Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 365: Trở về

Dù Diệp Quân Lâm có cố gắng an ủi đến đâu cũng đều vô ích. Lạc Trúc Huyên và Kỷ Huyền Tâm vẫn chau mày ủ rũ. Bỗng Lạc Trúc Huyên lên tiếng: "Đêm nay em ở lại đây nhé, chị có vài lời muốn nói."

"Vừa hay em cũng có ý định đó." Kỷ Huyền Tâm gật đầu đồng ý.

Hai người cùng chung nỗi niềm sầu muộn, tụ tập bên nhau tâm sự, dù sao cũng tốt hơn là mỗi người tự gặm nhấm nỗi buồn một mình.

Suốt khoảng thời gian Vương Chấn Hưng mất tích, Kỷ Huyền Tâm thường xuyên đến Lạc gia ở cùng Lạc Trúc Huyên.

"Dì, về, về..." Lạc Tư hớt hải chạy từ ngoài vào, đến trước mặt Lạc Trúc Huyên, thở không ra hơi, lời nói cũng lắp bắp.

"Dù gì cháu cũng là người của cơ quan công an, hoảng hốt, luống cuống như vậy còn ra thể thống gì nữa." Lạc Trúc Huyên nghiêm giọng trách mắng.

"Trở về rồi," Lạc Tư hít một hơi lấy lại bình tĩnh, nói: "Anh, anh ta trở về rồi."

"Ai, ai trở về rồi?" Lạc Trúc Huyên khó tin, bởi vì sợ hãi hy vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn.

Suốt thời gian Vương Chấn Hưng mất tích, cô thỉnh thoảng nằm mơ thấy anh trở về.

"Còn có thể là ai, dượng tương lai của cháu, hắn ta trở về rồi!" Lạc Tư mừng rỡ thốt lên.

"Anh ấy ở đâu?!" Nét mặt tiều tụy của Lạc Trúc Huyên bỗng chốc rạng rỡ hẳn lên, xúc động đến nỗi tay run run, nắm chặt lấy cánh tay Lạc Tư hỏi dồn.

"Vừa đến Lạc gia, giờ này chắc là đang ở phòng khách rồi." Lạc Tư đáp.

Nghe vậy, Lạc Trúc Huyên vội buông tay Lạc Tư, nhấc làn váy dài chạy thẳng về hướng phòng khách.

Vì quá vội, cô không để ý đến bậc thềm, suýt nữa thì vấp ngã. May mà Kỷ Huyền Tâm kịp thời đỡ lấy cô, tránh cho cô "tiếp xúc thân mật" với mặt đất.

Lạc Trúc Huyên và Kỷ Huyền Tâm tay trong tay, men theo con đường nhỏ trong vườn hoa đi về phía phòng khách.

"Còn nói mình hoảng hốt, luống cuống, dì còn khoa trương hơn mình gấp bội." Lạc Tư nhìn thấy bộ dạng lóng ngóng, mất hết phong thái thường ngày của Lạc Trúc Huyên, không nhịn được cười trêu chọc.

Nói xong, cô lại cảm thán: "Nhưng... dượng tương lai quả thật rất có mị lực, cũng khó trách dì lại lo lắng đến vậy."

Lạc Tư cũng định đi đến phòng khách xem thử, nhưng đột nhiên nhìn thấy Diệp Quân Lâm đứng bên cạnh với vẻ mặt không vui: "Tiểu Diệp, sao mặt em trắng bệch thế kia, có chỗ nào không khỏe sao?"

"Ah... vậy sao?" Diệp Quân Lâm sực tỉnh, theo bản năng đưa tay sờ lên mặt, nói:

"Không phải là không khỏe, chỉ là nhìn thấy mẹ vui vẻ như vậy, em cũng vui lây thôi."

Nói rồi, cậu ta cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo.

"Đi nào Tiểu Diệp, chúng ta cùng đến phòng khách xem sao." Lạc Tư xoay người, bước lên phía trước.

'Tên họ Vương này, thế mà thật sự trở về, đúng là không nên lắm miệng cầu nguyện cho anh ta... ' Diệp Quân Lâm thầm hối hận, rồi bất đắc dĩ bước theo Lạc Tư.

Vừa đến phòng khách, cậu ta liền nhìn thấy hai người phụ nữ đang vừa khóc vừa cười, nép vào lòng Vương Chấn Hưng.

Vương Chấn Hưng hai tay cùng lúc ôm lấy hai người an ủi, gương mặt nhu tình như nước.

Cảnh tượng đoàn tụ thật ấm áp và cảm động.

Diệp Quân Lâm mở miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn kìm nén lại.

Bởi vì cậu ta biết rõ, vào lúc này mà nói ra những lời không hay, chắc chắn sẽ bị mẹ mắng cho một trận.

"Khoảng thời gian qua anh đi đâu? Hại em và Huyền Tâm lo lắng muốn chết." Sau khi cơn xúc động qua đi, Lạc Trúc Huyên rưng rưng hỏi.

"Chuyện này từ từ anh sẽ kể cho em nghe, tóm lại khoảng thời gian qua anh không thể liên lạc với thế giới bên ngoài, nếu không tuyệt đối sẽ không để các em lo lắng đến vậy." Vương Chấn Hưng đưa tay lau nước mắt cho Lạc Trúc Huyên và Kỷ Huyền Tâm.

"Em xem kìa, gầy đi nhiều quá rồi, nhất là em." Ánh mắt Vương Chấn Hưng dừng lại trên gương mặt Lạc Trúc Huyên.

"Em... bộ dạng hiện tại của em có phải rất xấu không?" Lạc Trúc Huyên lo lắng hỏi.

"Gầy đi một chút, nhưng vẫn rất xinh đẹp." Vương Chấn Hưng véo nhẹ má cô.

Lạc Trúc Huyên mỉm cười, dụi dụi vào tay anh, nhẹ nhàng cảm nhận hơi ấm từ bàn tay anh.

"Ồ, đây không phải là Tiểu Diệp sao? Sao cậu lại đến Quảng Lăng?" Vương Chấn Hưng lúc này mới chú ý đến Diệp Quân Lâm.

"Tiểu Diệp là cách xưng hô của anh sao?" Diệp Quân Lâm cau mày. Chỉ có người thân của cậu mới có tư cách gọi cậu bằng cái tên thân mật này.

Nhưng vừa thốt ra, cậu ta liền hối hận.

Quả nhiên, ngay sau đó, Lạc Trúc Huyên liền nghiêm mặt quát: "Không chút lễ phép!"

Mắng xong, Lạc Trúc Huyên dịu giọng giải thích với Vương Chấn Hưng: "Lâm Quân Dạ của Lễ hội Lan Đài trước đây, thực ra chính là Tiểu Diệp dùng tên giả."

"Thì ra là vậy." Vương Chấn Hưng ra vẻ ngộ ra.

"Tôi nghe đạo diễn Từ nói, Tiểu Diệp đã có vị hôn thê rồi, khi nào kết hôn, tôi nhất định sẽ chuẩn bị một bao lì xì thật lớn cho cậu." Vương Chấn Hưng tỏ vẻ nhiệt tình, như muốn vun đắp mối quan hệ tốt đẹp với Diệp Quân Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận