng yêu đương.

Quả thực là không thể tin được.

Trừ khi...

Một suy nghĩ vụt qua trong đầu Vương Chấn Hưng, lập tức kiểm tra thông tin của Đường Thanh Nhã.

[ Nữ chính: Đường Thanh Nhã ]

[ Giá trị may mắn: 231 ]

[ Hào quang nữ chính: 209 ]

[ Giá trị chiến đấu: 36 ]

[ Giá trị quyến rũ: 99 ]

[ Năng lực/ Bàn tay vàng: Đầu óc kinh doanh cao cấp ]

[ Đường mệnh cách: vận tài lộc (cao cấp), vận đánh cuộc (cao cấp), vượng phu (sơ cấp) ]

Sau khi quét mắt nhìn thông tin về Đường Thanh Nhã hiển thị trong đầu, Vương Chấn Hưng ngay lập tức bừng tỉnh.

Điều vốn cho là không hợp lý lập tức trở nên hợp lý.

Là nữ chính, chưa từng yêu đương thì bình thường quá rồi.

Lâm Khả Khanh cũng như vậy.

Thậm chí chỉ là vai phụ liên quan đến tình tiết truyện như Phùng Thiến Thiến cũng chưa từng yêu đương.

Hiểu rõ những điều này, Vương Chấn Hưng không khỏi buồn rầu.

Là một kẻ phản diện hợp cách, có thể bỏ qua cho nữ chính à?

Chắc chắn là không thể rồi.

Khi xưa anh coi Đường Thanh Nhã như con cháu trong nhà, nhưng bây giờ...

[ Ký chủ nảy sinh suy nghĩ gian ác với nữ chính Đường Thanh Nhã, điểm hào quang phản diện +20 ]

Vương Chấn Hưng nhanh chóng nhận được thông báo nhắc nhở.

Cái này cũng được?

Vương Chấn Hưng nhìn Đường Thanh Nhã, tưởng tượng một vài hình ảnh không thể miêu tả.

Chỉ là lần này không hề nhận được thông báo của hệ thống.

Vương Chấn Hưng trực tiếp từ bỏ, đoán chừng chỉ được nhận phần thưởng một lần, không thể lợi dụng bug được rồi.

"Tiểu Nhã, có thời gian chú sẽ đến nhà cháu chơi."

Tránh cho Đường Thanh Nhã phòng bị, Vương Chấn Hưng không cùng cô ấy nói chuyện thêm, lúc này vừa hay thấy một người bạn, sau khi nói với Đường Thanh Nhã xong, nhân tiện đi qua chào hỏi với bạn.

'Mấy năm không gặp, chú Vương chẳng những không hề già đi mà ngược lại càng trẻ ra, hơn nữa còn rất hấp dẫn, chỉ là sao chú Vương vẫn chưa kết hôn nữa nhỉ?'

Đường Thanh Nhã nhìn bóng dáng không xa kia, thầm lẩm bẩm trong lòng.

Vương Chấn Hưng và bạn bè hỏi thăm vài câu, rất nhanh đã nhìn thấy Hàn Mi.

Hàn Mi đi tới đi lui trong đám khách khứa, chào hỏi với từng người quen, cuối cùng đến bên cạnh Vương Chấn Hưng.

"Vương tổng cũng đại giá quang lâm đến, hoan nghênh hoan nghênh." Hàn Mi nở nụ cười, chào hỏi bình thường, thấy sắc mặt Vương Chấn Hưng rất tốt bèn nhỏ giọng hỏi: "Nhìn có vẻ tinh thần khá tốt đấy, tối qua nghỉ ngơi khỏe rồi à?"

"Đương nhiên, Hàn tổng muốn đổi chỗ khác nói chuyện không?" Vương Chấn Hưng nhỏ giọng trả lời.

"Cũng không phải không được, nhưng chỉ có thời gian hai bài hát, đi theo tôi." Hàn Mi còn phải tiếp đãi khách khứa, đương nhiên không thể vắng mặt quá lâu được.

"Cái này thì chị hơi không tôn trọng người ta rồi đó." Vương Chấn Hưng ngạc nhiên.

"Thôi kính nhờ, thời gian hai bài hát là tôi đã tôn trọng chú lắm rồi." Hàn Mi nghiêm túc nói.

"Xem ra ấn tượng đầu tiên thật sự rất quan trọng." Vương Chấn Hưng không nhịn được mà cảm thán.

"Vậy thì ấn tượng lần thứ hai phải cố gắng hơn đó, mong là chú có tiến bộ một chút." Mặc dù Hàn Mi nói như vậy nhưng không hề ôm hi vọng gì lớn. Vừa nói xong, đột nhiên ôm lấy ngực.

"Sao thế, khó chịu à?" Thấy Hàn Mi như vậy, Vương Chấn Hưng nghi ngờ hỏi.

"Bỗng nhiên tim đập nhanh quá." Hàn Mi nhíu mày.

"Đưa tay cho tôi." Vương Chấn Hưng nói.

Hàn Mi không hiểu nhưng vẫn nghe lời đưa tay ra.

Vương Chấn Hưng bắt mạch cho chị ta: "Chị vẫn khỏe, chỉ là nội tiết tố hơi mất cân bằng, có lẽ thường xuyên mất ngủ."

"Một ông chủ công ty như chú mà còn biết khám bệnh nữa à?" Hàn Mi vô cùng kinh ngạc.

"Tổ tiên nhà tôi là thầy thuốc mà, y thuật tổ truyền." Vương Chấn Hưng thuận miệng bịa ra một lý do.
Bạn cần đăng nhập để bình luận