Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 317: Sắp tới ta sẽ dạy con thật tốt.

"Dì con, còn có một người bạn của dì con, hiện tại đều ở cùng anh ta." Diệp Quân Lâm đau lòng nói.

Mộ Linh Nhi cau mày, quay sang nhìn Vương Chấn Hưng.

Diệp Quân Lâm cười khẩy, muốn xem Vương Chấn Hưng ứng phó thế nào.

Vương Chấn Hưng sắc mặt như thường, không hề hoảng loạn: "Tôi có thể hưởng tề nhân chi phúc, chẳng phải cũng nhờ cậu sao? Nếu không phải cậu ám toán tôi, chuyện cũng sẽ không biến thành như vậy."

"Chuyện gì vậy?" Mộ Linh Nhi nghe như lọt vào sương mù.

Vương Chấn Hưng kể lại chuyện đêm hôm đó, giọng điệu có chút ảo não, như thể cảm thấy hối hận đối với chuyện tề nhân chi phúc này.

Nhưng đã phạm sai lầm, lại mang theo sự bất đắc dĩ không thể không gánh vác trách nhiệm.

Diệp Quân Lâm có thể khẳng định Vương Chấn Hưng đang giả vờ, nhưng lại không có chứng cứ.

"Tiểu Vương là ân nhân cứu mạng Thất sư phụ của con, sao con có thể làm ra chuyện như vậy?!" Mộ Linh Nhi tức giận, trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm, nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn.

Diệp Quân Lâm hoảng sợ lùi lại hai bước, yếu ớt giải thích:

"Cũng không phải là con hại anh ta, chỉ là muốn chứng minh cho dì con xem, anh ta là kẻ háo sắc, cũng không tính là phạm sai lầm lớn gì."

"Sao lại không tính, dì con cùng siêu sao kia hiện tại có mối quan hệ tốt đẹp với anh ấy, vậy ta phải làm sao? Ta nỗ lực tu luyện còn có ý nghĩa gì?!" Mộ Linh Nhi thở phì phì, buột miệng nói ra câu nói này.

Diệp Quân Lâm nghe vậy, chấn động, sắc mặt âm nhu trong nháy mắt trắng bệch.

"Lục sư phụ, người... người nhất định đang nói giỡn, đúng không?" Diệp Quân Lâm không nguyện tin đây là sự thật, hỏi lại Mộ Linh Nhi, mong rằng lời cô vừa nói không phải sự thật.

Mộ Linh Nhi tự biết mình nói lỡ lời, nhưng lời đã nói ra, cũng không thu hồi được."Tiểu Vương, anh có thể chia tay với hai người phụ nữ kia không?" Mộ Linh Nhi hiện tại không rảnh đi so đo sai lầm của Diệp Quân Lâm, cô quan tâm hơn là cách nghĩ của Vương Chấn Hưng.

"Chuyện bội tình bạc nghĩa, tôi thực sự không làm được. Tâm ý của cô... Tôi rất cảm kích, nhưng duyên phận loại chuyện do duyên trời đã định. Có lẽ chúng ta không có duyên phận, sau này nhất định vẫn là bạn bè nhé." Vương Chấn Hưng thở dài nói ra.

Mộ Linh Nhi nghe xong, khuôn mặt nhỏ hiện lên ưu sầu.

Diệp Quân Lâm vui vẻ hẳn, nhìn Mộ Linh Nhi trấn an nói: "Anh ta nói đúng, chuyện duyên phận không thể miễn cưỡng, sau này vẫn là nên làm bạn bè ." Bởi vì vô ý thúc đẩy chuyện của Vương Chấn Hưng và Từ Vân Vận cùng với Cố Phi Dao, tâm trạng cậu ta gần đây hơi sa sút, cuối cùng cũng có một chuyện đáng giá khiến cậu ta thoải mái, đó là Vương Chấn Hưng mất đi cơ hội với Mộ Linh Nhi.

Ánh mắt của Mộ Linh Nhi từ trên người của Vương Chấn Hưng dời đi, ngược lại nhìn về phía Diệp Quân Lâm, ưu sầu cùng sự đáng tiếc trên khuôn mặt kia, bị sự phẫn nộ thay thế."Ta đến Thanh Linh đã một khoảng thời gian rồi, đều không có dạy con chuyện tu hành, là người làm sư phụ này thất trách. thời gian tới ta sẽ dạy con thật tốt, để bù đắp cho trước kia."

Mộ Linh Nhi giọng điệu nghe có vẻ nhiệt tình, nhưng ánh mắt lại cực kỳ không có thiện cảm.

Diệp Quân Lâm tức khắc cảm thấy không rét mà run, vội vàng từ chối nhã nhặn nói: "Lục sư phụ, vẫn là không cần rồi, người tự mình tu luyện sẽ tốt hơn, không cần lãng phí thời gian dạy con."

"Dạy đồ đệ càng quan trọng hơn việc tu hành của bản thân, con đừng từ chối." Mộ Linh Nhi nhéo nhéo nắm tay nhỏ, kiên trì nói.

Diệp Quân Lâm sắc mặt suy sụp, biết rõ bản thân lần này là tránh không được.

"Vậy không có chuyện gì, tôi đi trước đây." Vương Chấn Hưng nói lời tạm biệt với Mộ Linh Nhi.

Diệp Quân Lâm lập tức lo lắng. Nếu như cậu ta ở bên này, bên kia Từ Vân Vận sẽ không có ai theo dõi rồi. Như vậy Vương Chấn Hưng buổi tối qua tìm Từ Vân Vận, có thể tưởng tượng sẽ xảy ra chuyện gì.

"Tôi khuyên anh vẫn nên ở lại đây, lỡ như Hắc Tâm lão ma muốn tìm anh trả thù, vậy anh sẽ chết chắc." Diệp Quân Lâm nảy ra suy nghĩ, lên tiếng nói ra.

Mộ Linh Nhi trừng mắt với Diệp Quân Lâm: "Đừng sợ, Hắc Tâm lão ma nếu thật sự muốn hạ độc, thì sớm đã làm rồi, nếu đã một mực ẩn núp, khẳng định là có chút cố kỵ."

"Con chỉ là tuỳ tiện nói thôi, Lục sư phụ nếu người cảm thấy không cần để ý, vậy thì để anh ta đi." Diệp Quân Lâm thể hiện bộ dáng không sao cả.

Mộ Linh Nhi hơi lo, nói với Vương Chấn Hưng: "Anh vẫn là đừng đi lung tung khắp nơi, Hắc Tâm lão ma này là người làm việc mọi người không ngờ tới, sẽ không biết sắp làm ra chuyện gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận