Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 401: Phá vỡ kỷ lục (2)

Ở một góc khác.

Sau khi làm lễ xong, Diệp Quân Lâm được mọi người vây quanh, cùng nhau bước ra khỏi đại điện, giống như vì sao đang tỏa sáng vậy.

Lúc này hắn đang dùng thân phận giả là Lâm Quân Dạ, lại càng trở thành "ngôi sao sáng" được săn đón hơn cả Tô Minh.

Mọi người đua nhau hỏi han lai lịch của Lâm Quân Dạ.

Người đi cùng Diệp Quân Lâm giới thiệu rằng hắn là bà con xa của mình, từ xa đến, không phải người Lạc Đô.

Nghe vậy, mọi người đều ngạc nhiên. Không phải người Lạc Đô mà cũng nhận được chúc phúc của tiên hiền sao?

Tuy rằng trường hợp như vậy không phải là không có, nhưng rất hiếm.

Tuy nhiên, điều này cũng không ảnh hưởng gì đến việc các gia tộc danh môn, thế gia vọng tộc tranh nhau giới thiệu con gái của mình cho Diệp Quân Lâm.

Dù hắn không phải người Lạc Đô, nhưng nếu kết hôn với con gái Lạc Đô thì cũng coi như một nửa là người Lạc Đô rồi.

Hơn nữa, trong số mười hai vị tiên hiền, cũng có hai vị không phải người Lạc Đô.

Hai vị tiên hiền này là một nam một nữ. Vị tiên hiền nam là do cưới con gái Lạc Đô, còn vị tiên hiền nữ là gả đến Lạc Đô.

Có phải người Lạc Đô không, thật ra không quan trọng, quan trọng là có nguyện ý kết hôn với con gái Lạc Đô hay không.

Các gia tộc danh giá thi nhau tiếp cận Diệp Quân Lâm, muốn làm quen với hắn trước.

Lực lượng duy trì trật tự của Lục Phiến Môn cũng dồn hết sự chú ý vào Diệp Quân Lâm, ai nấy đều lộ vẻ hâm mộ không thôi.

Có người còn trêu chọc, bảo Hạ Hầu Lam cũng nên đến làm quen với hắn.

Hạ Hầu Lam cũng từng được tiên hiền võ đạo ban phúc, nhưng hào quang chỉ cao có một trượng rưỡi. So với ba trượng rưỡi của Diệp Quân Lâm thì kém xa.

Dù vậy, Hạ Hầu Lam vẫn rất kiêu ngạo, chỉ hơi hâm mộ một chút mà thôi. Muốn cô ta hạ mình, trừ phi đối phương là thánh hiền. Nhưng Hạ Hầu Lam biết rõ điều đó là không thể, bởi vì Lạc Đô đã hơn ba trăm năm rồi không xuất hiện thánh hiền.

Giữa đám đông.

Vương Chấn Hưng và Tần Ly Lạc đang trò chuyện trong lúc chờ đến lượt mình vào đại điện.

"Vương tiên sinh, anh không phải là người Lạc Đô phải không?"

Tần Ly Lạc tò mò hỏi. Cô chỉ cần nhìn vào phong thái và cách ăn mặc của Vương Chấn Hưng là có thể đoán được anh là người thành đạt. Nếu Vương Chấn Hưng là người Lạc Đô, cô không thể nào chưa từng nghe danh.

"Tôi đến từ Thanh Linh, lần này đến Lạc Đô là để dự đám cưới bạn, thấy nơi này có tiên hiền và là vùng đất linh thiêng nên muốn ở lại thêm một thời gian, tính toán đầu tư mở một chi nhánh công ty ở đây." Vương Chấn Hưng nói.

"Công ty của anh kinh doanh ngành nghề gì vậy?" Tần Ly Lạc dò hỏi.

"Tập đoàn Chấn Hưng chủ yếu sản xuất nhu yếu phẩm hóa chất hàng ngày. Nhưng nói đến việc mở chi nhánh, tôi muốn mở rộng sang những ngành nghề kinh doanh khác."

Tần Ly Lạc nghe vậy, đôi mắt đẹp không khỏi trợn to thêm vài phần. Cô đã từng chú ý đến thị trường chứng khoán nên không hề xa lạ gì với cái tên Tập đoàn Chấn Hưng này.

Ban đầu, cô cho rằng Vương Chấn Hưng chỉ là một ông chủ có gia sản vài trăm triệu, nhưng không ngờ sau lưng anh lại là một tập đoàn trị giá hàng chục tỷ!

Tần Ly Lạc đột nhiên hơi hoảng trong lòng. Cô tuy rằng từng trải, nhưng đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần gũi với một vị đại gia hàng chục tỷ như vậy.

"Anh muốn chi nhánh công ty của mình tham gia vào lĩnh vực nào?" Cô hỏi.

"Khoa học kỹ thuật." Vương Chấn Hưng trả lời.

Lĩnh vực nhu yếu phẩm của Tập đoàn Chấn Hưng đã bước vào giai đoạn bão hòa. Nếu muốn tiếp tục phát triển thì cần phải mở rộng ra thị trường nước ngoài.

Nhưng việc này cần phải có thời gian, không thể nóng vội được. Muốn Tập đoàn Chấn Hưng duy trì đà tăng trưởng, nhất định phải tìm kiếm lĩnh vực kinh doanh mới.

Nhìn vào xu hướng phát triển hiện nay của thế giới, việc tham gia vào lĩnh vực khoa học kỹ thuật là lựa chọn tốt nhất.

Đương nhiên, đây không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất chính là, trước mắt anh đang có một nhân tài như Tần Ly Lạc về quản lý và điều hành. Xét về năng lực và kinh nghiệm, Tần Ly Lạc còn hơn cả cô thư ký Lâm Khả Khanh.

"Từ lĩnh vực nhu yếu phẩm chuyển sang lĩnh vực khoa học kỹ thuật... Bước ngoặt này cũng hơi lớn rồi." Tần Ly Lạc kinh ngạc trước câu nói của Vương Chấn Hưng. Sau khi suy nghĩ một chút, cô lên tiếng nhắc nhở: "Ngành này không hề đơn giản, nếu không cẩn thận, số tiền đầu tư rất có thể sẽ đổ sông đổ bể."

"Chính vì vậy, tôi cần tìm một người đáng tin cậy để quản lý."

"Vậy anh đã tìm được chưa?" Tần Ly Lạc hỏi.

"Tôi nghĩ là tôi đã tìm được rồi." Vương Chấn Hưng mỉm cười.

"Ý anh là... tôi?" Với trí thông minh của mình, Tần Ly Lạc sao có thể không đoán được ý của anh.

Hai người tiếp tục trò chuyện, đề cập đến rất nhiều chủ đề. Tần Ly Lạc cảm thấy Vương Chấn Hưng rất nhiệt tình, ban đầu còn tưởng rằng đây là vì anh có ý với mình, nào ngờ anh lại muốn mời cô về làm việc...

Điều này khiến Tần Ly Lạc ít nhiều có chút thất vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận