Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 364: Gặp gỡ rồi Ly biệt

Xem xét phần thưởng phong phú nhận được tối qua, Vương Chấn Hưng âm thầm xúc động.

Cho đến hiện tại, đây là lần đầu tiên anh gặp được nữ chính có linh thể.

Những ngày sau khi kết hôn, bình thản mà ấm áp.

Ban ngày Vương Chấn Hưng đến trường dạy học, Tiết Diệu Toàn thì cùng các phụ nhân trong thôn học tập canh cửi.

Còn đến buổi tối thì không cần phải nói nhiều.

Trong nháy mắt.

Một tháng đã trôi qua.

Độ hảo cảm của Tiết Diệu Toàn đã đạt tới 89, dường như càng ngày càng ân ái với ông xã.

Buổi tối hôm nay.

Vương Chấn Hưng rời trường học, đi đến nơi các phụ nhân canh cửi trong thôn để đón Tiết Diệu Toàn.

Các phụ nhân tốt bụng đang phổ cập khoa học cho Tiết Diệu Toàn, chuyện sinh nở sau này.

"Tôi cũng muốn mang thai, chỉ là loại chuyện này không thể cưỡng cầu, thuận theo tự nhiên là được." Tiết Diệu Toàn không hề kiêng kị vấn đề này, trên mặt tràn đầy nụ cười ngọt ngào, thậm chí còn lộ ra chút thần thái chờ mong làm mẹ.

Nhìn thấy vậy, ý cười nơi khoé miệng Vương Chấn Hưng dần dần tiêu tán.

Tiết Diệu Toàn đang nói dối.

Bởi vì sau mỗi lần ân ái cô đều sẽ rời khỏi tầm mắt anh.

Tiếp đó, giống như đang vận công bức độc...

Căn bản không thể nào mang thai.

"Ông xã, anh đến rồi."

Tiết Diệu Toàn nhìn thấy Vương Chấn Hưng, lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Sau đó, hai người tay trong tay trở về nhà.

Đêm nay, Tiết Diệu Toàn nhiệt tình hơn hẳn mọi ngày.

Khi mọi thứ trở về yên tĩnh, Vương Chấn Hưng ngủ thiếp đi.

Ngày thứ hai.

Mặt trời ló rạng.

Vương Chấn Hưng lười biếng rời giường, nhưng Tiết Diệu Toàn bên cạnh đã không thấy đâu.

Ban đầu, anh không để ý, chỉ cho rằng Tiết Diệu Toàn dậy sớm đi canh cửi rồi, cho đến khi nhìn thấy một phong thư trên bàn.

Trên thư chỉ có ba chữ giản đơn: em đi rồi.

Vương Chấn Hưng ngẩn người nửa ngày.

Tuy sớm đã đoán được, những ngày ấm áp bình thản này không thể kéo dài mãi mãi, nhưng khi sự việc đến lúc này, vẫn cảm thấy khó hiểu, cùng với một chút tức giận.

"Bước vào hồng trần, rồi lại rời khỏi hồng trần, mình bị coi là công cụ rồi ư..."

Đến lúc này, Vương Chấn Hưng đã hiểu rõ dụng ý Tiết Diệu Toàn kết hôn với anh.

Vô tình đạo có một loại phương thức tu hành cực đoan, gọi là giết phu (thê) chứng đạo.

Có nghĩa là, muốn trở nên cực hạn vô tình, trước tiên phải cực hạn dụng tình.

Tiết Diệu Toàn không phải tu hành vô tình đạo, không cực đoan đến vậy, nhưng đến một trình độ nào đó, cũng có thể nói là muốn "giết phu chứng đạo".

Chỉ là có chút khác biệt so với vô tình đạo là, Tiết Diệu Toàn "giết phu" không phải giết trên phương diện sinh mệnh, mà là giết trên phương diện nội tâm.

Đương nhiên,"giết phu" trên phương diện nội tâm cần thời gian.

Còn cần bao lâu, đó là do Tiết Diệu Toàn quyết định.

Sau khi buồn bực một lát, Vương Chấn Hưng lại trở nên bình thản như không có chuyện gì xảy ra.

Thân là phản diện hợp cách, trái tim anh vốn dĩ lạnh giá.

Chỉ có vào những thời khắc đặc biệt, mới trở nên dị thường nóng bỏng.

Hầu hết thời gian, Vương Chấn Hưng cực kỳ lý trí.

Tuy Tiết Diệu Toàn rời đi, nhưng muốn nói anh đau lòng thì chắc chắn là không đến mức đó.

Đương nhiên, vở kịch vẫn phải diễn trọn vẹn.

Vương Chấn Hưng sau khi ủ rũ một hồi, liền ra khỏi nhà như phát điên, tìm kiếm bóng dáng Tiết Diệu Toàn khắp nơi trong thôn.

Kết quả tự nhiên là trong dự liệu, không tìm thấy.

Vương Chấn Hưng tự nhốt mình trong nhà ba ngày.

Ba ngày sau.

Anh ra khỏi nhà, từ biệt dân làng.

Lý do là, nhớ ra một số chuyện.

Vương Chấn Hưng bước trên con đường về Quảng Lăng.

Đi được nửa đường, khuôn mặt tầm thường duy trì hơn một tháng cũng khôi phục lại vẻ điển trai vốn có.

Lúc này, cho dù Tiết Diệu Toàn đứng trước mặt, cũng khó có thể nhận ra anh.

——

Lạc gia.

Trong tiểu đình ở vườn hoa.

"Mẹ, con cầu xin người, người ăn chút gì đi, cứ tiếp tục như vậy, thân thể người sẽ không chịu nổi."

Diệp Quân Lâm khôi phục lại dung mạo bản tôn, bưng đồ ăn thịnh soạn đến bàn đá, hết lòng khuyên nhủ.

So với một tháng trước, Lạc Trúc Huyên gầy gò hơn rất nhiều, trông vô cùng tiều tụy.

Sau khi Vương Chấn Hưng mất tích, ban đầu Diệp Quân Lâm rất vui mừng.

Nhưng khi Lạc Trúc Huyên vì lo lắng cho sự an nguy của Vương Chấn Hưng mà ngày đêm lo lắng, ăn không ngon, ngủ không yên, cậu ta không vui vẻ nổi nữa.

Một tháng trôi qua, Lạc Trúc Huyên sao có thể không gầy đi.

Diệp Quân Lâm đoán, nếu Vương Chấn Hưng thực sự không trở về nữa, Lạc Trúc Huyên rất có thể sẽ đi theo.

Lúc này, Kỷ Huyền Tâm đến thăm.

So với trước kia, Kỷ Huyền Tâm cũng có chút tiều tụy, nhưng bởi vì là người tu hành, nên thân hình không bị gầy đi.

"Có tin tức gì về anh ấy không?" Lạc Trúc Huyên mang theo chút hy vọng hỏi.

Kỷ Huyền Tâm lắc đầu.

"Người hiền tự có trời phù hộ, hai người đừng quá lo lắng, lúc ấy con bị đánh ngất bắt đi, chẳng phải cũng tự mình trở về rồi sao? Anh ta chắc chắn sẽ không sao đâu." Diệp Quân Lâm cầu nguyện phát ra từ nội tâm.

Tuy chán ghét Vương Chấn Hưng, nhưng cậu ta thực sự không muốn nhìn thấy Lạc Trúc Huyên tiếp tục gầy yếu đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận