Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 219: Thăm dò

Tiêu Phong hiểu rõ con trai mình, Tiêu Vũ tu luyện Âm Dương Trường Xuân Công. Nghe Tiêu Vũ nói vậy, ông liền hiểu ý, ánh mắt vừa lóe lên tia hy vọng lại vụt tắt.

Tiêu Vũ chợt nhận ra mình lỡ lời. Với tình trạng hiện tại của Tiêu Phong, liệu có thích hợp đến những nơi ăn chơi đó để giải khuây? Câu nói vừa rồi chẳng khác nào xát muối vào lòng Tiêu Phong.

Tiêu Vũ bất đắc dĩ thở dài, lo lắng cho ba, đành gọi ông đến ở cùng. Như vậy, anh cũng có thể tiện bề chăm sóc ba.

Vài ngày sau, tại kí túc xá Đại học Thanh Linh.

Dù đã là tối muộn, một số phòng vẫn sáng đèn. Sinh viên người thì đọc sách, người xem phim, người lại bận rộn với những việc riêng.

"Cô đã điều tra được gì về hướng đi của Diệp Quân Lâm chưa?" Vương Chấn Hưng sau khi giải quyết xong công việc, quay sang hỏi Lãnh Thanh Hàn.

"Tôi đã nói với anh rồi, nếu anh dám làm hại nó, sư môn tôi sẽ không bỏ qua!" Lãnh Thanh Hàn lo lắng nói.

"Tôi hỏi gì, cô cứ trả lời cái đó." Vương Chấn Hưng nghiêm mặt.

Lãnh Thanh Hàn mím môi, có chút ấm ức nhưng vẫn thành thật đáp: "Mấy ngày nay nó đang điều tra hướng đi của Tiêu Vũ, tôi đoán nó sắp ra tay với Tiêu Vũ rồi."

Vương Chấn Hưng gật đầu, hỏi tiếp: "Cô đã điều tra được chuyện Tiêu Vũ mới từ mặt Tống gia chứ?"

"Rồi, anh còn muốn hỏi gì nữa?" Lãnh Thanh Hàn ngạc nhiên nhìn hắn.

"Tiêu Vũ đã từ mặt Tống gia, vậy việc này không cần thiết kéo Tống gia vào." Vương Chấn Hưng nói.

"Anh và Tống Tịnh Huyên có quan hệ gì?" Lãnh Thanh Hàn trêu chọc.

"Bằng hữu gặp nhau như nước chảy mây trôi."

"Vậy tại sao anh lại có vẻ muốn bảo vệ Tống gia?" Lãnh Thanh Hàn nghi ngờ.

"Tống gia dù sao cũng là thế gia, không đơn giản như vẻ bề ngoài. Nếu thật sự xảy ra xung đột với Tống gia, môn phái các cô đương nhiên không sợ, nhưng những đệ tử như các cô chắc chắn sẽ gặp nạn."

Vương Chấn Hưng thật sự không muốn Tống Tịnh Huyên bị cuốn vào rắc rối, nhưng những lời anh nói cũng không phải là hù dọa.

Anh từng trò chuyện với Tống Tịnh Huyên, biết được cha cô vẫn còn sống và đang ẩn cư tu luyện võ đạo. Cha của Tống Tịnh Huyên năm đó cũng là một cường giả võ đạo nổi danh, nhiều năm qua, võ công chắc hẳn càng cao thâm.

Tống gia có chuyện nhỏ nhặt, cha của Tống Tịnh Huyên sẽ không xuất hiện, nhưng nếu gặp nguy cơ lớn, ông ta chắc chắn sẽ ra mặt.

'Anh lo lắng tôi gặp chuyện, đang quan tâm tôi sao?' Lãnh Thanh Hàn nghe lời nhắc nhở của Vương Chấn Hưng, trong lòng có chút vui mừng, đáp: "Tôi biết phải làm thế nào."...

Sáng hôm sau, Tần Dật sau khi được Diệp Quân Lâm trị liệu, vết thương đã tốt hơn rất nhiều, có thể xuống giường đi lại. Ước chừng vài ngày nữa là có thể hoàn toàn khỏi hẳn.

"Đa tạ Diệp sư huynh." Tần Dật cảm ơn Diệp Quân Lâm.

Chuyện bị tát tai mấy ngày trước vẫn khiến cậu ta canh cánh trong lòng.

"Đệ và ta đều là đồng môn, đó là những gì ta nên làm." Diệp Quân Lâm hào phóng xua tay, đáy mắt lại ló lên một tia lạnh lẽo.

"Chuyện Lãnh sư tỷ bị phế đạo tâm, đệ đã biết chưa?" Diệp Quân Lâm híp mắt nhìn Tần Dật, đột nhiên hỏi.

"Biết rồi." Tần Dật gật đầu.

"Vậy đệ có biết là ai động đến đạo tâm của Lãnh sư tỷ không?" Diệp Quân Lâm chăm chú quan sát cậu ta.

"Việc này đệ đã hỏi Lãnh sư tỷ, có thể là Lãnh sư tỷ giấu đệ, đệ cũng không biết người đàn ông đó là ai." Tần Dật lắc đầu.

Diệp Quân Lâm nhìn cậu ta thêm vài lần, không thấy dấu hiệu Tần Dật nói dối.

Lúc này, Lãnh Thanh Hàn bỗng đến thăm.

Chuyện Tần Dật nhờ Lãnh Thanh Hàn điều tra hướng đi của Tiêu Vũ đã có kết quả.

"Tiêu Vũ đã rời khỏi Tống gia, không cần kiêng dè Tống gia nữa. Bên cạnh Tiêu Vũ hiện tại chỉ có một người cha không biết võ công." Lãnh Thanh Hàn nói.

"Quá tốt rồi, vậy muốn đối phó Tiêu Vũ quả thực dễ như trở bàn tay!" Tần Dật vui mừng, nói với Lãnh Thanh Hàn: "Lãnh sư tỷ, tỷ đi báo thù cùng đệ đi."

Trong lòng Tần Dật rất không thích Diệp Quân Lâm, giống như ghét Vương Chấn Hưng, nên đương nhiên không muốn để Diệp Quân Lâm giúp đỡ chuyện này.

Diệp Quân Lâm nghe vậy, quay đầu nhìn Lãnh Thanh Hàn, chờ đợi phản ứng của cô.

Nếu thật sự là Tần Dật phá đạo tâm Lãnh Thanh Hàn, vậy Lãnh Thanh Hàn chắc chắn sẽ đồng ý việc này.

"Tu vi Diệp sư đệ cao hơn ta, có đệ ấy đi cùng ngươi sẽ an toàn hơn. Ta còn có việc phải làm, sẽ không đi với các đệ ." Lãnh Thanh Hàn lạnh lùng nói.

Diệp Quân Lâm nhìn vẻ mặt của cô, nghi ngờ với Tần Dật giảm đi hơn phân nửa, nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn xác định. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn nói với Tần Dật:

"Tần sư đệ, để ta đi báo thù cùng đệ."

Tần Dật im lặng, không trả lời ngay.

"Mấy ngày trước tuy ta đánh đệ mấy cái tát, nhưng thật sự là vì đệ làm mất mặt sư môn. Tần sư đệ, chẳng lẽ đệ còn oán hận ta?" Diệp Quân Lâm vừa nói với Tần Dật, vừa quan sát phản ứng của Lãnh Thanh Hàn.

Nếu đạo tâm Lãnh Thanh Hàn thật sự là do Tần Dật phá, vậy sau khi nghe những lời này, cô chắc chắn không thể bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận