Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 336: Nỗi lo của Diệp Quân Lâm

"Oh, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây à..." Vương Chấn Hưng bừng tỉnh, rõ ràng đã hiểu ra.

"Ba mươi năm Hà Đông Hà Tây gì?" Từ Vân Vận nghe không hiểu.

"Không có gì, không nói những đề tài nhàm chán này nữa, nói chuyện khác đi." Vương Chấn Hưng vỗ vai Từ Vân Vận.

Từ Vân Vận hiểu ý, lập tức cũng không có tâm tư tiếp tục tán gẫu, bắt đầu làm chính sự.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Từ Vân Vận liên lạc Diệp Quân Lâm, nói cho cậu ta biết tình hình bên Quảng Lăng, để cho cậu ta và Vương Chấn Hưng cùng nhau đến Quảng Lăng một chuyến.

"Dì, con bởi vì chuyện vớ vẩn của một sư đệ, tạm thời bị cấm rời khỏi Thanh Linh." Diệp Quân Lâm lo lắng nói.

"Con liên quan vào vụ án gì sao?" Từ Vân Vận lần đầu nghe cậu ta nhắc đến.

"Đúng, nhưng đây là hiểu lầm, con không làm cái gì cả, đợi cảnh sát điều tra rõ ràng, con liền được cởi bỏ lệnh cấm xuất hành rồi."

Diệp Quân Lâm rất cẩn thận che giấu cái chết của Tiêu Vũ, không để lại dấu vết gì, đương nhiên không có sợ hãi. Hơn nữa người ra tay là Tần Dật, không phải cậu ta.

"Vậy chỉ có thể để cho dượng tương lai của con đi một mình rồi." Từ Vân Vận tiếc nuối nói.

Nghe được từ "dượng tương lai", khoé mắt Diệp Quân Lâm giật giật, tiếp đó nghi hoặc hỏi: "Anh ta đi Quảng Lăng làm gì?"

"Đi qua đó công tác, cần phải nói là bàn chuyện làm ăn với người ta. Dì còn để cho anh ấy mang chút đồ cho mẹ con, con có gì muốn gửi về không?" Từ Vân Vận nói.

"Dì, sao dì còn để cho anh ta tiếp xúc với mẹ con?!" Diệp Quân Lâm kinh ngạc nói.

Có hai bài học là Từ Vân Vận và Mộ Linh Nhi, hiện tại cậu ta hơi sợ Vương Chấn Hưng tiếp xúc người thân nữ giới bên cạnh mình.

"Cái này... có vấn đề gì sao?" Từ Vân Vận khó hiểu.

Sau khi do dự một chút, Diệp Quân Lâm nói thẳng: "Anh ta có tâm bất chính, mẹ con lại xinh đẹp như vậy, con sợ anh ta giở trò."

"Dì biết rõ con và anh ấy hơi có thành kiến, nhưng con cũng lo lắng quá rồi đấy! Con dù cho không tin tưởng nhân phẩm của anh ấy, cũng cần phải tin tưởng mẹ con chứ?" Từ Vân Vận cảm thấy suy nghĩ này là thái quá.

Diệp Quân Lâm suy tư một chút, tiếp đó gật đầu: "Cũng đúng, mẹ và dì không giống nhau."

"Tiểu Diệp, dì cảm thấy con một lời hai nghĩa, đây là đang châm chọc dì là người phụ nữ dễ dãi sao?" Từ Vân Vận bực bội nói.

"Dì, đừng nóng giận, ý con là, dì còn độc thân, mà mẹ con là phụ nữ có chồng, cho nên không giống nhau." Diệp Quân Lâm vội vàng giải thích.

"Mẹ con tuy nhiên là phụ nữ có chồng, nhưng vài năm nay cũng không sống tốt, cha con vì vợ lẽ mới cưới mà luôn lạnh nhạt với mẹ con." Từ Vân Vận nhớ tới tình hình gần đây của chị gái, không khỏi thở dài.

"Sớm muộn gì con cũng sẽ về Quảng Lăng, đến lúc đó nhất định thay mẹ trút giận, còn có chuyện vị hôn thê trước kia, năm đó ức hiếp con, con cũng sẽ đòi lại công đạo!" Diệp Quân Lâm phấn khích nói, chỉ là bởi vì giọng nói âm nhu, không có khí khái đàn ông, làm cho người nghe cảm thấy hơi kỳ lạ.

"Tiểu Diệp, con nhập vai cũng quá sâu rồi đấy! Còn chưa thoát khỏi nhân vật Lâm Bình Chi sao?" Từ Vân Vận nói.

"Tạm thời chưa, thêm một thời gian nữa chắc sẽ tốt hơn." Diệp Quân Lâm lúng túng.

"Chúng ta phải bắt đầu làm việc rồi, không nói nữa, tạm biệt."

Từ Vân Vận kết thúc trò chuyện.

Diệp Quân Lâm nhìn màn hình điện thoại ngẩn ngơ mấy giây, tiếp đó rời khỏi nơi ở đến biệt thự của Mộ Linh Nhi. Cậu ta vẫn không yên tâm khi Vương Chấn Hưng đi gặp mẹ mình. Tuy nhiên khả năng xảy ra chuyện cực kỳ bé nhỏ, nhưng có thể phòng ngừa nên vẫn muốn phòng một chút.

Đi tới biệt thự, Diệp Quân Lâm nhìn thấy Mộ Linh Nhi. Mộ Linh Nhi so với lần trước, giống như lại cao lớn hơn một chút, vẻ non nớt trên mặt cũng giảm đi một phần.

Dựa theo tình thế này, Mộ Linh Nhi có hi vọng trong năm nay, tu luyện công pháp đến cảnh giới đại viên mãn.

Diệp Quân Lâm nghĩ đến đây, trong lòng lại thêm vẻ u sầu. Một khi Mộ Linh Nhi tu luyện công pháp đến cảnh giới đại viên mãn, sẽ không còn chịu hạn chế, có thể tùy ý thay đổi tuổi tác. Đến lúc đó chỉ sợ cũng sẽ gặp phải độc thủ của Vương Chấn Hưng.

Nhưng việc cấp bách, vẫn là phải canh chừng Vương Chấn Hưng, để cho anh ta ở Quảng Lăng thành thật một chút. Chỉ là Diệp Quân Lâm sợ Mộ Linh Nhi tức giận, do đó không dám nói rõ ràng. Nên viện cớ nói, là bên Quảng Lăng có ma quỷ quấy phá, nhờ Mộ Linh Nhi hộ tống bảo vệ Vương Chấn Hưng.

"Ma quỷ..." Mộ Linh Nhi nghe xong mặt liền trắng bệch, cô sợ nhất thứ doạ người này.

"Lục sư phụ, người không cần lo lắng, tu vi võ học của người cao thâm, huyết khí vô cùng tràn đầy, nếu như quỷ mị tầm thường dám tới gần, quả thực chính là tự tìm đường chết." Diệp Quân Lâm trấn an nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận