Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 90: Nếu cậu trẻ hơn một chút thì chắc chắn tôi sẽ gả con gái cho cậu (1)

Tần Dật hết sức chăm chú, dùng kim châm đã được rót chân khí dần dần châm vào huyệt Thiên Trì.

Cùng lúc này, Vương Chấn Hưng cũng chuẩn bị sẵn sàng, âm thầm ngưng tụ chân khí hòng phá hoại Tần Dật châm cứu.

Nhưng chưa đợi Vương Chấn Hưng ra tay thì tay đang châm cứu của Tần Dật bỗng run rẩy một cách kỳ lạ, làm cho chỗ châm cứu hơi lệch.

Mặt Đường Chính lập tức lộ ra sự đau đớn, thoắt cái trán đã toát đầy mồ hôi lạnh.

Cái gọi là một sai một li đi một dặm, châm cứu trong trung y cũng như vậy.

Tần Dật rót chân khí vào kim châm nhưng không châm đúng huyệt Thiên Trì, dẫn đến chân khí trong kim xông vào chạy tán loạn trong cơ thể Đường Chính.

Hộc!

Đường Chính đau đớn chịu đựng mấy giây rồi đột ngột phun ra một ngụm máu.

Tần Dật đang ngồi đối diện ông ấy, bị phun cho cả người đầy máu.

Người ở đó đều hoảng sợ, Đường Thanh Nhã mặt cắt chẳng còn giọt máu.

Tần Dật không để ý đến vết máu trên người, định tìm cách cứu vãn.

Với y thuật của cậu ta thì vẫn còn cứu vãn kịp.

Chỉ là không đợi Tần Dật có động tác gì, Đường Thanh Nhã đã xông lên trước đẩy Tần Dật ra, sau đó nhìn Vương Chấn Hưng bằng ánh mắt cầu cứu.

"Tiểu Nhã đừng lo, có chú đây."

Vương Chấn Hưng an ủi một tiếng, bàn tay dán lên người Đường Chính, xua đi dòng chân khí của Tần Dật, tránh cho chân khí chạy lung tung phá hư kinh mạch của Đường Chính.

Tiếp đó nhanh chóng lấy một cây kim kế bên ra khử trùng, rót chân khí vào, châm chính xác vào huyệt Thiên Trì của Đường Chính.

Không lâu sau, Đường Chính đã cảm thấy tinh thần sảng khoái, cảm giác tim đập nhanh và tức ngực khi trước dường như không còn nữa.

Vương Chấn Hưng lại bắt mạch cho Đường Chính, xác định kinh mạch chỗ ngực của Đường Chính đã hoàn toàn thông suốt, thế là nhanh chóng rút kim châm trên người Đường Chính ra.

[ Ký chủ ngăn cản nhân vật chính Tần Dật chữa bệnh cho Đường Chính, ảnh hưởng đến hướng phát triển của cốt truyện, đạt được 400 điểm phản công, giá trị may mắn của nhân vật chính Tần Dật -40, giá trị may mắn của ký chủ +40! ]

"Chú Vương, chú giỏi quá!"

Đường Thanh Nhã thấy chân mày của ba hoàn toàn thả lỏng, không nhịn được túm lấy tay Vương Chấn Hưng vui mừng reo lên.

[ Điểm hảo cảm của nữ chính Đường Thanh Nhã với ký chủ +9, trước mắt điểm hảo cảm là 49 (thân thiết) ]

Một cặp Tiểu Nhã nhỏ nhảy lên nhảy xuống trong tầm mắt chưa tới một mét, mắt Vương Chấn Hưng nhìn chằm chằm, may mà anh ngồi nên mới không khiến Đường Thanh Nhã đang đứng nhận ra.

"Lão Vương cậu có tài thật, quen biết cậu lâu như vậy mà đến tận hôm nay mới hay cậu biết y thuật." Đường Chính muốn làm quen lại với người bạn cũ lâu năm này.

"Ban ngày tôi đi làm, thời gian rảnh đều dùng để nghiên cứu y thuật tổ tiên truyền lại, quanh năm chưa từng gián đoạn, hơn nữa mỗi ngày đều nghiên cứu đến hai ba giờ sáng, đến bây giờ nhìn chung cũng có chút thành tựu. Có thể chữa khỏi bệnh của cậu thật không uổng công học hành." Vương Chấn Hưng nắm cánh tay Đường Chính, cảm thán nói.

Nghe vậy, trong lòng Đường Chính không khỏi cảm động: "Nếu cậu trẻ hơn một chút thì chắc chắn tôi sẽ gả con gái cho cậu!"

"Không cần nếu như, mặc dù tuổi tôi không còn nhỏ nữa, nhưng trạng thái cơ thể chẳng kém hơn chàng trai nào, cân nhắc một chút đi." Dáng vẻ Vương Chấn Hưng trịnh trọng.

"Được thôi, nước sông không chảy ruộng ngoài, tôi vẫn luôn mong chờ cậu gọi tôi là ba đây này, nếu Tiểu Nhã không phản đối thì tôi cũng không có ý kiến."

Đường Chính biết anh nói đùa, cho nên cũng phối hợp đùa theo, dù sao Tiểu Nhã và anh cũng có cách biệt thế hệ, nên không thể nào thích anh được, mình ba hoa một chút cũng không sao.

"Ba, hai người nói nhảm gì đó?" Đường Thanh Nhã đỏ mặt dậm chân phàn nàn, nhưng đôi mắt xinh đẹp lại len lén quan sát người đàn ông đẹp trai đầy quyến rũ bên cạnh, ánh mắt lấp lánh kỳ lạ.

[ Điểm hảo cảm của nữ chính Đường Thanh Nhã với ký chủ +1, trước mắt tổng điểm hảo cảm là 50 (rung động) ]

[ Ký chủ ảnh hưởng đến hướng phát triển của cốt truyện, đạt được 200 điểm phản công, giá trị may mắn của nhân vật chính Tần Dật -20, giá trị may mắn của ký chủ +20! ]

Liên tục nhận được hai thông báo, Vương Chấn Hưng không khỏi hơi mở to mắt nhìn Đường Thanh Nhã đang đỏ mặt.

"Thằng nhóc này, vừa nãy không phải cậu ngầu lắm sao? Suýt chút nữa thì ông đây bị cậu chữa cho đi luôn rồi, bây giờ tính sao đây? Dựa theo cá cược thì bây giờ mạng của cậu do tôi xử lý." Bỗng nhiên Đường Chính nhìn về phía Tần Dật mặt mày tái mét, nén giận nói.

"Vừa nãy tôi chỉ sơ suất thôi, tự tôi cũng có thể khắc phục được, nhưng lại bị con gái ông ngăn cản." Tần Dật vội vàng giải thích, trong lúc nói chuyện, cậu ta lại lơ đãng nhìn Vương Chấn Hưng, bỗng nhiên có cảm giác như tỉnh dậy khỏi cơn mê.

Cậu ta mắc sai lầm lúc châm cứu, nếu không có chút trình độ y thuật thì sẽ không cứu vãn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận