Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 234: Lần nữa cầu viện

"Xem ra mạng chúng ta chưa tận." Vương Chấn Hưng vui mừng nói.

Lúc phối chế độc Thất Sát, anh cũng đã phối chế thuốc giải, giấu trong miệng. Chỉ cần cắn rách túi thuốc, thuốc giải bên trong sẽ tan ra. Vân Thiển Thiển cùng anh tương tác, đương nhiên cũng ăn vào một phần thuốc giải.

"Anh hôm qua nói với tôi, là thật sao?" Vân Thiển Thiển đỏ mặt hỏi.

Cô sống sót sau tai nạn, vừa nghĩ tới chuyện tối qua, liền cảm thấy hổ thẹn không chịu nổi. Nhưng cửa sổ giấy đã bị chọc thủng, nàng đành thản nhiên đối mặt.

"Tôi hôm qua nói gì?" Vương Chấn Hưng giả ngu.

"Anh nói... sẽ cưới tôi." Vân Thiển Thiển nhắc nhở.

"À, tôi nhớ ra rồi, nhưng lúc ấy cô hỏi là kiếp sau cơ mà." Vương Chấn Hưng nói.

"Kiếp này cũng tính!" Vân Thiển Thiển ra vẻ không hợp lý.

"Tôi thực ra chỉ là lo lắng, tôi một thương nhân, không xứng với tiên nữ như cô. Tuy cô không nói lai lịch, nhưng ta cảm giác bối cảnh của cô không đơn giản." Vương Chấn Hưng nói.

"Tiên nữ không chê anh là được rồi." Vân Thiển Thiển hơi ngạo kiều hừ một tiếng.

Thần thái này, nếu như bị ba đồ đệ kia nhìn thấy, phỏng chừng sẽ kinh ngạc đến rớt cằm.

"Vậy anh sẽ về ra mắt người nhà em nhé?" Vương Chấn Hưng giả vờ nhiệt tình nói.

"Không được!" Vân Thiển Thiển giật nảy mình.

Đừng nói mang Vương Chấn Hưng về môn phái, ngay cả việc mang Vương Chấn Hưng đi gặp ba đồ đệ công khai quan hệ, Vân Thiển Thiển hiện tại cũng không có dũng khí.

Người tu hành động tình, là điều tối kỵ. Vân Thiển Thiển luôn nhắc nhở đồ đệ như vậy, hơn nữa phía trên còn có sáu sư tỷ làm tấm gương.

"Vì sao?" Vương Chấn Hưng biết rõ còn cố hỏi.

"Tình huống trong nhà em phức tạp, hiện tại không thích hợp mang anh đi gặp người nhà." Vân Thiển Thiển thở dài.

"Như vậy sao..." Vương Chấn Hưng tỏ vẻ rầu rĩ.

"Xin lỗi, em thực sự có nỗi khổ tâm, nhưng em đã xác định là kiếp này sẽ gả cho anh." Vân Thiển Thiển ôn nhu nói.

"Vậy anh cũng không hỏi nhiều nữa, nhưng theo ý em, quan hệ của chúng ta có phải vẫn không thể công khai?" Vương Chấn Hưng lại hỏi.

"Đúng." Vân Thiển Thiển ngại ngùng gật đầu.

Vương Chấn Hưng trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, trong lòng lại mừng rỡ không thôi, bởi vì đây chính là điều anh mong muốn.

"Nơi này hiện tại không an toàn, chúng ta nên rời khỏi đây đi." Vân Thiển Thiển nói.

"Đi đâu?" Vương Chấn Hưng hỏi.

"Em đưa anh đến chỗ đồ đệ của em, để bọn họ bảo vệ anh. Em muốn đi tìm tên khốn kiếp hạ độc kia!" Vân Thiển Thiển vẻ mặt ngưng trọng.

Không trừ khử được Hắc Tâm lão ma, cô ăn ngủ không yên.

Vương Chấn Hưng nhìn vẻ mặt Vân Thiển Thiển, khóe miệng khẽ nhếch.

Trong một ngôi biệt thự. Lãnh Thanh Hàn, Diệp Quân Lâm và Tần Dật chạm mặt, trao đổi tin tức với nhau.

"Đệ lấy độc tố ở hiện trường tìm người xem xét, xác định đó là thuốc độc độc môn thuộc về Vạn Độc Giáo, Người giao thủ với sư phụ, hẳn là Hắc Tâm lão ma của Vạn Độc Giáo." Diệp Quân Lâm nói.

"Hắc Tâm lão ma là cao thủ ma đạo thành danh nhiều năm, sư phụ..." Tần Dật lo lắng, muốn nói lại thôi.

Diệp Quân Lâm trừng mắt nhìn Tần Dật, khiến cậu ta vô thức lùi một bước, đề phòng bị đánh.

"Sư phụ và Hắc Tâm lão ma cùng lúc biến mất, xem ra trận chiến kia là một mất một còn, để xem ai có thể phục hồi trước." Lãnh Thanh Hàn lạnh lùng nói.

"Đây không phải chuyện đệ tử chúng ta có thể xử lý, chúng ta thông báo cho sư môn nhé?" Diệp Quân Lâm đề nghị.

"Ta tán thành!" Tần Dật vội vàng nói tiếp.

Diệp Quân Lâm xem cậu ta như không khí, rồi nhìn về phía Lãnh Thanh Hàn.

"Phải thông báo cho sư môn." Lãnh Thanh Hàn đáp lời Diệp Quân Lâm. Cô hiểu rằng, với trình độ của Hắc Tâm lão ma, các đệ tử khó lòng chống đỡ.

Diệp Quân Lâm gật đầu, nhìn về phía Tần Dật.

"Lại để đệ đi liên lạc sao?" Tần Dật hiểu ý nhưng có chút bất mãn. Lúc biểu quyết, Diệp Quân Lâm phớt lờ cậu ta, giờ quyết định xong, lại bắt cậu ta đi liên lạc.

Là đệ tử, ai cũng biết cao thủ trên sư môn không dễ dàng xuống núi.

"Lần trước chính đệ liên lạc để sư phụ xuống núi, giờ sư phụ mất tích, trách nhiệm của đệ lớn nhất, đương nhiên phải do đệ đi." Diệp Quân Lâm nói đầy lý lẽ.

"Tần sư đệ, đừng từ chối nữa." Lãnh Thanh Hàn cũng lên tiếng.

Tần Dật bất đắc dĩ, lại lo lắng cho an nguy của sư phụ, đành phải nghe theo.

Khoảng một tiếng sau, đã có kết quả.

"Sư môn nói sẽ phái Lục sư bá xuống núi." Tần Dật thông báo cho Lãnh Thanh Hàn và Diệp Quân Lâm, nét mặt có chút kỳ lạ, như nghĩ đến điều gì đáng sợ.

"Lục sư bá ham ăn ham chơi, cô ấy đến đây có đáng tin không?" Lãnh Thanh Hàn chần chừ, trong đầu hiện lên hình ảnh một loli xinh đẹp.

"Tuy Lục sư phụ ham chơi, tu vi kém sư phụ một chút, nhưng con băng tằm ngài ấy nuôi có thể giải bách độc, thêm thủ pháp ám khí kỳ diệu, đối phó người của Vạn Độc Giáo là phù hợp nhất." Diệp Quân Lâm giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận