Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 113: Chương 113: Chỉ để lại một giọt thật à

Vương Chấn Hưng cũng không khử trùng con dao, dùng tay kiểm tra một chút, xác định vị trí của tim, sau đó giơ dao lên như muốn đâm xuống.

"Thực sự như vậy có thể chữa khỏi sao?" Đường Thanh Nhã hoảng sợ vô cùng, không nhịn được hỏi anh.

"Chắc chắn chữa được." Vương Chấn Hưng tự tin nói.

"Dừng lại dừng lại, tôi không sao, hoàn toàn không sao hết!" Đường Chính bỗng mở mắt, hoảng hốt nói.

"Nhìn xem, không phải đã chữa khỏi rồi sao?" Vương Chấn Hưng đưa lại con dao gọt trái cây cho Đường Thanh Nhã, cười một tiếng.

Lúc này Đường Thanh Nhã mới hiểu, hóa ra ba của cô đang giả vờ.

"Lớn tuổi rồi, đừng quá kích động, nếu không dễ gặp tai nạn thật đấy." Vương Chấn Hưng vỗ vai ông ấy, nhắc nhở một tiếng.

Đường Chính đúng thật là đang tức giận, nhưng không đến nỗi phải ngất đi.

"Nếu là con gái cậu, cậu cũng sẽ như vậy thôi!" Đường Chính đứng dậy tránh khỏi tay anh, giận dữ nói.

"Chúng ta quen biết lâu như vậy, cậu không hiểu tôi à? Người trung thực như tôi, sao có thể tùy tiện làm bừa." Vương Chấn Hưng mặt đầy vẻ đáng tin nói.

"Vậy cái trên giường đó..." Đường Chính nghi ngờ.

"Cậu nói tới cái nước sốt cà chua đúng không?" Vương Chấn Hưng cười một tiếng.

Đường Chính bỗng hiểu ra, vội vàng quay lại phòng ngủ để kiểm chứng, phát hiện ra thật sự là nước sốt cà chua.

"Ồ, tôi hiểu rồi, Tiểu Nhã không muốn đi coi mắt, cho nên con đã cùng với chú Vương diễn một vở kịch như vậy. Thật ra ba cũng là người biết đúng sai, con nói không muốn thì ba sẽ không để con đi coi mắt nữa mà." Đường Chính mặt mày vui vẻ nói với con gái.

Đường Thanh Nhã suýt nữa thì mất kiểm soát, cô ấy đã lên kế hoạch tỉ mỉ để có thể thuận lợi ở bên Vương Chấn Hưng, làm sao có thể để điều đó bị phá hỏng.

"Trừ sốt cà chua ra, tất cả đều là thật, nếu không tin ba có thể hỏi chú ấy!"

Đường Thanh Nhã nghiêm túc nói với ba mình, ánh mắt không biết vô tình hay cố ý, liếc qua con dao gọt trái cây vừa mới để trên bàn, trong lòng âm thầm quyết định, nếu như Vương Chấn Hưng dám phủ nhận, cô ấy sẽ chết cho anh xem.

Vương Chấn Hưng không nói gì, chỉ dùng hành động để chứng minh, anh bước đến nắm lấy tay của Đường Thanh Nhã.

[ Ký chủ và Đường Thanh Nhã đã xác nhận mối quan hệ tình cảm, ảnh hưởng đến tình tiết truyện, nhận được 300 điểm phản công, giá trị may mắn của nhân vật chính Tần Dật -30, giá trị may mắn của ký chủ +30 ]

Cảm nhận được bàn tay to lớn ấm áp của anh, Đường Thanh Nhã dần bình tĩnh trở lại.

Nhìn thấy cảnh này, nụ cười trên mặt Đường Chính cứng đờ.

Cuộc sống này thăng trầm quá, thay đổi thất thường quá.

"Chấp nhận đi." Vương Chấn Hưng lại vỗ vai Đường Chính bày tỏ sự an ủi, nhưng ai cũng biết rằng, để Đường Chính có thể vui vẻ chấp nhận chuyện này ngay là điều không thể.

Và ngược lại, nếu Đường Chính có thể chấp nhận ngay lập tức, thì đối với Vương Chấn Hưng lại không phải là điều tốt.

Vì một khi Đường Chính hoàn toàn chấp nhận, anh phải lo về việc ông ấy sẽ sắp xếp cho anh và Đường Thanh Nhã đính hôn.

Do đó, Vương Chấn Hưng giả vờ như có một cuộc điện thoại, nói rằng công ty đang có việc gấp phải về xử lý.

"Đợi một chút, chú đem chai rượu này về đi." Đường Thanh Nhã vội vàng gọi anh lại.

"Nè, để lại một giọt cho ba." Đường Chính nói xen vào.

"Được ạ!" Đường Thanh Nhã nhanh chóng đồng ý, sau đó lấy một cái ly đế cao rót một ít rượu vào, sao đó đưa toàn bộ phần rượu còn lại cho Vương Chấn Hưng.

"Tiểu Nhã thật tốt, tối nay đến nhà chú cùng ăn bữa cơm nhé, chúng ta cùng thưởng thức chai Romanee-Conti này, lãng mạn lắm đó."

Vương Chấn Hưng vui vẻ nựng khuôn mặt mềm mại của Đường Thanh Nhã một cái, sau đó hạnh phúc ôm chai Romanee-Conti mà anh đã mong muốn từ lâu, nhanh nhẹn rời khỏi Đường gia.

"Vâng, hai ta không gặp không về." Đường Thanh Nhã nhẹ nhàng trả lời, mỉm cười ngọt ngào nhìn Vương Chấn Hưng rời đi.

"Chỉ để lại một giọt thật à..." Nhìn cái ly đế cao không chứa bao nhiêu rượu, Đường Chính gần như sụp đổ, than thở rằng nuôi con gái lớn không dễ gì.

Điều duy nhất an ủi ông ấy là, cuộc chiến tranh giành xem ai là ba của ai giữa ông ấy với Vương Chấn Hưng đã kết thúc, và ông ấy là người chiến thắng.

Uống xong ly rượu Romanee-Conti chỉ chứa một giọt, Đường Chính gọi con gái mình:

"Tiểu Nhã, ba không phản đối con với tên đó bên nhau nữa, tuy nhiên con phải hứa với ba một chuyện, đó là trước khi kết hôn với cậu ta, con nhất định phải giữ khoảng cách an toàn, biết không?"

"Được ạ, con nhất định sẽ không để chú ấy đụng vào dù chỉ là một đầu ngón tay!" Đường Thanh Nhã chân thành hứa hẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận