Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 471: Tình yêu đến quá nhanh

[ Điểm hảo cảm của nữ chính Thẩm Hân Đồng với kí chủ +10, tổng điểm hảo cảm hiện tại là 70! ]

[ Ký chủ ảnh hưởng lớn đến cốt truyện, nhận được 1000 điểm phản công, giá trị may mắn của nam chính Thẩm Hạo Vũ -100, giá trị may mắn của ký chủ +100! ]

[ Ký chủ chặn tình tiết của nam chính Thẩm Hạo Vũ, nhận được 800 điểm phản công, giá trị may mắn của nam chính Thẩm Hạo Vũ -80, giá trị may mắn của ký chủ +80! ]

Nhận được một lượng lớn phần thưởng, Vương Chấn Hưng âm thầm cười cười, sau đó duỗi tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Thẩm Hân Đồng.

Vương Chấn Hưng và Thẩm Hân Đồng đi tới con đường trồng đầy cây phong của học viện mỹ thuật.

Lá phong vào cuối thu nhuộm sắc đỏ cam.

Rất nhiều chiếc lá rơi rụng trên đường, phủ lên con đường này vẻ lãng mạn và đẹp đẽ.

Để khung tranh xuống ghế ngồi bên cạnh đường, Thẩm Hân Đồng nhìn chằm chằm Vương Chấn Hưng, cúi người chân thành nói: "Vương tiên sinh, cảm ơn sự giúp đỡ của anh."

"Em đã là người của anh rồi, tại sao phải khách khí với anh như vậy?" Vương Chấn Hưng nghiêng người về phía trước, đối mặt với Thẩm Hân Đồng, nở nụ cười ấm áp.

Thẩm Hân Đồng bị nụ cười đó làm cho ngơ ngẩn. Hai gò má trắng nõn của cô như bị gió thu thổi đỏ lên, càng hồng hào hơn.

Chẳng lẽ không phải anh đang đùa cô, mà là nghiêm túc thật sao...

Lần nữa nghe Vương Chấn Hưng nói như vậy, trong lòng Thẩm Hân Đồng vui mừng, nhưng nhiều hơn là sự lo lắng và hồi hộp.

Dù sao hai người mới gặp nhau hôm nay.

'Thẩm Hân Đồng, đừng ảo tưởng, anh ấy nhất định là đang đùa giỡn với mình. Một người xuất sắc như vậy, chắc chắn bên cạnh có rất nhiều người khác giới ưu tú, làm sao có thể để mắt tới mình, tuy nhiên mình... mình thật sự hình như... cũng có thể. '

Thẩm Hân Đồng tự nhủ, muốn giữ cho bản thân tỉnh táo.

Trong lúc suy tư, gương mặt Vương Chấn Hưng lại gần hơn.

Trái tim Thẩm Hân Đồng đập loạn nhịp.

'Muốn biết rõ anh đang thật lòng hay đùa giỡn, chỉ cần thăm dò một chút là biết thôi, cùng lắm là mất mặt. '

Trong đầu lóe lên ý nghĩ này, Thẩm Hân Đồng hít sâu một hơi, siết chặt góc áo, rồi nhắm mắt, hơi ngẩng mặt lên.

Trong lòng Thẩm Hân Đồng đếm thời gian, sau khoảng ba giây, trên môi cô đột nhiên cảm nhận được một cảm giác ấm nóng.

Sửng sốt, kinh ngạc, bối rối, vui mừng, đủ loại cảm xúc lẫn lộn trong lòng cô.

Tay Thẩm Hân Đồng cứng đờ giữa không trung, tâm trí cô dần dần trống rỗng.

Gió mùa thu lạnh lẽo, thổi qua người khiến cô cảm thấy hơi lạnh.

Thẩm Hân Đồng không tự chủ được, dựa sát vào vòng tay ấm áp trước mặt.

Rất nhanh, Thẩm Hân Đồng đã không nhớ rõ đây là lúc nào, ở đâu, cô đã say mê ôm lấy một vòng eo rắn chắc.

Cho đến...

"Thẩm Hân Đồng, em đang làm cái gì?!"

Bên cạnh đột ngột vang lên một tiếng hét giận dữ, kéo Thẩm Hân Đồng trở lại hiện thực, cô mở mắt.

Thẩm Hân Đồng quay đầu nhìn, thấy một bóng người quen thuộc.

Người này đeo kính đen và đội mũ, như thể rất sợ người ta nhận ra dáng vẻ của mình.

Rất nhanh, người đó giận dữ bước đến, đứng trước mặt Thẩm Hân Đồng và Vương Chấn Hưng, tháo kính đen xuống, sau đó hung dữ nhìn chằm chằm người sau.

"Hân Đồng, cậu ấy là..." Vương Chấn Hưng mỉm cười với Thẩm Hân Đồng hỏi.

"Tôi là anh trai của cô ấy, anh là ai?!" Thẩm Hạo Vũ xen vào câu chuyện, chất vấn.

"Tôi là bạn trai của em gái anh." Vương Chấn Hưng trả lời.

Thẩm Hân Đồng nghe thấy anh tự miệng thừa nhận, trong lòng vô cùng vui mừng. Cô nắm tay Vương Chấn Hưng, trên mặt rạng rỡ nụ cười hạnh phúc.

Thẩm Hạo Vũ nhìn thấy cảnh này, đột nhiên cảm giác trước mắt có chút tối sầm.

[ Ký chủ đã khiến nhân vật chính Thẩm Hạo Vũ tâm tính hao tổn, nhận được 400 điểm phản công! ]

"Thẩm Hân Đồng, người này nhìn thôi đã không phải người tốt gì, em làm sao có thể ở bên một người như anh ta?!" Thẩm Hạo Vũ đau lòng nói.

Tuy mới chỉ gặp mặt Vương Chấn Hưng lần đầu, nhưng Thẩm Hạo Vũ lại cảm thấy rất ghét anh, hơn nữa còn có một trực giác, đó là tên này tuyệt đối không phải người tốt.

"Anh không có tư cách chỉ trích người khác, chẳng lẽ anh là người tốt sao?" Thấy bạn trai bị bôi nhọ, Thẩm Hân Đồng lập tức phản bác Thẩm Hạo Vũ.

Nghe vậy, Thẩm Hạo Vũ ngẩn người, trong lòng thầm nghĩ chuyện này thì liên quan gì đến mình?

Nhưng rất nhanh, anh ta đã phản ứng lại. Bản thân mình là linh hồn xuyên không đến thế giới này, dung hợp với ký ức của nguyên chủ. Anh ta biết rõ nguyên chủ trước kia quả thực không phải người tốt lành gì.

"Hân Đồng, chuyện trước kia đều qua rồi, anh hiện tại đã hối cải, em thật sự không thể tha thứ cho anh sao?"

Thẩm Hạo Vũ đánh bài tình cảm, dùng giọng điệu hòa hoãn nói.

"Hi vọng anh thật sự thay đổi."

Thẩm Hân Đồng dĩ nhiên cũng xem tin tức, biết rõ hiện tại Thẩm Hạo Vũ đã trở thành ca sĩ nổi tiếng, quả thực không còn giống trước kia không làm việc đàng hoàng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận